Người chồng 'mù'

Ảnh minh họa. (Nguồn: FB)
Ảnh minh họa. (Nguồn: FB)
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Bạn đã từng ở trong hoàn cảnh, hoặc biết ai đó, âm thầm lên kế hoạch chia tay chồng của mình? Hay một người chồng bỗng một ngày nhận được đơn ly hôn từ vợ và hoàn toàn bất ngờ về điều đó? Bạn có từng chất chứa bao nhiêu là nỗi niềm, bạn cần vô cùng một người để chia sẻ, mà lại chẳng thể nói gì với người đang đắp chăn nằm bên cạnh?

Là một người ngoài, bạn không tài nào hiểu nổi, người đàn ông bị vợ bỏ đó cũng không đến nỗi nào. Anh ta giỏi giang, đàng hoàng, tử tế, thân ái với mọi người, quan tâm tới đồng nghiệp. Vậy mà tại sao anh ta bị vợ bỏ.

Những người vợ trong tình huống này khi quyết định bỏ chồng thường bị gia đình và bạn bè cô ta phản đối quyết liệt. Bởi vì người chồng là người tốt trong mắt tất cả mọi người. Thậm chí còn là người đáng mơ ước nữa. Vậy mà bạn “dám” bỏ anh ta. Bỏ anh ta rồi, các con bạn sẽ ra sao, có ai còn chịu lấy một người phụ nữ đã trung tuần, một nách vài đứa trẻ. Liệu bạn bỏ anh ta rồi có lấy được ai tốt hơn chăng? Thôi thì cứ chịu đựng như vậy đi, rồi thì một đời cũng sẽ qua, để vẫn đóng tròn vai một gia đình hạnh phúc trong mắt người đời, để các con vẫn có một gia đình toàn vẹn.

Những người nói với bạn như vậy không biết rằng bên dưới vầng hào quang của một người đàn ông thành đạt, tử tế, quan tâm tới mọi người, sẵn sàng giúp đỡ bạn bè, đồng nghiệp lại là một người mù trong mối quan hệ với vợ anh ta. Anh ta mù có chọn lọc với các nhu cầu tình cảm của vợ. Anh ta quan tâm tới mọi người, ngoại trừ vợ anh ta. Bởi vì vợ đã là vợ, anh ta không cần quan tâm, lấy lòng gì nữa. Anh ta vẫn giúp đỡ vợ khi vợ cần, thậm chí vẫn yêu vợ, nhưng mù có chọn lọc trước những nhu cầu tình cảm sâu thẳm của cô ấy. Anh ta ậm ừ bỏ qua khi cô phàn nàn về cách bố mẹ chồng đối xử với mình, hay chỉ buông một câu là “thôi bỏ qua đi em, chuyện nhỏ mà!”. Anh ta không cho rằng những khó khăn cô đang gặp phải có gì là quan trọng. Anh ta câm lặng trước những lời đề nghị được giúp đỡ của cô, hoặc chỉ làm cho có. Anh ta yêu cầu vợ tập trung lo cho gia đình, con nhỏ, đừng có kế hoạch làm gì, đây chưa phải là lúc lo cho việc phát triển bản thân. Nói cách khác, anh ta muốn cô chỉ là người vợ an phận, không gây phiền toái, lo cho con, để anh ta không phải lo lắng gì; còn những ước mơ cháy bỏng của cô, sự nghiệp của cô, lòng tự tôn của cô chẳng hề là thứ gì quan trọng.

Tôi gặp những người chồng phàn nàn với bạn bè rằng, đâu rồi người phụ nữ dịu dàng thấu hiểu ngày xưa, đâu rồi người con gái thông minh, hài hước. Người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp đó đã biến thành một người đàn bà nhếch nhác, lắm điều, cáu kỉnh, bất mãn - mà anh ta chẳng hiểu tại sao. Và anh ta mệt mỏi, muốn tránh xa cô. Người phụ nữ thông minh ngày nào giờ trở thành một mụ đàn bà ngu dốt, thiển cận, tầm nhìn chỉ nằm ở bỉm và sữa trẻ con.

