Robert Hoge: Vượt lên số phận để trở thành văn sĩ nổi tiếng

Robert Hoge bên cô vợ xinh đẹp và thiên thần nhỏ.
Robert Hoge bên cô vợ xinh đẹp và thiên thần nhỏ.
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Robert Hoge đến từ Brisbane, là một nhà văn nổi tiếng nước Úc. Câu chuyện về nghị lực phi thường của người đàn ông này đã làm lay động trái tim của hàng triệu người trên thế giới.

Sinh ra với hình hài dị dạng

Theo Daily Mail, cách đây 44 năm, khoa học chưa có máy quét hoặc siêu âm nên Robert không được khám trong thai kỳ. Anh sinh ra với thể trạng rất yếu, hình dạng khuôn mặt dị thường giống như “quái vật” khi có một khối u khổng lồ, kích thước tương đương quả bóng tennis ngay giữa đôi mắt. Chân Robert biến dạng đến mức các bác sĩ không còn cách nào ngoài việc phải cắt bỏ.

Điều này là một cú sốc lớn đối với gia đình. Mẹ của Robert, bà Mary dường như chết lặng không tin nổi vào mắt mình, bà sợ hãi khi nhìn đứa bé, không thể lại gần, ôm ấp con dẫu chỉ một lần. Bà sốc đến mức cả gia đình đã để lại cậu bé nhỏ trong bệnh viện cho hội tình nguyện nuôi dưỡng và một mạch trở về nhà.  

Trên thực tế, người phụ nữ Úc khi đó cảm thấy sợ hãi. Bà Mary đã tâm sự với em gái: “Con trai của chị rất xấu xí, chị sợ hãi ngay cả khi thấy thoáng qua, nó là nỗi ám ảnh của chị, chị không thể nuôi nó”. Gặp phải chỉ trích của em gái, được nhiều người hỏi thăm về đứa bé, bà Mary không đủ dũng khí để thừa nhận mình đã để bé lại bệnh viện. Bà nhận ra rằng mình phải đưa con trở về nhà, đứa con trai bé bỏng tội nghiệp. Bà cố gắng vượt qua cú sốc tâm lý quá mạnh, đến bệnh viện đón con về nhà. Kể từ đây, Robert còn có một biệt danh khác là “Ugly” (có nghĩa là xấu xí).

Robert Hoge có gương mặt xấu xí, dị hình.
Robert Hoge có gương mặt xấu xí, dị hình.  

Sau này khi trả lời phỏng vấn, Robert Hoge từng đau đớn thừa nhận rằng mẹ ông nhiều lúc chỉ ước giá như con trai mình chết càng sớm càng tốt để bà thoát khỏi ác mộng của cuộc đời. “Trong cuốn nhật ký của mẹ tôi, bà viết rằng ước gì tôi hãy chết đi và nói với các y tá rằng bà không muốn có đứa con này. Tuy nhiên, vượt qua cú sốc tinh thần, mẹ tôi quyết định sẽ nuôi dạy tôi, một đứa trẻ với những bệnh lý nghiêm trọng”, Robert chia sẻ.

Cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng

Tuy nhiên, cuộc sống không bao giờ là dễ dàng đối với Robert. Năm 4 tuổi, cậu được đưa đến khám ở một trung tâm, cậu rất vui khi được ra ngoài, khám phá thế giới xung quanh. Cậu được mẹ mua cho một chiếc khăn che mặt chỉ để lộ đôi mắt, cậu thấy rất hào hứng và cảm ơn món quà của mẹ.

Lúc cùng gia đình đi đến một nơi xa lạ, cậu run người khi nhìn thấy toàn những máy móc kỳ lạ, cậu được các chú mặc đồ màu trắng đo đo khuôn mặt của mình, khám khắp nơi trong cơ thể. Lúc này mẹ cậu nói rằng con sắp được trải qua một ca phẫu thuật, con sẽ trông khỏe mạnh và dễ thương hơn. Cậu hồn nhiên cảm ơn mẹ. Cậu chỉ muốn quay sang ôm lấy mẹ, được nhõng nhẽo dù chỉ một lần nhưng mẹ đã vội đứng dậy. Một chút buồn thoáng qua nhưng Robert lại nhoẻn miệng nghiêng người hướng về phía mẹ, như cảm ơn mẹ rất nhiều. 

