Những mùa Trung thu xưa…

Em bé ôm cả vầng trăng, từ bàn tay mẹ. (Ảnh: PV)
Em bé ôm cả vầng trăng, từ bàn tay mẹ. (Ảnh: PV)
(PLVN) - Trong chuyến đi công tác vào một ngày mùa thu đẹp trời, ngang qua cánh đồng lúa đã bắt đầu chắc hạt, thoang thoảng mùi nếp non, cô đồng nghiệp thẫn thờ: Những ngày mùa thu thế này, em nhớ nhà quá. Nhớ ngày xưa…

Về miền thương nhớ

“Ngày xưa tầm độ này, ông em đã vót tre chuẩn bị đồ làm đèn Trung thu cho em…”. Câu chuyện của cô đồng nghiệp lung linh khoảng ký ức trong vắt, ngọt ngào của một thời xa lắc. Trong đó, có những chiếc đèn ông sao được làm bằng khung tre dán giấy bóng kính do ông nội tận tay làm. Có trái hồng chín đỏ hái trong vườn, có gói kẹo bột mẹ mua về từ chợ phiên cho con bày cỗ trung thu….

Nỗi nhớ của cô bé cũng làm tôi muốn về nhà tôi quá. Muốn về ngôi nhà của tuổi thơ xa lắc, ở đó, tôi cũng có một khoảng trời ký ức ngọt ngào, có những ngày trung thu rưng rưng….

Tôi nhớ bố tôi. Cứ vào đận sắp Trung thu, ông lại ngồi vót tre làm đèn ông sao cho tôi, chiếc đèn năm bé xíu, năm to đùng, tùy vào… số giấy bóng kính màu bố có. Tôi nhớ lúc mẹ hối hả từ cửa hàng tem phiếu trên huyện về, lấy ra cặp bánh nướng, bánh dẻo gói trong tờ giấy nến đẫm dầu mỡ, cẩn trọng đặt lên bàn thờ… Cận ngày Trung thu, mẹ làm thêm nồi bánh, khi là bánh tẻ, bánh đúc, khi là bánh dợm (bánh nếp nhân đỗ).

Thời ấy, mâm cỗ Trung thu của lũ chúng tôi có một thứ không thể thiếu, đó là ông tiến sỹ giấy. Chừng mươi hôm trước ngày rằm tháng 8, gánh hàng mã ở góc chợ quê tôi tràn ngập sắc xanh lá, đỏ tía của các ông tiến sỹ giấy. Tuy chỉ là một sản phẩm làm bằng mấy que tre và tờ giấy mỏng manh, nhưng chứa đựng cả bầu trời mơ ước của bố mẹ về sự thành đạt, hiển vinh của con cái sau này. Tôi nhớ những ông tiến sỹ giấy của mình, tôi đã nâng niu nó như nâng niu một “niềm tin linh thiêng”.

Chiều Trung thu, mẹ hái thêm quả bưởi, quả na, quả hồng trong vườn, thế là tối đó mấy chị em hí hửng bày cỗ trông trăng… Tiếng trống rộn làng, tiếng gọi nhau đi rước đèn, tiếng những đứa trẻ hát bài trông trăng… như vẫn còn văng vẳng đâu đó trong miền thương nhớ của tôi.

Khi trăng tròn vằng vặc giữa sân, mâm cỗ được “phá”. Ông tiến sỹ sẽ được mẹ cẩn trọng đặt vào một chỗ trang trọng, đẹp đẽ trong nhà… để dành cho năm sau. Chiếc đèn ông sao cũng thế, cũng được treo vào đâu đó với ý định năm sau dùng lại. Nói là vậy, nhưng cũng chẳng khi nào bụi bặm, mối mọt để cho những món đồ chơi ấy của tôi tồn tại quá vài ba tháng. Ấy nhưng, cái sự dành dụm, tiện tằn dường như lại là một bài học mà tôi đã ngấm vào từ những món đồ cũ bố mẹ cất đi.

Ướp mùi hương cho căn bếp nồng nàn

Kể chuyện Tết trung thu xưa trên phố cổ Hà Nội. (Ảnh: BQL Phố cổ).

