Ông Nguyễn Chí Dũng (SN 1967, ngụ phường Bình Hòa, TX. Thuận An, tỉnh Bình Dương) có đơn kêu oan đến các cơ quan chức năng trong vụ án mà ông bị tạm giam 2 năm 7 tháng 20 ngày. Theo đó, ông Dũng bị “dính” vào một vụ án ma túy.
Lần đầu, ông bị tuyên án 8 năm tù về tội “mua bán ma túy”, nhưng sau đó án bị hủy vì không đủ chứng cứ kết tội. Lần hai, ông Dũng được đổi tội danh thành “tàng trữ ma túy” với án phạt bằng ngày tạm giam, bản án tiếp tục bị hủy.
Lời nói “động chạm”
Theo ông Dũng trình bày, ông vào Bình Dương lập nghiệp, thuê kiot số 6 (tại địa chỉ 12K/7, khu phố Bình Đáng, phường Bình Hòa) buôn bán, sửa chữa đồ điện tử. Hàng ngày, vợ ông đẩy xe bán trái cây dọc đường gần nhà. Thu nhập tạm ổn định.
Ông Dũng kể: “Mọi chuyện bắt đầu từ việc công an phường liên tục đuổi, bắt giữ xe trái cây của vợ tôi mà không lập biên bản. Một hôm, Trưởng công an phường Bình Hòa trực tiếp bắt giữ xe trái cây, tôi ấm ức mới nói:
“Ở đây bao nhiêu người buôn bán ma túy như rau, ghi đề, bài bạc, sao công an không bắt? Vợ tôi bán trái cây dạo, làm ăn lương thiện nuôi con sao cứ đuổi bắt hoài. Tôi sẽ làm đơn tố cáo việc công an làm ngơ cho bọn buôn bán ma túy”. Có lẽ, từ lời nói này mà tôi bị chính Trưởng công an phường thù ghét”.
Ba ngày sau, vợ và con ông Dũng đang lưu thông trên đường thì bị 3 thanh niên lao xe máy vào phải nhập viện. Ba thanh niên này bị bắt lại và bị giữ giấy tờ tùy thân. Trong lúc con ông Dũng còn nằm viện thì Công an phường Bình Hòa ép nhận 600 ngàn đồng tiền bồi thường và buộc trả lại giấy tờ cho 3 thanh niên trên.
Ông Dũng không đồng ý thì bị chỉ mặt nói: “Mày muốn yên ổn làm ăn ở đây hay không”, buộc ông Dũng phải chấp nhận số tiền và trả giấy tờ.
Một tuần sau khi xảy ra sự việc trên, ngày 15/6/2012, ông Dũng đang ngồi nhậu với 2 người bạn ở trước cửa kiot của mình thì công an ập đến, bắt trói ông Dũng lại và đưa về trụ sở. Ông Dũng hỏi tại sao bị bắt thì không ai trả lời. Ngoài việc bị bắt, nhà ông Dũng bị lục soát và bị thu giữ một xe máy, 500 ngàn đồng. Việc tạm giữ này, theo ông Dũng là không hề có biên bản.
“Tôi bị tạm giam 9 ngày ở Công an TX. Thuận An mà không hề hay biết mình phạm tội gì. Trong 9 ngày đó, không hề có một ai đến hỏi gì. Đến ngày thứ chín, một người tên Nguyễn Trọng Sang xưng là điều tra viên vào đưa một tờ giấy trắng và bắt tôi ký vào. Tôi không chịu ký và giữ lại tờ giấy trắng giao nộp cho giám thị trại giam. Người giám thị hứa sẽ làm rõ sự việc trong vòng 15 phút.
Sau đó, giám thị trại giam nói với tôi: “Sai phạm này là của bên cơ quan điều tra. Chúng tôi chỉ quản lý trại giam. Bây giờ ông được trả tự do”. Được thả, tôi vẫn chưa biết mình bị phạm tội gì”, ông Dũng nói.
Ông Dũng cho rằng mình không phạm tội |
Ra cổng Công an TX. Thuận An, ông Dũng xin lấy lại xe và giấy tờ thì bị bắt đi đóng phạt 1,5 triệu đồng. Trong quyết định xử phạt ghi ông Dũng “tàng trữ ma túy” nhưng không hề căn cứ vào biên bản nào, được lập ngày bao nhiêu. Tuy nhiên, ông vẫn đóng phạt, vì muốn làm ăn yên ổn và lấy xe, giấy tờ.