Dù trải qua đau đớn, cậu vẫn cố gắng để mẹ vui, cậu không muốn làm mẹ lo lắng dù chỉ một lần. Cậu nói với mẹ con rất khỏe, con thấy ổn. Robert Hoge đã trải qua nhiều cuộc phẫu thuật sau khi sinh, một trong số đó là phẫu thuật loại bỏ khối u trên khuôn mặt đã phát triển gần bằng kích thước của một quả bóng tennis. Không may thay, di chứng của các cuộc phẫu thuật và thể chất của cậu không chịu nổi, cậu đã buộc phải cắt bỏ cả hai chân để nhường chỗ cho đôi chân giả. Kể từ đó, cậu đi lại khó khăn hơn. Khuôn mặt hốc hác vì những nếp nhấp nhô không nề nếp của băng gạc. 

Cậu bé Robert Hoge ngày còn nhỏ bên cha mẹ.
 Cậu bé Robert Hoge ngày còn nhỏ bên cha mẹ. 

Trong suốt quãng thời gian lớn lên, cậu liên tục nhận những lời chế giễu và xa lánh từ người xung quanh. Có lần được mẹ cho đi ra ngoài gặp một người bạn, Robert rất vui khi hiếm hoi được bỏ khăn che mặt ra đón ánh nắng mặt trời. Cậu bạn hàng xóm trông thấy vội chạy vào nhà khóc la lớn như vừa thấy ác mộng, Robert vội che khăn lại, lững thững bước vào nhà.

Khi trở thành một cậu bé đủ lớn, Robert nhận ra được sự khác biệt của mình, đã đến tuổi đi học, ai nhìn cậu cũng sợ hãi, các anh chị cũng chỉ chơi với nhau mà không chơi với cậu, mẹ thương yêu cậu nhưng chỉ ở xa, ít khi lại gần. Tuy nhiên, thay vì tự ti và xấu hổ, Robert nuôi dưỡng nguồn sức mạnh lớn lao để chấp nhận vẻ ngoài xấu xí của bản thân, đương đầu với những rào cản luôn ngăn cách Robert với những người khác.

Từ khi còn rất nhỏ Robert luôn cố gắng chủ động tự học hỏi, tự lo cho bản thân để mọi người không phải vất vả. Cậu thấy cả nhà hay nói chuyện gì đó về mình, cậu rất vui và hồn nhiên cảm ơn mọi người thương yêu cậu. Robert thường nhìn các anh chị chơi qua khe cửa sổ, lặng lẽ giúp mẹ nhặt rau khi mẹ đi vắng. Cậu ở trong phòng một mình, không bao giờ khóc hay nhõng nhẽo mẹ.

Vào năm Robert 10 tuổi, cha mẹ ông đã nói chuyện cởi mở, chân thành về cảm xúc của họ khi Robert chào đời. Dù biết rằng ban đầu cha mẹ miễn cưỡng đưa mình về nhà nhưng Robert cho hay ông không hề cảm thấy tổn thương mà thấy rất vui khi cha mẹ đã thẳng thắn với mình. Robert tin rằng gia đình đã đem đến những điều tuyệt vời nhất bằng tình yêu thương, sự quan tâm chân thành.

Ngoại hình không quyết định cuộc sống

Sau nhiều năm vật lộn với các ca phẫu thuật, rất đau đớn và các di chứng không dứt, vào lúc mệt mỏi nhất, cậu đã tìm về với chính mình. Năm Robert 14 tuổi, cậu không muốn thay đổi nữa. Sau khi trải qua 24 ca phẫu thuật trong cuộc đời, Robert Hoge đã quyết định dừng lại, cậu muốn chấp nhận chính mình, cậu không muốn phải trải qua đau đớn để che giấu các khuyết điểm. “Tôi nghĩ việc mình mạo hiểm tính mạng chỉ với mục đích hòa vào đám đông dễ hơn là điều không đáng. Sự khác biệt về mặt ngoại hình không quan trọng bằng việc bạn đang sống như thế nào”, Robert cho hay.

