Chiếc giường rộng

Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Nhà thị có một cái giường mới, cái giường rộng 2m, khi nghe chồng phong thanh nói chuyện dọn phòng để đổi giường, thị mừng lắm, khấp khởi trong lòng như đứa trẻ chờ mẹ đi chợ về. Thị còn nghĩ đến khoảng không gian riêng tư chồng muốn dành cho hắn và thị để cô con gái bé bỏng không bị ảnh hưởng giấc ngủ.

Thị hí hửng trong lòng, hóa ra là thế, cái đồ đàn ông nông nổi giếng khơi, hóa ra là vì lâu nay hắn kìm nén là bởi cái giường chật, hắn sợ con mất ngủ… Thế nhưng, giường xong mấy tháng rồi, hình như hắn vẫn sợ… con mất ngủ. Đêm nay, thị lại hận nó quá! Thị hận cái giường quá rộng, nhưng lại không có một chỗ bình yên cho thị. Thậm chí cả đứa con bé bỏng của thị, nó cũng không được vui vẻ bước vào giấc ngủ ngon trên chiếc giường quá rộng này.

Giường mới rộng 2m, thị chưa có tiền mua nệm mới nên vẫn dùng tạm cái của giường cũ. Thừa một khe trống khoảng 20cm phía giáp tường vị trí dành cho thị. Đêm nay, cũng như rất nhiều đêm đã qua, thị nằm nghiêng co mình dưới đuôi giường, phần lưng áp sát tường, vừa lọt khe trống không đệm, phần chân co sang phía đuôi giường, quắp chặt đứa con nhỏ vào lòng. Thị ước căn phòng đừng rộng thế này, chiếc giường đừng rộng thế này, nhưng mẹ con thị có được chỗ đặt lưng an bình, được chở che, vỗ về cho giấc ngủ, được ấm áp chật chội trong lòng hắn.

Thị nằm vậy đề phòng khuya lỡ buột mắt ngủ, đứa con có vẫy vùng thì cũng không động chạm đến hắn, để hắn không mất ngủ, con thị không phải hoảng hồn khi nghe những lời đe dọa. Ban tối, đứa con khó ngủ, xoay dọc, xoay ngang, để chân vào mặt bố, hắn quát lên với con: Đánh cho què chân đấy! Thị sợ hãi, như con gà mẹ quơ vội con vào lòng. Hắn vẫn ngủ, đứa con nghịch ngợm bị bố quát mắng, sau một hồi trằn trọc cũng đã ngủ, chỉ còn thị trân trân mắt trong bóng tối với những câu hỏi không thể trả lời, chỉ thấy như tim mình đang mệt nhọc đập rã rời.

Thị nhớ lại cơn rùng mình lúc ấy - khi bố của con gái thị dọa đánh què chân con. Nghe tiếng chồng quát con, thị sững sờ. Cảm nhận rất thật cơn ớn lạnh xộc thẳng vào tim, vào đỉnh đầu. Đứa con gái bé bỏng này ngày đêm thị nâng niu. Đến trong mơ thấy nó bị muỗi đốt, cảm giác xót xa còn tồn tại trong thị cả khi đã tỉnh giấc. Thị chưa bao giờ đánh con bé. Thị bầu con bé trong sự bấn loạn, thiếu thốn, nên con bé hay giật mình. Nó gan dạ. Nhưng mỗi lần có tiếng nói to là nó giật mình hoảng hốt. Mỗi khi nó hờn dỗi, nếu bị mắng, con bé sẽ khóc to hơn, phản ứng mạnh hơn. Nhưng nếu thị ôm con vào lòng, áp tai nó vào phần trái tim thị đang đập, con bé sẽ bình tâm lại ngay, tiếng nức nở nhỏ dần và ngoan ngoãn nghe lời.

Đời đàn bà, từ khi được làm mẹ, thị đã hài lòng với những giấc ngủ không yên. Nhiều đêm còn hoảng hốt tỉnh giấc nếu bên cạnh mình yên tĩnh, trống trải quá!

Đời làm vợ, thị len lén lo chồng mất ngủ, bởi thị thương cho những giọt mồ hôi, những vật vã bươn chải của chồng để kiếm tiền nuôi con. Bao nhiêu đêm trong cuộc đời, thị tỉnh giấc bởi cơn khát, mà đành len lén lặng im bên tiếng thở đều đều ngon giấc của chồng.