Kể chuyện Tết trung thu xưa trên phố cổ Hà Nội. (Ảnh: BQL Phố cổ).

Trong sự tất bật của cuộc sống vội, sống nhanh nơi thành thị, tôi miệt mài nuôi hy vọng gieo lại miền thương nhớ qua những buổi tối ngày cận rằm ngồi cùng con dán những tờ giấy màu thành chiếc đèn trung thu của riêng mình. Tôi lụi cụi bày vẽ để gian bếp nhỏ sực nức mùi bánh. Chiếc bánh dẻo xanh ngắt này cho cô chị, vì chị thích vị trà xanh. Cậu em sẽ là chiếc bánh đẫm vị socola. Còn cô út nhí nhố nhưng lại yêu màu hồng hẳn sẽ có một chiếc bánh để thấy rằng mẹ yêu thương mình nhất.

Lũ trẻ nhiều khi cũng cằn nhằn, tính toán sự cặm cụi của mẹ với giá trị của những chiếc bánh mua sẵn. Nhưng năm nào thấy phố phường bắt đầu rộn ràng màu sắc Trung thu mà không thấy bếp nhà mình có gì khác lạ, lại thắc thỏm: Ơ, thế Trung thu năm nay nhà mình không có gì à?

Không có gì sao được, khi chúng ta đang có một nơi gọi là “mái ấm”. Có một người mẹ mong mỏi các con thật giàu có dù chỉ trong một khoảng ký ức của ngày thơ bé! Và tôi lại bắt chước bố tôi, làm cho con những cái đèn lồng nho nhỏ. Bắt chước mẹ tôi ướp mùi hương tuổi thơ cho căn bếp nồng nàn mùi hạnh phúc!

Dẫu cho, trong bối cảnh thị trường bánh trung thu nở rộ với hàng trăm kiểu nhân, hàng ngàn hình dáng, chả phải vô cớ mà những cửa hàng bánh Trung thu với hương vị cổ truyền như Bảo Phương (Hà Nội), Đông Phương (Hải Phòng) lại luôn tấp nập khách. Người mua thậm chí phải xếp hàng nhẫn nại hàng giờ đồng hồ mới được mua cặp bánh.

Ăn bánh Trung thu truyền thống mà chỉ thấy nó ngọt quá hay ngọt vừa, nhân khô hay nhân ướt, vỏ mềm hay vỏ cứng, là mới chỉ “ăn” một loại đồ ăn, chứ chưa phải thưởng thức một món bánh đặc biệt của đêm Trung thu.

Chả phải vô cớ mà loại bánh dành cho lúc thư thái ngồi bên tách trà, ngắm trăng trôi dần dần lên đến đỉnh trời… lại có đến cả chục thứ nhân như thế, mặn, ngọt đủ cả.

Chả phải vô cớ mà bánh Trung thu lại phải làm rất ngọt. Phải làm cho thật ngọt để có thể bảo quản được ở nhiệt độ thường mà không cần đến chất bảo quản, khi bên trong nó là thịt mỡ, là mứt, là “thập cẩm” thứ mùi, thứ vị.

Phải làm thật ngọt để chỉ nhấm nháp từng chút, chút chút rất ít thôi. Có thế, mới cảm được mùi của những cánh rừng Tây Bắc thoang thoảng hương hồi quế, ngẫm thêm chút, lại thấy hương sen dịu dàng thanh tao và khi vẫn còn đang ngây ngất với hương sen thì lại bắt gặp ngay mùi thơm dân dã của vừng rang, đâu đó là mùi lá chanh thanh sạch…

Có ăn từng chút mới cảm nhận được miếng mứt bí giòn sần sật, những tiếng reo tí tách vui như Tết trong miệng của hạt dưa, cảm nhận vị béo của hạt điều, vị bùi của hạt sen, cái ngầy ngậy của miếng thịt mỡ. Thưởng thức một miếng bánh trung thu truyền thống, như đang được dùng tiệc ngọt với bánh, mứt, hạt khô và cũng như được ăn một mâm cỗ thịnh soạn với vị mằn mặn của lạp sườn, của tương đen, của thịt mỡ…