Những lời thì thầm hay những ánh nhìn chằm chằm không làm Robert nản chí, trái lại anh càng cố gắng tìm kiếm cơ hội để giao lưu với mọi người nhiều hơn. Robert là người đầu tiên trong gia đình đi học đại học, anh hy vọng rằng mình sẽ kiếm được một công việc tốt, không phụ thuộc vào gia đình trong tương lai. Sau khi ra trường, Robert bắt đầu hoạt động viết lách và xuất bản những cuốn sách viết về những trải nghiệm trong chính cuộc đời mình để truyền cảm hứng và nghị lực cho người khác.

Rào cản ngoại hình chưa bao giờ cán bước Robert vươn lên trong cuộc sống.
Rào cản ngoại hình chưa bao giờ cán bước Robert  vươn lên trong cuộc sống. 

Kể từ khi quyết định sống với chính mình, Robert đã bỏ khăn che mặt ra và tiếp xúc với các loài cây. Anh ra vườn, gặp các bạn hàng xóm. Anh mạnh dạn làm nhiều việc có ích cho cộng đồng. Lúc ai đó hốt hoảng khi gặp mình, Robert nhẹ nhàng xin lỗi và cúi đầu xuống. Mỗi ngày trôi qua như thế, khi mọi người quen với khuôn mặt dị dạng, anh đã có thể ngẩng đầu cao ngắm nhìn thế giới xung quanh mà không sợ làm mọi người sợ hãi nữa.

Một cảm giác hạnh phúc len lỏi trong từng kẽ tế bào, điều mà trước đây anh chưa từng được trải nghiệm một cảm giác tự do, hạnh phúc đến thế. Có thể đối với các bạn điều đó là rất đỗi bình thường, nhưng đối với Robert, trải qua mười mấy xuân hạ, trải nghiệm đó lại lớn lao như tất cả đối với cuộc đời cậu.

Thời gian thấm thoát trôi, cậu bé Robert ngày nào giờ đã trưởng thành. Mỗi khi có dịp trò chuyện với mọi người, anh rất vui vẻ, thân thiện, cách chia sẻ của anh hài hước, sâu sắc. Mọi người từ sợ hãi chuyển dần thành cảm thương, nhìn khuôn mặt anh tái hiện lên biết bao thiệt thòi về tình cảm và trải qua biết bao đau đớn vể thể trạng.

Khi bước sang tuổi 30, Robert lập gia đình với người phụ nữ tên Kate, một cô gái bình thường yêu người đàn ông bởi tài năng và nghị lực phi thường. Hiện tại, Robert sống cùng vợ và hai con gái ở Wynnum, một vùng ngoại ô xinh đẹp bên bờ Vịnh Moreton, nước Úc.

Robert Hoge cũng đã dành thời gian viết lách, trở thành một diễn giả truyền đi thông điệp tích cực đến mọi người, thậm chí anh từng làm cố vấn chính trị cho cựu Thống đốc và Phó Thống đốc Queensland. Anh viết tác phẩm “Ugly” (Xấu xí), được phát hành năm 2013,  kể chi tiết về hành trình của chính bản thân anh, những trải nghiệm vượt qua khó khăn khác nhau trong cuộc sống.

Robert giờ đây đã 47 tuổi, anh vẫn tiếp tục con đường ý nghĩa của mình. Hôm nay, anh đã trở thành một diễn giả nổi tiếng trên khắp thế giới. Trải qua bao nhiêu năm, anh nhận ra rằng các ca phẫu thuật không giúp gì cho anh, thay vào đó là niềm vui trong tâm, những gì anh có thể làm cho mọi người mới là điều tốt nhất. 

Tin cùng chuyên mục

Đảo Hans là một đảo đá nhỏ không có cư dân sinh sống.

Hồi kết của “Cuộc chiến tranh yên bình nhất thế giới”

(PLVN) - Cuộc tranh chấp giữa Canada và Đan Mạch về chủ quyền đối với đảo Hans ở vùng Bắc Cực được đặt cho biệt danh là “Cuộc chiến tranh yên bình nhất trên thế giới” vì ở nơi đây chưa từng xảy ra xô xát hay giao tranh vũ trang giữa hai bên.

Đọc thêm

Châu lục không còn dễ thu phục

Các nhà lãnh đạo tham dự Thượng đỉnh châu Mỹ lần 9 tại Los Angeles (Mỹ).
(PLVN) - Tổng thống Mỹ Joe Biden không phải chẳng đạt được kết quả gì nhưng cũng không thể toại nguyện về kết cục của Hội nghị cấp cao của các nước châu Mỹ lần thứ 9 vừa qua.