Anh ta hoàn toàn không hiểu rằng cô vẫn là người phụ nữ đó, dù dưới hình hài một người đàn bà ba con, vẫn mang trái tim nóng bỏng của người con gái trẻ ngày xưa - muốn được yêu thương, nhưng giờ đã trở nên câm lặng và tê tái vì bị vùi dập. Cô không bị vùi dập theo nghĩa bị đánh chửi. Nhưng cô bị vùi dập vì đã trở nên vô hình với chồng mình. Cô bị vùi dập bởi cô muốn kết nối nhưng anh ta lẳng lặng quay đi. Cô bị vùi dập bởi trong khi cô cần người đàn ông ấy biết bao, thì anh ta còn bận ra ngoài giúp đỡ người khác, rồi trách cô giận dỗi mình vô lý. Cô cáu kỉnh vì cô bất hạnh. Cô nhếch nhác vì sống sót qua mỗi ngày đã là cả một thử thách, lấy đâu ra sức lực mà quan tâm tới vẻ ngoài của mình nữa. Những người ngồi bên cốc bia than thở về bà vợ nhếch nhác và hằn học không hề biết rằng cô ấy thành ra như vậy là do mình. Đáng giận ở chỗ, anh ta không hề biết tại sao vợ mình bất mãn, bởi vì anh ta mù, điếc trước những lần cô kêu cứu. Anh ta làm ngơ trước nhu cầu kết nối tình cảm của vợ, rồi hoàn toàn bất ngờ khi cô không còn yêu mình nữa. Anh ta không biết rằng ngắt đi tình yêu với anh ta chính là cơ chế phòng vệ của cô khỏi tổn thương, vì chỉ khi nào hết yêu, cô mới không còn quan tâm khi người đó vô tâm với cô nữa.

Một người bình thường, nếu lỡ làm tổn thương bạn bè hay đồng nghiệp, sẽ cảm thấy áy náy. Một người làm tổn thương vợ mà không hề hay biết thì chỉ có thể giải thích rằng anh ta không biết vì anh ta không thấy, anh ta “mù”. Lý do anh ta mù chọn lọc với chỉ riêng vợ mình, là vì đối với anh ta, tầm quan trọng của cô xếp xa phía sau một người đồng nghiệp bình thường. Nếu anh ta làm tổn thương mối quan hệ với đồng nghiệp, anh ta sẽ nhận hậu quả là mất đi một mối quan hệ. Nhưng làm tổn thương vợ, anh ta chẳng mất gì - cô ta đã là vợ anh rồi, có con với anh ta rồi, cô chẳng thể nào bỏ anh ta. Do đó, anh ta không thể ngoảnh mặt làm ngơ trước một lời đề nghị giúp đỡ của đồng nghiệp, nhưng lại thoải mái làm ngơ với vợ mình.

Một người hoàn toàn bất ngờ khi bị vợ bỏ là người mà vợ anh ta chẳng thể nào giãi bày nỗi bất hạnh, cô lẳng lặng bao phủ nỗi buồn và niềm thất vọng sâu sắc của mình bằng một khuôn mặt bình thản. Cô che giấu trái tim tổn thương của mình trước người gần gũi với cô nhất, vì cô hiểu rằng chẳng còn gì có thể cứu vãn nữa. Cô lẳng lặng lên kế hoạch cho cuộc đời mình, cho một cuộc sống hậu chia tay, bởi chỉ khi nhìn thấy ánh sáng cuối con đường đó, cô mới có dũng khí mà sống tiếp.

Người chồng “mù” đó chẳng hề là người xấu trong mắt người ngoài. Nhưng loại chồng này còn có sức sát thương lớn hơn với phụ nữ, chính bởi vì bản chất anh ta không tệ, nhưng lại lựa chọn tồi tệ chỉ với riêng vợ mình. Một người tử tế, thấu hiểu, dành thời gian cho tất cả mọi người, chỉ trừ người đầu gối tay ấp với mình - bạn có thấy loại đàn ông này rất phổ biến không?

Bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu

Tin cùng chuyên mục

Hình minh họa. (Nguồn: Văn Học)

Sông lụa

(PLVN) - Trăng trải thành thảm vàng, bao phủ cả làng mạc, bãi dâu ven con sông quê êm đềm. Say trăng nên sông lênh loáng. Sông đa tình. Sông thả tóc phơi trăng. Mềm mại. Lả lơi.

Đọc thêm

Nghệ thuật tái chế - Hơi thở mới từ những điều cũ

Triển lãm “Chạm một nét hoa” lan tỏa ý nghĩa sử dụng vật liệu tái chế trong hội họa. (Ảnh: VOV1)
(PLVN) - Khi lối sống xanh lên ngôi cũng là lúc nghệ thuật tái chế ngày càng hiện diện rõ nét trong đời sống văn hóa. Từ những tác phẩm đơn lẻ, nghệ thuật tái chế đã dần trở thành một xu hướng có sức lan tỏa mạnh mẽ, không chỉ tôn vinh vẻ đẹp sáng tạo mà còn “thổi hồn” vào những vật liệu cũ bị lãng quên, mang đến cho chúng một hơi thở mới đầy ý nghĩa.

Điều kỳ diệu

Ảnh minh họa. (Nguồn: internet)
(PLVN) - Cô gái tóc dài với mùi nước hoa ấn tượng, chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, bên trái là chiếc đồng hồ Odo 36.10. Tôi thường đặt bình hoa nhỏ cách điệu, cắm một bông hồng nhung duyên dáng ở đó. Lúc tôi mang cà phê đến, cô gái nở một nụ cười và khen cà phê ngon. Ánh mắt cô đằm thắm hơn khi tôi khen cô thật đẹp. Cô ngắm thế giới của tôi kỹ hơn.

Cho những mùa xuân ở lại

Ảnh minh họa. (Nguồn: H.Ái)
(PLVN) - Ngày nhỏ, tôi tin những nụ, những chồi xanh kia chính là những đứa trẻ ngủ quên, một sáng giật mình thức giấc vì phải đi học giống hệt như mình. Nhưng, thay vì đến trường, lớp học của những non tơ ấy diễn ra ngay trong mảnh vườn, trong khu đồi vắng và bão gió, nắng mưa chính là những bài học đầu đời…

Tôn vinh 80 năm Truyền thống Công an Nhân dân qua Trại sáng tác Văn học nghệ thuật 2025

Quang cảnh lễ khai mạc.
(PLVN) -  Ngày 27/3, Công an tỉnh Quảng Trị phối hợp Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh tổ chức khai mạc Trại sáng tác Văn học nghệ thuật chủ đề “80 năm Truyền thống Công an Nhân dân và quê hương Quảng Trị anh hùng” năm 2025, hướng tới chào mừng kỷ niệm 80 năm ngày truyền thống lực lượng Công an Nhân dân (CAND) 19/8 (1945-2025).

Ánh mắt vùng sơn cước

Ánh mắt vùng sơn cước
(PLVN) - Hoa mơ, hoa mận nở rộ mà trời vẫn có gì đó mênh mang. Bản Thia, bản Ngài như trở nên vắng hơn, lọt thỏm giữa núi rừng. Những bước chân của học trò cũng trở nên chậm chạp. Tôi liên tục nhận được cuộc gọi của bác sĩ Thìn và các đồng nghiệp khác hỏi về cô Diệu.

Sự khác biệt không xóa nhòa

Ảnh minh họa. (Nguồn: FB)
(PLVN) - Cái cách cô nhắm nghiền đôi mắt lại để lắng nghe những lời áp đặt của gã khiến mọi người xung quanh những tưởng cô phải là người làm nên những lỗi lầm gì quá đáng lắm mới khiến người đàn ông đối diện giận dữ đến mức vậy.

