Chứng cứ buộc tội đã đầy đủ ?
Cáo trạng của VKSND TP.Cam Ranh quy kết: Khoảng 16h ngày 5/8/2008, có 4 người đàn ông gồm Nguyễn Thái Hoàng, Phan Hoàng Quỳnh, Nguyễn Quang Vương và Nguyễn Văn Hòa đến nhà nghỉ Bình Yên thuộc Tổ dân phố Thuận Thành, phường Cam Thuận, TP.Cam Ranh để mua dâm. Khi đến nơi, Vương gặp Trịnh Thị Minh Loan (chủ nhà trọ Bình Yên) hỏi thuê 3 phòng và yêu cầu gọi ba gái bán dâm. Sau đó, Loan gọi điện thoại cho Cao Thị Thúy, Tô Thị Thu và Nguyễn Thị Nữ đến bán dâm cho Hòa, Quỳnh và Hoàng tại các phòng số 5, 7 và 10, còn Nguyễn Quang Vương không mua dâm.
Khi ba cặp nam nữ đang thực hiện hành vi mua bán dâm thị bị Đồn Biên phòng 384 TP.Cam Ranh (thuộc Bội đội Biên phòng tỉnh Khánh Hòa) bắt quả tang. Sau đó, hồ sơ được chuyển đến Cơ quan CSĐT Công an TP.Cam Ranh thụ lý theo thẩm quyền.
Tại bản án hình sự sơ thẩm (lần thứ nhất) số 87/HSST ngày 22/10/2009,TAND TP.Cam Ranh tuyên phạt bị cáo Loan 15 tháng tù về tội “Chứa mại dâm”. Ngay sau đó bị cáo Loan làm đơn kháng cáo kêu oan.
Bị cáo Trịnh Thị Minh Loan tại phiên tòa phúc thẩm lần 3 ngày 19/6/2013 |
Khi xét xử phúc thẩm TAND tỉnh Khánh Hòa nhận định: “giai đoạn điều tra có rất nhiều vi phạm nghiêm trọng về tố tụng…”. Trong đó, hồ sơ vụ án này có 2 biên bản bắt người phạm tội quả tang, nhưng nội dung của 2 biên bản này có những điểm khác nhau cụ thể như: Biên bản bắt người phạm tội (lần đầu) có tên ông Lưu Khánh Dương (cán bộ Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội tỉnh Khánh Hòa) tham gia, nhưng thực tế tại hiện trường lại không có ông Dương, nên không có chữ ký của ông Dương trong Biên bản này; biên bản lần thứ hai lại không có tên ông Dương (!?) Như vậy, một vụ việc mà có 2 biên bản bắt người phạm tội quả tang, biên bản nào là chứng cứ tuyệt đối để buộc tội bị cáo Loan (!?)
Mặt khác, tại Biên bản xác định hiện trường của Cơ quan CSĐT Công an TP.Cam Ranh xác định vụ việc xảy ra lúc 8h ngày 14/8/2008 nhưng tại 2 Biên bản bắt người phạm tội quả tang (do Đồn Biên phòng 384 lập) thì sự việc xảy ra lúc 18h ngày 5/8/2008 tại nhà trọ Bình yên. Đồng thời, tại Biên bản xử phạt hành chính đối với các đối tượng mua bán dâm thì sự việc lại xẩy ra tại Đồn Biên phòng 384, chứ không phải xảy ra tại nhà nghỉ Bình Yên. Ngoài ra còn có một số biên bản lấy lời khai của các đương sự (mua bán dâm) đều có dấu hiệu sửa chữa ngày, giờ (!?)
Chính vì vậy, Bản án phúc thẩm số 19/HSPT ngày 29/1/2010,TAND tỉnh Khánh Hòa quyết định hủy án sơ thẩm nói trên của TAND TP.Cam Ranh, chuyển hồ sơ vụ án cho VKSND TP.Cam Ranh điều tra bổ sung.
Không có chứng cứ mới !
Quá trình điều tra lại theo yêu cầu của cấp phúc thẩm, các cơ quan tiến hành tố tụng TP.Cam Ranh vẫn không xác định được chứng cứ mới về hành vi phạm tội của bị cáo Loan. Thế nhưng, bản án sơ thẩm (lần thứ 2) số 59/2010/HSST ngày 9/9/2010, TAND TP.Cam Ranh vẫn tuyên phạt bị cáo Loan 15 tháng tù về tội “Chứa mại dâm”, bị cáo Loan tiếp tục kháng cáo kêu oan theo trình tự phúc thẩm.
Một lần nữa, bản án phúc thẩm (lần 2) số 19/HSPT ngày 21/2/2011, TAND tỉnh Khánh Hòa tiếp tục “Hủy án sơ thẩm số 59/HSST ngày 9/9/2010 của TAND TP.Cam Ranh, trả hồ sơ cho VKSND TP.Cam Ranh để điều tra lại vụ án theo thủ tục chung”.
Tại bản án hình sự sơ thẩm (lần thứ 3) số 91/2012/HSST ngày 14/9/1012, TAND TP.Cam Ranh tiếp tục buộc bị cáo Loan phạm tội “Chứa mại dâm” với mức án 15 tháng tù; cùng với hình phạt bổ sung số tiền 5 triệu đồng sung công quỹ Nhà nước. Bị cáo Loan tiếp tục kháng cáo kêu oan.
Tuy nhiên, bản án phúc thẩm (lần 3) số 103/2013/HSPT ngày 19/6/2013, TAND tỉnh Khánh Hòa lại tuyên: “Không chấp nhận kháng cáo của bị cáo Trịnh Thị Minh Loan; giữ nguyên án sơ thẩm; xử phạt bị cáo Loan 15 tháng tù giam; phạt bổ sung số tiền 5 triệu đồng sung công quỹ”.
Như vậy, sau gần 6 năm (từ 2008 đến nay), cô giáo Trịnh Thị Minh Loan từng là một giáo viên dậy giỏi cấp huyện, nay phải “đối mặt” với một vòng xoáy tố tụng đầy uẩn khúc. Đồng thời, tiếp tục cuộc hành trình viết đơn kêu oan đến VKSND Tối cao – TAND Tối cao xin xem xét lại bản án theo thủ tục giám đốc thẩm.