Chấm dứt hủ tục đáng sợ của nhiều bộ tộc Nigeria

Chấm dứt hủ tục đáng sợ của nhiều bộ tộc Nigeria
(PLVN) - Đối với các bộ lạc thổ dân ở Nigeria, việc rạch thân để tạo ra các vết sẹo là một nghi thức khá phổ biến và có từ rất lâu đời. Tùy từng bộ lạc, việc rạch thân sẽ diễn ra theo nhiều cách khác nhau, cùng với quan niệm về giá trị của những vết sẹo cũng khác nhau.

Bên lề sân cỏ (Kỳ 1): Lịch sử hình thành và chinh phục cả thế giới của bóng đá

 Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dận (927-976 sau CN) chơi xúc cúc cùng các cận thần.
(PLVN) - Bóng đá được cho rằng đã xuất hiện từ thời đại Chiến Quốc và phiên bản cổ xưa nhất với đầy đủ các kỹ thuật là môn xúc cúc (các tên gọi khác: tháp cúc, đạp cúc, túc cúc) của Trung Quốc. Tuy vậy, phải tới thế kỷ 18, bóng đá mới trở nên phổ biến và phát triển rầm rộ, đặc biệt là ở các nước châu Âu.

Ô nhiễm môi trường - “sát thủ” nguy hiểm hơn cả bệnh tật, chiến tranh

Ảnh minh họa.
(PLVN) - Một nghiên cứu được công bố trên tạp chí y khoa danh tiếng The Lancet mới đây cho biết, ô nhiễm môi trường, bao gồm ô nhiễm không khí, nước và đất là nguyên nhân gây ra cái chết của 9 triệu người mỗi năm, nhiều hơn số người tử vong do các bệnh nguy hiểm như AIDS, ho gà, sốt rét; hay khủng bố và chiến tranh.

Ranh giới nào cho luật?

Mỹ, EU, NATO và đồng minh cho rằng Nga đã bất chấp luật pháp quốc tế khi phát động chiến sự ở Ukraine.
(PLVN) - Chiến sự từ hơn 100 ngày nay ở Ukraine không những chỉ làm chấn động thế giới về chính trị an ninh mà còn đặt luật pháp quốc tế trước nhiều câu hỏi mà không biết đến khi nào mới có được câu trả lời.

EU cấm vận Nga xuất khẩu dầu lửa

(ảnh minh họa).
(PLVN) - Sau gần 1 tháng dàn xếp bất đồng quan điểm trong nội bộ, Liên minh châu Âu (EU) đã nhất trí thông qua chủ trương ngừng nhập khẩu dầu lửa của Nga.

Luẩn quẩn và bế tắc

22 nạn nhân thiệt mạng trong vụ xả súng ngày 24/5/2022 tại trường tiểu học Robb (bang Texas, Mỹ).
(PLVN) - Ở nước Mỹ, chỉ trong khoảng thời gian rất ngắn xảy ra liên tiếp 2 vụ xả súng khiến cho nhiều người bị thiệt mạng và gợi lại cả chuỗi dài những vụ việc tương tự đã từng xảy ra trong quá khứ.

Kỳ dị chó cún được bầu làm Thị trưởng ở nước Mỹ

Một tân “Thị trưởng chó cún” ở thị trấn Rabbit Hash.
(PLVN) - Rabbit Hash là một thị trấn nhỏ tại bang Kentucky (Mỹ). Đã từ lâu, đảm nhiệm danh nghĩa Thị trưởng của thị trấn đã không còn thuộc về con người. Tổng cộng 5 “Thị trưởng chó cún” đã giữ chức vụ này với nhân vật đắc cử gần nhất là chú chó tên là Wilbur.

Danh họa Picasso và quá khứ “bị hắt hủi” ở Pháp

Chân dung Picasso.
(PLVN) - Ít người biết rằng, danh họa nổi tiếng thế giới Picasso lúc sinh thời, trong suốt gần nửa thế kỷ, ông bị coi là kẻ ăn nhờ ở đậu, là “phần tử nước ngoài nguy hiểm” và bị từ chối cho nhập quốc tịch Pháp.