Cũng chẳng cao sang hơn những người đàn bà nhỏ mọn khác, giấc ngủ của thị được tạo bởi những lần cho con bú, những lúc cho con đi vệ sinh, uống nước, những đêm thức trắng canh từng cơn sốt của con. Con thị lại không giống những đứa trẻ khác, những giấc ngủ của các con chỉ có một bên hơi ấm. Thị nghĩ con thiếu, thị cũng thương chồng vì nghĩ hắn cần con, cần những giấc ngủ có con bên cạnh. Thị cố gắng căng mình co kéo, vá víu. Thị vá bằng trái tim rách toang toác và sự hoang tưởng của bản thân mình.

Con bé bị bố mắng hôm nay, lỗi là tại thị. Tại mẹ nó nằm xa bố nó quá. Nó muốn được kề má bên mẹ, nhưng lại sợ bố trốn mất trong lúc nó ngủ, nên nó phải chòi chân qua để thấy được bố. Thị lại không muốn nằm gần bố con bé. Nói đúng hơn là thị sợ hãi phải nằm gần chồng. Thị sợ những xúc cảm đàn bà trong thị sẽ thức dậy trong thị khi ngửi thấy mùi da thịt của chồng. Thị vẫn không dìm chết được tình yêu nồng nàn với người đàn ông duy nhất của đời mình. Đã bao nhiêu lần thị tự mình lăn xả ngõ hầu đánh thức được yêu thương từ hắn, đã bao nhiêu lần thị tự mình làm mình đau thương… Nhưng từ cái đêm của một ngày nào đó rất xa, khi thị đang hít hà hơi ấm từ ngực chồng, hắn vùng đứng dậy với lý do… đi ăn cỗ lúc 2h sáng, thị đã đào một nấm mồ. Đêm ấy, thị ngồi chết trân trong góc phòng cho đến khi mờ sáng. Thị tỉ mỉ nhặt lại từng mảnh tim vỡ vụn, khâu nó bằng sợi chỉ của băng giá. Thị tự răn lòng không để cơn khát đàn bà làm mất lòng tự trọng.

Thị vừa có một chuyến đi nửa chiều dài đất nước. Đặt chân kết thúc cuộc hành trình, thị mới nhận ra rằng, thị đã bỏ hắn ngoài trái tim thị suốt cả hành trình. Không một dòng tin nhắn, không một lần tìm cớ hỏi han, không cả nhớ dù chỉ là trong vu vơ. Bạn bè, đồng nghiệp, rượu và những lời chúc tụng đã đầy trong tim, không còn chỗ cho nỗi nhớ chồng. Thị đã từng có lúc muốn say, muốn hư hỏng để bù trừ cho những gìn giữ hy sinh không xứng. Nhưng thị lại thương con. Hình ảnh những đứa con níu thị lại trong ranh giới vô hình.

Đêm nay, thị không biết mình nên cho con ngủ ở đâu? Để con tiếp tục thèm những giấc ngủ có bố, hay lại tiếp co kéo để cả con và cả bản thân thị đều phải đánh đổi bằng những sự tổn thương, co quắp trên chiếc giường quá rộng nhưng không có chỗ cho sự yêu thương và bình yên? Thị phải dắt con đi, để chồng thị ngủ ngon; để con thị mãi nhớ đó là một phần con còn thòm thèm, như chiếc kẹo trong giấc mơ mà mẹ không bao giờ có tiền mua nổi. Thị sẽ dắt con đi để tìm cho mình một nửa chiếc giường nho nhỏ nhưng ấm áp, một trái tim nho nhỏ nhưng đủ chỗ cho thị co tròn, bình yên không mộng mị…

Truyện ngắn của Nhật Mai

Đọc thêm

Gặp lại người thầy

Gặp lại người thầy
(PLVN) - Chợ sớm tấp nập, cảnh bán hàng rổn rảng. Tiếng mời mọc, mặc cả, cười đùa làm cái tinh sương trở nên ấm áp. Mấy bác bán rau vừa hạ xong xe hàng, ngồi hút thuốc lào sòng sọc.

Về một cuộc chia ly diễm lệ

Trong những giây phút ngắn ngủi, Marina đã vươn người lên và nắm chặt lấy tay của Ulay. (Ảnh: TL)
(PLVN) - Hành trình 2500km để chia ly giữa Vạn lý trường thành, và cuộc hội ngộ đầy nước mắt sau 22 năm, câu chuyện tình của 2 người nghệ sĩ nổi tiếng thế giới đã khiến hàng triệu trái tim rung cảm.

Nhớ về Litang

Nhớ về Litang
(PLVN) - Nhân dịp em Huyền gửi cho chiếc video tôi quay chọc em trong chuyến đi năm ngoái, ngồi nhớ về Litang.