Khi khí chất đẹp đẽ nhất của hoa được cảm nhận

Khi khí chất đẹp đẽ nhất của hoa được cảm nhận

(PLVN) - Nhất Hoa Nhất Khí, nơi nghệ thuật cắm hoa không chỉ là sự sắp đặt những cành hoa mà còn là câu chuyện về sự sống, về triết lý nhân sinh, sự hài hòa của thiên nhiên, con người. Khi có sự thấu cảm, tác phẩm sẽ khiến người xem thấy được khí chất đẹp đẽ nhất của hoa.

Hoa thơm đầy ngõ

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) - Sáng sớm, ông Phê chào cả nhà, nói đi một lát, về sẽ có quà cho Bi. Đã quá trưa, không thấy ông nội về, thằng Bi phụng phịu với mẹ: “Ông đi đâu mà lâu thế không biết”. Người bố quát con “Mặc ông, ăn nhanh lên mẹ mày còn dọn”.

Nhớ mùa hoa gạo

Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
(PLVN) - Mỗi khi quay lại thăm trường cũ tôi lại bồi hồi đứng trước gốc gạo đỏ chói giữa trưa hè. Bao giờ cũng vậy, dù đi xa cách mấy tôi luôn cố gắng quay về vào ngày hoa gạo nở đỏ rực cả một khoảng sân trường chỉ để đắm chìm trong cái sắc đỏ ấy mà hồi tưởng, mà nhớ thương.

Dòng gió bụi

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) -  Đang ngồi tiếp chuyện hai vị khách thì Tỏ đi qua, hất hàm hỏi ông Quà: “Lão thấy ví tôi không? Đưa đây?”.

Viết cho tình yêu

Ảnh minh họa. (Nguồn: H.Ái)
(PLVN) - “Em mãi là hai mươi tuổi/Ta mãi là mùa xanh xưa”... Có lẽ, đó là ước nguyện của chúng ta được nhà thơ Quang Dũng nói hộ bằng hai câu thơ ấy.

Bức tranh

Bức tranh
(PLVN) - Quả là một rừng mây tuyệt mỹ! Ngân thốt lên vui sướng khi vừa đặt đồ nghề xuống. Ngân đã từng nghe nhiều đến nơi này, nhưng mọi lời miêu tả không bằng một vài giây đắm mình trong cảnh sắc tuyệt diệu này. Cô hít hà thật sâu rồi rộn ràng vẽ, như thể đang sợ vẻ đẹp trước mắt sẽ tan biến. Ngân yêu tranh màu nước và những bức vẽ của cô bao giờ cũng đầy hào hứng, rực rỡ, dù tâm trạng cô đang bấn loạn, thậm chí khi tinh thần khủng hoảng.

Đợi chờ ngày hoa nở

Ảnh minh họa. (Nguồn: TL)
(PLVN) - Chẳng biết tự bao giờ, nhân loại lấy sự tồn tại và phát triển của thực vật, mà cụ thể là những bông hoa, chiếc lá để làm “cột mốc xanh” cho những niềm hy vọng, cho những sự hứa hẹn về tương lai.

Người dưng đất lạ

Người dưng đất lạ
(PLVN) - Xứ nào có người thương đều là quê hương, xứ sở, Phú nhớ mang máng từng nghe một câu tương tự như thế trong một bộ phim nào đó đã xem. Nên chi mỗi lần có ai thắc mắc can cớ chi bỏ xứ ra đây, anh thường nói rành rẽ, tại có người tui thương. Thiên hạ thắc mắc tiếp, anh này lạ lùng, “thuyền theo lái, gái theo chồng” mắc mớ chi anh không đem người anh thương vô xứ trong ở với mẹ già. Phú lại cười hiền, biết trả lời mấy cũng dễ chi vừa lòng thiên hạ. Thôi, cười cho xong chuyện.

Triển lãm ảnh "Văn Bàn nghĩa tình"

Triển lãm ảnh "Văn Bàn nghĩa tình"
(PLVN) - Triển lãm ảnh với chủ đề "Văn Bàn nghĩa tình" được tổ chức tại xã Tân An, huyện Văn Bàn -  nhằm tôn vinh những giá trị văn hóa, lịch sử và tình đoàn kết của nhân dân các dân tộc trên địa bàn huyện.