Ký ức về sân bay Nội Bài và đời sống Hà Nội 45 năm trước

Mặt trước giấy thu hồi hộ chiếu cùng dấu nhập cảnh ở Nội Bài của Công an ngày 17/7/1979 vẫn với tên “CỬA KHẨU GIA LÂM”. Mặt sau tờ giấy thu hồi hộ chiếu ngày ấy với nhằng nhịt những chữ ký cho phép tạm trú và đong gạo.
Mặt trước giấy thu hồi hộ chiếu cùng dấu nhập cảnh ở Nội Bài của Công an ngày 17/7/1979 vẫn với tên “CỬA KHẨU GIA LÂM”. Mặt sau tờ giấy thu hồi hộ chiếu ngày ấy với nhằng nhịt những chữ ký cho phép tạm trú và đong gạo.
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Hà Nội vừa kỷ niệm 70 năm ngày tiếp quản Thủ đô. 70 năm đã qua, biết bao nhiêu đổi thay… Chứng kiến sự phát triển không ngừng ở Hà Nội hôm nay ngày càng văn minh, hiện đại nhiều người cũng chưa quên về những năm tháng Hà Nội còn khó khăn, thiếu thốn.

“Đường trời” ngày trở về

Với tôi, kỷ niệm về sân bay Nội Bài và những ngày mới tốt nghiệp đại học về nước cách đây tròn 45 năm chẳng bao giờ có thể quên.

Cuối tháng 6/1979 sau 6 năm du học, chúng tôi - một đoàn sinh viên Việt Nam tốt nghiệp đại học ở Liên Xô và các nước Đông Âu về nước. Năm 1979 là năm đầu tiên các sinh viên tốt nghiệp từ Đông Âu và Liên Xô về nước phải đi bằng máy bay, vì tàu hỏa qua Trung Quốc đã bị gián đoạn do chiến tranh biên giới phía Bắc.

Rời Thủ đô Maxcova vào chiều 16/7/1979 trên máy bay của Hãng hàng không Liên Xô Aeroflot, sau gần 20 tiếng đồng hồ bay, với các điểm dừng tiếp dầu ở Taskent (Uzbekistan), Karachi (Pakistan), Kalkuta (Ấn Độ), chiều ngày 17/7/1979 chúng tôi về tới sân bay Nội Bài, Hà Nội.

Nghe tiếp viên thông báo: “Máy bay sắp hạ cánh xuống sân bay quốc tế Nội Bài, Thủ đô Hà Nội…”. Mặc kệ máy bay vẫn đang bay, nhiều người trên máy bay tháo dây an toàn, nhao nhao đứng nhổm lên cố nhìn qua cửa sổ máy bay, tiếp viên trên máy bay quát không được phải chạy tới chạy lui để “dúi đầu”, “đè vai” các vị khách, bắt ngồi xuống ghế. Trong lúc tiếp viên còn đang ra sức giữ trật tự trên khoang thì nghe tiếng “thịch” rất to, người ngồi trong máy bay nảy lên. Máy bay chạm đất. Sân bay quốc tế Nội Bài là đây ư?

Căng mắt ra nhìn. Chẳng thấy nhà ga nào cả. Qua cửa sổ máy bay đang lăn từ đường băng vào nơi đỗ, ngoài trời tháng 7 nắng chang chang, xa xa nhìn thấy mấy ngôi nhà cấp 4 lợp fi-bro xi măng.

Rất nhiều người lần đầu tiên nghe thấy tên “Nội Bài”! “Nội Bài là sân bay nào”? Nào có mấy ai khi đó biết “sân bay Nội Bài” chính là sân bay Đa Phúc của không quân, mới được chuyển đổi sang làm sân bay dân dụng chưa đầy một năm trước đó, vì sân bay Gia Lâm đường băng ngắn không tiếp nhận được máy bay cỡ lớn.

Máy bay đỗ, mọi người xuống thang máy bay, lên xe buýt chở vào nhà chờ để làm thủ tục nhập cảnh trong cái nắng tháng 7 hầm hập. Nhà chờ để làm thủ tục nhập cảnh là căn nhà cấp bốn, mái lợp fi-bro xi măng, trần cót ép, mấy chiếc quạt trần treo thấp tè, quay lờ đờ như… đuổi ruồi. Vừa mệt sau chuyến bay dài gần hai chục tiếng đồng hồ, lại gặp thời tiết nóng bức hầm hập, trong khung cảnh đơn sơ của sân bay Thủ đô. Ngay con dấu đóng trên Giấy nhập cảnh cho chúng tôi ngày 17/7/1979 thuở ấy của Công an nhân dân vũ trang (khi đó chưa gọi là Biên phòng cửa khẩu) vẫn là tên “CANDVT CỬA KHẨU GIA LÂM”.