Người dưng

Người dưng
(PLVN) - Chúng tôi sinh đôi nhưng dường như giữa hai đứa có sự khác biệt rất lớn về tính cách. Nếu tôi là một người có phần nóng tính và kiệm lời thì em tôi lại là người thân thiện và lương thiện.

Tạm biệt tháng 3...

Tạm biệt tháng 3...

Giờ thì tao thoải mái khóc rồi, mày cũng hết đau đớn rồi. Tạm biệt nhé tháng 3... Tạm biệt một người bạn thân, tạm biệt Hà Sơn Bình - một nhà báo với nụ cười hiền tỏa nắng...

Dưới bóng xanh có đôi mắt đẹp

Điệu múa uyển chuyển trong trang phục của phụ nữ dân tộc Mường. (Ảnh: Làng Văn hóa các dân tộc Việt Nam)
(PLVN) - Ngẩn ngơ dưới cây tếch đầu bản, Lương như người bị bắt mất hồn. Chân anh chạm vào những vụn li ti trắng như sữa của hoa tếch. Hương đào núi đã phảng phất trong gió. Hoa đào không biết lòng Lương đang bồn chồn đợi chờ. Anh giật mình khi nghe tiếng bà Tơi gọi.

"Ngày hôm nay tôi mất đi một người bạn..."

"Ngày hôm nay tôi mất đi một người bạn..."
(PLVN) - Bình không còn ở lại căn phòng đó nữa, không còn ở lại với vợ con, bạn bè, đồng nghiệp và những dự định dang dở nữa. Cây vạn niên thanh vẫn tốt tươi, nhưng một chiếc lá xanh tên là Hà Sơn Bình vừa rơi xuống…

Hạnh phúc là đi trên mặt đất

Thế hệ ngày nay luôn miệt mài tìm câu trả lời cho câu hỏi về hạnh phúc. (Nguồn ảnh: Youtube)
(PLVN) - Hạnh phúc là gì? Hàng triệu con người trên trái đất này, ngày đêm vẫn luôn đặt ra cho mình, cho nhau câu hỏi ấy. Nhưng làm gì có một khái niệm cụ thể, bất biến, chính xác cho hạnh phúc bây giờ? Mỗi một người mưu cầu khác nhau và giá trị của hạnh phúc đối với họ cũng khác nhau. Ở mỗi một thời đại, tiêu chuẩn sống thay đổi, giá trị hạnh phúc cũng đổi thay theo.

Điều anh không nói

Điều anh không nói
(PLVN) - Cô đốt một điếu thuốc rồi rít một hơi thật sâu, tiếng rít làm cho màn đêm yên tĩnh bỗng như bị xé toạc bởi thanh âm nặng nề của khói thuốc.

Nghe radio với ba

Nghe radio với ba
(PLVN) - Bữa Tết rồi tôi chở ba tôi đi chơi. Ba nói mở Ngọc Tân nghe hát đi. Tôi mở lại cho ba bài “Hà Nội và tôi” của Lê Vinh. Ông nghe say sưa và kết luận: “Ca sĩ chả có ai hát hay hơn Ngọc Tân”.

Gió về ngang căn bếp

Gió về ngang căn bếp
(PLVN) - Liên và Dũng là đôi bạn từ nhỏ, họ yêu nhau bình lặng, về chung một nhà, không ồn ào, biến cố, không trắc trở cấm ngăn.

Khai mạc Triển lãm ảnh “Tổ quốc bên bờ sóng”

Khuôn viên nơi tổ chức triển lãm.
(PLVN) - Ngày 15/3, tại Bảo tàng Mỹ thuật Huế, Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh Việt Nam phối hợp với Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ Thuật tỉnh Thừa Thiên Huế tổ chức triển lãm ảnh “Tổ quốc bên bờ sóng” nhân dịp kỷ niệm 71 năm ngày Truyền thống Nhiếp ảnh Việt Nam (15/3/1953 - 15/3/2024).

'Sống' - liên kết sợi dây cội nguồn

Cuốn sách khắc họa hình ảnh của hai người phụ nữ của hai thế hệ. (Ảnh: NXB Kim Đồng)
(PLVN) - “Sống” là câu chuyện về một người mẹ kể cho con gái về những kí ức li kì xuyên suốt khoảng thời gian bà sống và làm việc trong chiến khu. Với hai tuyến thời gian quá khứ - hiện tại cùng các nhân vật đan cài, cuốn sách khắc họa hình ảnh của hai người phụ nữ của hai thế hệ.

Người đến sau

Tranh minh họa.
(PLVN) - Gió đêm rít từng cơn, dẫu nghe dịu nhẹ nhưng cũng đủ làm lạnh lẽo những hình nhân đang khẽ đắm chìm trong cô tịch.