Mâm cỗ trông Trăng được mong chờ với bao trẻ nhỏ xưa. (Ảnh: BQL Phố cổ)

Mâm cỗ trông Trăng được mong chờ với bao trẻ nhỏ xưa. (Ảnh: BQL Phố cổ)

Để làm được một chiếc bánh Trung thu như thế cũng không đơn giản. Nước đường để trộn vỏ bánh phải đun trước ít nhất 1 tháng. Nhiều nguyên liệu phải chuẩn bị trước cả tuần. Như lạp sườn: phải hong nắng vài ngày mới đủ thời gian lên men. Thịt mỡ gáy, nạc vai thái hạt lựu, trộn với chút ngũ vị hương, chút gia vị, đường, nhồi vào đoạn lòng đã chuẩn bị sẵn, phơi nắng cho đến khi đỏ au… Một phần mỡ gáy nữa cũng đem thái hạt lựu, luộc vừa chín, xóc đường, hong gió, hong nắng vài ngày đến khi trong veo. Mứt bí, mứt hạt sen cũng mất cả ngày trời để luộc, để ngâm đường, tự tay sên… Hạt vừng đãi sạch bụi bẩn, phơi khô, rang vàng,… Lá chanh thái chỉ, hạt điều lột vỏ, cắt thành hạt lựu. Tỉ mẩn nhất là khâu ngồi cắt từng thứ thành những “hạt lựu” đều nhau, làm sao ở mức “vừa đủ tinh tế”, mà cũng không nhỏ quá dễ lẫn vị…

Đến khâu nướng bánh cũng là cả kỳ công. Bánh không được nướng một lần lửa như những loại bánh khác, mà phải trải qua đủ 3 lần qua lửa. Giữa mỗi lần nướng, lại quết trứng để bánh được bóng bẩy.

Thưởng thức một miếng bánh trung thu, chiêu thêm một ngụm chè, vị ngọt gắt giảm đi, chỉ còn dư vị ngọt hậu trong cuống họng, trong cái se se của trăng thu. Như bao năm rồi vẫn thế, những khoảng lặng của cuộc sống.

Chỉ tiếc, bọn trẻ con bây giờ hờ hững với bánh Trung thu. Nó chẳng như ngày xưa, cái thời bố mẹ toát mồ hôi mới được mua cặp bánh cứng như đá từ cửa hàng mậu dịch. Cặp bánh gói trong giấy nến tươm mỡ, để trên bàn thờ cúng các cụ, rồi lại bày xuống mâm cúng ông tiến sỹ, trong nỗi thèm khát đến… rớt nước bọt của trẻ.

Tin cùng chuyên mục

Đọc thêm

Thêm hiểu sâu sắc về tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương của dân tộc Việt Nam

NSND Vương Duy Biên, nguyên Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch tặng hoa chúc mừng Ban tổ chức chương trình. (Ảnh: PV)
(PLVN) - Được sự nhất trí của UBND huyện, Phòng Văn hóa Thông tin huyện Cẩm Khê, hôm nay - ngày 10/11, Đảng ủy - Hội đồng Nhân dân - Ủy ban Nhân dân - Ủy ban Mặt trận Tổ quốc xã Tuy Lộc và Ban quản lý di tích lịch sử Đình Hội tổ chức Lễ động thổ Đình Hội cùng các công trình phụ trợ và Tọa đàm Tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương.

'Tấm vé' về với Hà Nội xưa

'Tấm vé' về với Hà Nội xưa
(PLVN) - Thủ đô nghìn năm văn hiến Hà Nội được ví như bảo tàng sống với hàng ngàn di tích lịch sử, văn hóa nổi bật. Vì thế, Hà Nội luôn là nguồn cảm hứng bất tận, là đề tài rung động tâm hồn các nghệ sỹ trong nỗ lực gìn giữ văn hóa đất Kinh kỳ.