“Đường trời” ngày trở về và Nội Bài 45 năm trước là như thế.

Chuyện tạm trú và đong gạo ngày ấy

Việc đầu tiên sau khi về là phải khai báo tạm trú với Công an. Có chứng nhận tạm trú mới được đong gạo theo tiêu chuẩn, còn phiếu thực phẩm không có.

Hết 3 tháng tạm trú được đong gạo tiêu chuẩn 13 cân một tháng, chưa có giấy gọi đi làm, lại ra Cơ quan Công an để gia hạn tạm trú rồi sang Phòng Lương thực để xin giấy đong gạo. Cứ 3 tháng một lần phải làm như thế vì chưa đi làm là chưa cho phép nhập lại hộ khẩu về gia đình hay vào cơ quan nào đó. Chỉ được phép tạm trú và không có “tạm trú” là không có… gạo!

Sang đến lần tạm trú thứ 3 thì không được phép tạm trú liền 3 tháng nữa, chỉ được phép tháng một. Tiêu chuẩn gạo không còn 13 cân nữa, rút xuống còn 10 cân mỗi tháng.

Tờ giấy thu hồi hộ chiếu được Sứ quán Việt Nam ở Liên Xô cấp ngày 15/7/1979, một ngày trước khi lên máy bay về nước, chúng tôi phải giữ như giữ báu vật, phải có tờ giấy này mới đăng ký được tạm trú và đong gạo.

Ngay ở dưới chỗ đóng “triện” đỏ của tờ giấy này đã ghi rành rành, rõ ràng như thế. Dù tờ thu hồi hộ chiếu chữ đánh máy nhòe nhoẹt trên giấy không lấy gì làm trắng và rất bở, nhưng phải giữ nó vô cùng cẩn thận. Mất tờ giấy đó thì đố mà chứng minh được với “nhà chức trách” mình là ai. Mất hoặc nhòe chữ thì... không biết chuyện gì sẽ diễn ra. Thậm chí mỗi lần đi gia hạn tạm trú hoặc đăng ký gạo cũng phải lựa lời với các anh, các chị “chức trách” nhè nhẹ tay ký kẻo… rách giấy của em.

Hà Nội đã có một thời như thế…

Tin cùng chuyên mục

Yên Bái có thêm 2 di sản văn hóa phi vật thể

Yên Bái có thêm 2 di sản văn hóa phi vật thể

(PLVN) - Tập quán văn hóa và tín ngưỡng Lễ Cúng rừng của người Mông và Nghệ thuật trình diễn dân gian Khắp Cọi của người Tày ở Yên Bái được công nhận là Di sản Văn hóa phi vật thể Quốc gia.

Đọc thêm

Đình thần Đồng Nai – Lưu giữ những dấu chân mở cõi

Đình thần Đồng Nai – Lưu giữ những dấu chân mở cõi
(PLVN) -  Trong buổi đầu khẩn hoang, lập nghiệp tại phương Nam, những cư dân của đất Đồng Nai vẫn không quên tạo lập nên những cơ sở tín ngưỡng cộng đồng để đáp ứng nhu cầu tinh thần và tâm linh. Mỗi thôn, ấp đều có một ngôi đình, tọa lạc ở khu trung tâm, ở đầu làng - một dấu ấn xác định sự hình thành cộng đồng làng xã của người Việt từ hơn ba trăm năm trước.

Nghề gốm trang trí ở Biên Hòa – Dấu ấn trăm năm

Nghề gốm trang trí ở Biên Hòa – Dấu ấn trăm năm
(PLVN) - Sản phẩm gốm mỹ thuật Biên Hoà rất đa dạng và phong phú với góc độ nghệ thuật cao, đặc biệt là các tượng Phật hoặc hình tượng tranh Tứ Quý, Tứ Bình, Tứ Thời, Bát Tiên hoặc tranh dân gian. Hàng ra lò xuất cảng qua Pháp, Mỹ và không ít nước khác, bởi gốm mỹ nghệ Biên Hoà được nhiều nơi trên thế giới ưa chuộng, nhờ sắc thái men trầm lắng, đậm nét cổ kính phương Đông

Khát vọng vươn lên của Lâm Đồng qua lễ hội Festival Hoa lần thứ 10

Khát vọng vươn lên của Lâm Đồng qua lễ hội Festival Hoa lần thứ 10
(PLVN) - Không phụ lòng mong chờ, chương trình nghệ thuật đặc sắc đêm khai mạc lễ hội Festival Hoa Đà Lạt lần thứ 10- 2024 tối 5/12 đã mang đến cảm giác mãn nhãn cho của du khách, người dân xứ sở ngàn hoa. Theo Phó Thủ tướng Thường trực Nguyễn Hoà Bình, lễ hội là cơ hội để du khách trong nước và quốc tế đến trải nghiệm những giá trị văn hóa - du lịch độc đáo, riêng có của Đà Lạt...