Vì lo sợ, ông Dũng không khiếu nại về việc bị bắt 9 ngày và bị phạt dù ông khẳng định mình không dính gì đến ma túy.
Bị bắt vì “có người không muốn thấy mặt”?
Một năm sau, vào ngày 27/07/2013, ông Dũng đang ngồi ở nhà sửa chữa đồ điện tử thì có 4 người mặc thường phục ập đến. Một người vào nhà, đặt súng lên bàn và yêu cầu: “Tôi là hình sự, yêu cầu ông ngồi yên, hợp tác”. Một lát sau, Trưởng công an phường dẫn lực lượng đến khám xét nhà ông Dũng.
“Trưởng công an phường còng tay tôi ra phía sau. Tôi hỏi: “Các ông bắt tôi vì tội gì, yêu cầu cho tôi xem giấy tờ” thì ông Trưởng công an phường dùng băng keo bịt miệng tôi và dẫn ra ngoài. Ông ta bắt tôi quỳ xuống, ghì đầu xuống đất. Bên trong, công an lục tung đồ đạc. Lúc này, không có người thân nào của tôi chứng kiến việc khám xét này”, ông Dũng kể.
Việc khám xét được cho rằng có nhân chứng là ông Nguyễn Văn Nga (cách nhà ông Dũng 5 căn) cũng vừa mới bị bắt trong một vụ án khác. Ông Nga được đưa tới nhà ông Dũng, thực chất là để đợi đưa về trụ sở. Tang vật nghi là chất ma túy được cho là thu giữ tại nhà ông Dũng không được lập biên bản, không được niêm phong.
Sau đó, biên bản được hợp thức hóa nhưng lại ghi sai địa chỉ là 17K/7 (trong khi nhà ông Dũng là 12K/7). Về việc ghi sai địa chỉ, công an đính chính, cho rằng số nhà 17K/7 sau này đổi tên thành 12K/7. Tuy nhiên, trưởng khu phố, UBND phường xác nhận số nhà trên chưa hề thay đổi.
Ngoài ra, sau cuộc khám xét của công an, số tiền tích góp được trong nhiều năm của vợ chồng ông Dũng là 161 triệu đồng đã biến mất. Tới nay, chưa ai chịu trách nhiệm về số tiền này.
Ông Dũng bị dẫn giải lên công an phường. Ông Dũng tố cáo mình bị đánh rất nhiều đến mức ngất xỉu tại đây. Khoảng 22h đêm, ông Dũng tiếp tục bị đưa lên Công an TX. Thuận An để tạm giam.
Ông Dũng nói: “Ngày 2/8/2013, điều tra viên tiếp tục là ông Nguyễn Trọng Sang (người bị ông Dũng cho rằng bắt ký giấy trắng một năm trước) yêu cầu tôi nhận tội vì có người không muốn thấy mặt tôi ở phường Bình Hòa nữa.
Nếu nhận tội, tôi sẽ bị giam một vài tháng là ra và phải chuyển đi nơi khác sinh sống. Tôi không đồng ý thì bị ép ký vào một tờ giấy trắng. Tôi không ký và sau đó có ghi ý kiến “Tôi vô tội, tôi không liên quan gì đến ma túy” ở dưới”.
Trong thời gian bị tạm giam, ông Dũng cho biết mình bị đánh rất nhiều. Đó là thời điểm cuối năm 2013, ông bị điều tra viên treo lên cửa sổ, sau đó dùng chân đá nhiều lần vào mạn sườn. Việc đánh này khiến ông liên tục nôn ói, không ăn uống được.
“Nếu không được phát hiện kịp thời, tôi đã bỏ mạng trong trại giam. Sau khi bị đánh, 5 ngày tôi không ăn uống được, nằm ngất trong phòng tạm giam. Hôm đó, giám thị trại giam và cán bộ Viện kiểm sát đi kiểm tra thì phát hiện tôi nằm ngất nên đưa đi cấp cứu ở Bệnh viện Thuận An.
Tôi tiếp tục được chuyển lên bệnh viện tỉnh Bình Dương điều trị vì các chứng chấn thương gan, loạn nhịp tim, hạ huyết áp. Tôi điều trị 15 ngày thì tiếp tục được đưa về trại giam. Kể từ lần này, tôi không bị đánh nữa”, ông kể.