Đồng dao - Đi tìm di sản tuổi thơ xưa trong thời hiện đại

Đồng dao - Đi tìm di sản tuổi thơ xưa trong thời hiện đại
(PLVN) - Trong ký ức của nhiều thế hệ, đồng dao gắn liền với tiếng cười hồn nhiên của trẻ thơ vang vọng khắp sân làng, những trò chơi tuổi thơ đơn sơ mà thú vị. Những bài đồng dao ấy không chỉ là những lời ca vui vẻ, mà còn chứa đựng trong mình cả nền văn hóa, lịch sử và giá trị truyền thống của dân tộc.

Tôn vinh cây trà tổ 400 tuổi ở Suối Giàng

Tôn vinh cây trà tổ 400 tuổi ở Suối Giàng
(PLVN) -  Lễ hội tôn vinh cây trà tổ Shan tuyết hơn 400 tuổi được tổ chức trang trọng với nhiều hoạt động sôi nổi, đặc sắc nhằm gửi gắm ước mơ và cảm tạ trời đất đã ban phước lành cho dân bản. 

Rộn ràng Xẩm từ miền quê huyền thoại

Nhiều thế hệ cùng tham gia CLB hát xẩm Hà Thị Cầu.
(PLVN) - Ninh Bình được coi là một trong những cái nôi của Xẩm, gắn liền với cố nghệ nhân hát Xẩm nổi tiếng Hà Thị Cầu. Việc bảo tồn giá trị nghệ thuật hát Xẩm đang được tỉnh Ninh Bình thực hiện với mục tiêu tạo thành sản phẩm du lịch, góp phần định vị điểm đến của du lịch Ninh Bình trên bản đồ du lịch Việt Nam.

Về miền “Tháng tám giỗ cha, tháng ba giỗ mẹ”…

Di tích Đền Trần Nam Định.
(PLVN) - Ở Nam Định, nếu như Đền Trần tượng trưng cho tín ngưỡng thờ Cha thì Phủ Dầy gắn với tín ngưỡng thờ Mẫu (Mẹ). Nếu như Đền Trần có nghi lễ khai Ấn đêm 14 tháng Giêng thì Phủ Dầy gắn liền với chợ Viềng mỗi năm chỉ họp một phiên…

Sứ mệnh Hoa Lư sẽ trở thành đô thị cố đô - di sản

Du lịch miền di sản cố đô, điểm hẹn bốn mùa. Ảnh Sở Du lịch Ninh Bình.
(PLVN) - Theo các chuyên gia, Nghị quyết số 16-NQ/TU ngày 23/8/2023 của Ban Chấp hành Đảng bộ Ninh Bình về việc sắp xếp đơn vị hành chính cấp huyện, cấp xã tỉnh Ninh Bình giai đoạn 2023 - 2030, trong đó mục tiêu đến năm 2025 sẽ định hình tính chất đơn vị hành chính mới sau hợp nhất thành phố Ninh Bình và huyện Hoa Lư là “Đô thị Cố đô - Di sản” là đúng đắn và có tầm nhìn…

Nữ cán bộ nội đô và ký ức Hà Nội tháng 10 năm ấy…

Ảnh tư liệu
(PLVN) - 70 năm đã trôi qua, nhưng ngày 10/10/1954 là dấu ấn lịch sử không thể quên đối với các thế hệ người dân Việt Nam nói chung, Thủ đô Hà Nội nói riêng. Với bà Đỗ Thị Kim Dung, nguyên cán bộ Thành hội Phụ nữ Hà Nội, một chứng nhân lịch sử, đã từng tham gia sự kiện lịch sử trọng đại của dân tộc 70 năm về trước, thì ngày này còn có một ý nghĩa đặc biệt, trở thành một kỷ niệm không phai với những năm tháng thanh xuân đầy nhiệt huyết…

Hà Nội bảo tồn, giữ gìn trầm tích văn hóa ngàn năm

Hồ Hoàn Kiếm đẹp thơ mộng. (Ảnh: Q.T)
(PLVN) - Không chỉ là trung tâm chính trị, kinh tế, khoa học, giáo dục quan trọng của cả nước, Hà Nội còn chứa đựng trầm tích văn hóa được bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử với hệ thống di sản văn hóa vật thể và phi vật thể đa dạng, phong phú và đặc sắc. UBND TP Hà Nội vừa ban hành kế hoạch bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa trên địa bàn thành phố đến 2025 và các năm tiếp theo. TP Hà Nội dự kiến chi ngân sách hơn 14.000 tỷ đồng để đầu tư tu bổ, tôn tạo các di tích trên địa bàn.