Nhà lầu ông Phủ hơn trăm năm bên dòng sông Đồng Nai

Nhà lầu ông Phủ hơn trăm năm bên dòng sông Đồng Nai
(PLVN) - Biệt thự cổ của đốc phủ Võ Thanh Hà được xây dựng cách đây hơn 102 năm là nơi lưu giữ những giá trị về lịch sử khẩn hoang của vùng đất Biên Hòa. Được coi là biệt thự cổ đẹp nhất Đồng Nai, đây không chỉ là di sản của dòng họ, căn nhà còn có giá trị văn hóa khi nằm trong cụm làng nghề truyền thống có tuổi đời trên 300 năm, đặc biệt là làng nghề đá Bửu Long.

Khai mạc Festival "Về miền ví, giặm - kết nối tinh hoa di sản"

Chương trình nghệ thuật 'Đôi bờ Ví, Giặm' tái hiện không gian diễn xướng ví, giặm. Ảnh: PV
(PLVN) - Tối 27/11, tỉnh Hà Tĩnh phối hợp với tỉnh Nghệ An tổ chức Chương trình nghệ thuật cầu truyền hình trực tiếp "Đôi bờ ví, giặm" mở đầu chuỗi hoạt động Festival "Về miền ví, giặm - kết nối tinh hoa di sản" nhân kỷ niệm 10 năm Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh được UNESCO ghi danh là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

Thừa Thiên Huế: Nhiều giải pháp bảo tồn nhà vườn, nhà rường cổ

Một số nhà vườn, nhà rường cổ ở Thừa Thiên Huế đang được trùng tu. (Ảnh: Thùy Nhung)
(PLVN) - Hệ thống nhà vườn, nhà rường cổ là tài sản quý giá góp phần tạo nên đặc trưng văn hóa Huế. Trải qua hàng trăm năm chịu tác động từ thời tiết, thiên tai; kiến trúc một số nhà vườn, nhà rường cổ xuống cấp nghiêm trọng. Trước thực trạng này, nhiều giải pháp bảo tồn đang được triển khai.

Khi bảo tàng, di tích “thổi hồn” vào lịch sử

Hiện nay, việc áp dụng công nghệ hiện đại, cách bài trí nghệ thuật đã và đang được nhiều bảo tàng, di tích áp dụng thành công. (Ảnh: PV)
(PLVN) - Trong những năm gần đây, các bảo tàng, di tích lịch sử đã trở thành một điểm hẹn mới đầy hấp dẫn của nhiều người, đặc biệt là giới trẻ. Điều này cho thấy dấu hiệu tích cực sau các nỗ lực đổi mới, áp dụng công nghệ kỹ thuật của các bảo tàng, khu di tích.

Bữa cơm gia đình – thứ quý giá đang dần mất đi

Ảnh minh hoạ.
(PLVN) - Trong guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại, có một điều tưởng chừng như đơn giản nhưng lại trở thành xa xỉ: một bữa cơm gia đình đúng nghĩa. Đó là lúc mọi người quây quần bên nhau, không công việc, không điện thoại, chỉ có sự chia sẻ, tiếng cười, và tình cảm chân thành.

Nghệ nhân dân gian Mã Văn Trực – Người giữ lửa truyền thống hát Then tại Bắc Kạn

Nghệ nhân dân gian Mã Văn Trực say sưa và tự hào khi chia sẻ về bộ môn nghệ thuật dân gian ông đã dành nhiều năm gắn bó (Ảnh: Thanh Tùng)
(PLVN) -  Giữa thăng trầm của cuộc sống, có một nghệ nhân vẫn lặng lẽ, bền bỉ giữ gìn và truyền lại những tinh hoa của loại hình nghệ thuật dân gian đặc sắc này, đó là nghệ nhân dân gian Mã Văn Trực – người không chỉ đam mê hát Then, đàn Tính mà còn xem đây là sự nghiệp cả đời, là trách nhiệm và tình yêu với văn hóa dân tộc.