Ông Dũng bị truy tố về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”. Trong suốt quá trình điều tra, ông Dũng liên tục kêu oan cho rằng mình không mua bán ma túy, số ma túy mà công an thu giữ không phải của ông.
Đơn tố cáo những người ông Dũng cho rằng làm oan mình |
Hai lần đổi tội danh vẫn không thể kết án
Ngày 04/06/2014, TAND TX Thuận An mở phiên tòa xét xử sơ thẩm, tuyên xử ông Dũng 8 năm tù giam về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”.
Trong phiên xét xử, có 3 lời khai của Bùi Văn Chí, Lê Mạnh Hùng, Nguyễn Như Anh Nguyện được cho là người mua ma túy từ ông Dũng. Tuy nhiên, sau đó, những địa phương được cho là có 3 nhân chứng trên đăng ký hộ khẩu thường trú có văn bản trả lời, khẳng định không có người nào tên họ, số chứng minh nhân dân như 3 người trên đăng ký hộ khẩu ở địa phương mình. Ông Dũng cho rằng, 3 nhân chứng này là giả, do công an dựng lên để đổ tội cho ông.
Không đồng ý với bản án, ông Dũng kháng cáo kêu oan. Ngày 28/08/2014 và ngày 05/09/2014, TAND tỉnh Bình Dương đã mở phiên tòa xét xử phúc thẩm và tuyên hủy án sơ thẩm, trả hồ sơ về VKSND TX Thuận An để điều tra xét xử lại. Phiên tòa khẳng định hồ sơ có nhiều sai sót về tố tụng, nội dung, bằng chứng không đủ kết tội ông Dũng về hành vi “mua bán trái phép chất ma túy”.
Ông Dũng tiếp tục bị tạm giam để điều tra. Sau khi bị trả hồ sơ, CQĐT đổi tội danh của ông Dũng từ “mua bán” sang “tàng trữ trái phép chất ma túy”. Ông Dũng tố cáo: “Điều tra viên vào trại giam gặp tôi thương lượng sẽ bồi thường và trả tự do cho tôi nếu như tôi không tố cáo, khiếu nại gì thêm.
Tuy nhiên, tôi không đồng ý. Tôi vô tội thì cần được minh oan đường đường chính chính. Tôi thì không sao nhưng 3 đứa con tôi sau này thì phải làm sao”.
Ngày 14 và 18/03/2016, TAND TX Thuận An, mở phiên toàn xét xử sơ thẩm lần 2 và xử phạt ông Dũng 2 năm 7 tháng 20 ngày về tội “Tàng trữ trái phép chất ma túy”. Bản án tù bằng số ngày tạm giam nên ông Dũng được thả tự do ngay tại tòa. Ông Dũng tiếp tục kháng cáo kêu oan.
Ngày 02/08/2016, TAND tỉnh Bình Dương xét xử phúc thẩm vụ án và tuyên hủy bản án sơ thẩm, vì hồ sơ không đủ chứng cứ để kết tội ông Dũng.
Ông Dũng khẳng định: “Tôi bị oan, suốt gần 3 năm bị tạm giam, tôi bị đánh đập đến mức thân tàn ma dại. Gia đình tôi thì khánh kiệt, từ chỗ làm ăn, sinh hoạt ổn định, nay phải rơi vào cảnh nghèo túng, nợ nần. Nhưng dù có gian khổ đến mức nào, tôi cũng sẽ kêu oan và tố cáo những người đã gây ra oan, gây khổ cực cho gia đình tôi”.
Ông cho biết, trong 3 năm ông bị tạm giam, tài sản bị tịch thu sạch. Nhất là số tiền 161 triệu đồng “không cánh mà bay” sau cuộc lục soát của công an, một mình vợ ông Dũng vừa phải bươn chải nuôi 3 đứa con nhỏ ăn học, vừa đi kêu oan cho chồng.
Trong thời gian chờ điều tra lại, chờ được minh oan, ông Dũng vừa xin được việc làm bảo vệ cho công ty gần nhà trọ. Còn vợ ông không còn tiền buôn bán trái cây dạo nên được một chủ cửa hàng điện thoại cho mượn 500 ngàn đồng lấy trái cây về bán, đến chiều lại phải trả, lấy tiền lời nuôi con. Không có chỗ bán, người chủ cửa hàng điện thoại cho vợ ông Dũng ngồi nhờ một góc vỉa hè trước cửa hàng của mình để buôn bán.