'Có xem chèo Khuốc với anh, thì về…'

Hát chèo đã trở thành một phần sinh hoạt văn hóa cộng đồng không thể thiếu của người dân Thái Bình. Ảnh TXVN.
(PLVN) - Phó Thủ tướng Chính phủ Trần Hồng Hà đã đồng ý đệ trình hồ sơ để UNESCO xem xét, đưa “Nghệ thuật Chèo” vào Danh sách di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại. Đây là niềm tự hào của cả nước và người dân quê lúa Thái Bình - một trong những cái nôi của nghệ thuật Chèo truyền thống Việt Nam…

Chuyện xưa Hà Nội qua những tour du lịch hấp dẫn

Câu chuyện làm thuốc của một gia đình làm thuốc ở phố cổ Hà Nội trong Chuyện phố hàng. (Ảnh: Hoàng Lân)
(PLVN) - Thông qua những tour khám phá di sản, di tích về đêm tạo sự lôi cuốn đặc biệt với du khách, Hà Nội đang nắm bắt cơ hội đưa du lịch thành ngành kinh tế mũi nhọn, gắn liền với bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa đặc sắc của mảnh đất Thăng Long ngàn năm.

Thăm đền Đông Cuông trải nghiệm lễ hội cúng cơm mới

Đền Đông Cuông- nơi khởi nguồn thờ Mẫu Thượng ngàn. (Ảnh trong bài: Bảo Mi)
(PLVN) - Đền Đông Cuông (thôn Bến Đền, xã Đông Cuông, huyện Văn Yên, tỉnh Yên Bái) là điểm nhấn tâm linh, không gian hội tụ, lan tỏa tín ngưỡng thờ Mẫu của người Việt, là địa điểm du lịch tâm linh ở Tây Bắc. Cùng với lễ hội cúng cơm mới, du khách thập phương đến chiêm bái và trải nghiệm không gian thực hành tín ngưỡng thờ Mẫu Thượng Ngàn của người Việt.

Chuyện giữ nghề ở Hà Nội

Để phục vụ khách du lịch, các cơ sở kinh doanh tại làng lụa Vạn Phúc đã sản xuất đa dạng các sản phẩm làm quà tặng nhằm giới thiệu, quảng bá với du khách các sản phẩm làng nghề. (Ảnh: ĐH)
(PLVN) - Hà Nội từ lâu được biết đến là mảnh đất có nhiều nghề, phố nghề, làng nghề truyền thống nổi tiếng. Tuy nhiên, qua những biến thiên của thời gian, nhiều nghề đã và đang bị mai một hoặc đang tồn tại một cách lay lắt. Sự mai một của nghề truyền thống, không chỉ làm mất đi kế sinh nhai của người dân, mà còn mất đi một chiều cạnh văn hóa đã từng gắn bó với một vùng đất…

Để người trẻ yêu Tuồng

Cảnh trong vở diễn “Nghêu Sò Ốc Hến” của Nhà hát Tuồng Việt Nam.
(PLVN) - Hiện nay, có một điều đặc biệt là rất nhiều bạn trẻ từ tò mò, lạ lẫm đã bắt đầu có thói quen mua vé đi xem diễn Tuồng và đã có những người trẻ làm cho bộ môn nghệ thuật cổ điển, khó xem này đi vào đời sống giải trí. Phóng viên đã có buổi trò chuyện với Bùi Yến Linh - Trưởng nhóm Marketing - Truyền thông, thuộc Phòng Tổ chức Biểu diễn Nhà hát Tuồng Việt Nam về cách làm mới thu hút người trẻ mua vé xem tuồng như đi nghe nhạc trẻ.