Người đàn ông 10 năm uống dầu hỏa “giải khát”

 Ông Phúc (bên phải) trong một lần về thăm quê
Ông Phúc (bên phải) trong một lần về thăm quê
(PLO) - Dầu hỏa xưa nay người ta dùng để đun, nấu, thắp đèn, pha sơn, rửa mỡ công nghiệp…thế mà có một người đã dùng nó để “giải khát” suốt thời gian dài.
Đó là ông Phạm Ngọc Phúc (SN 1943, nguyên quán thôn Trung  Bính, xã Bảo Ninh, Đồng Hới, Quảng Bình; hiện đang ngụ tại An Dương, Hải Phòng). 
Nhà ông Phúc có ba anh em, cha mẹ đều là người khỏe mạnh. Mẹ buôn bán ở chợ Đồng Hới, cha chuyên làm nghề bốc thuốc chữa bệnh cứu người trong thôn xã. Dẫu kinh tế không được dồi dào nhưng ba anh em vẫn được bố mẹ nuôi nấng dạy dỗ chu đáo, ai cũng đều tốt nghiệp trung cấp nghề, là cán bộ trong cơ quan nhà nước.
Cậu bé Phúc lúc lên 9, 10 tuổi “tròn như hạt mít”, có “thói quen” lạ đời là chuyện “giải khát” bằng… dầu hỏa. 
“Phát hiện được điều kỳ lạ khi mẹ tôi vô tình “bắt quả tang” anh tôi  vào góc bàn thờ, nơi đặt chai lọ, dầu, đèn,rồi cầm cái chai dầu hỏa còn lưng nửa, “tu” một lèo thích thú”, em gái ông Phúc hồi ức.
Em gái ông Phúc cho hay “sở thích” của anh mình đến và đi đều bất ngờ
  Em gái ông Phúc cho hay “sở thích” của anh mình đến và đi đều bất ngờ
Kể từ lúc người mẹ phát hiện được bí mật quái gở ấy, một mặt vác roi dọa đánh, một mặt bí mật lấy chai đựng dầu hỏa dùng để đổ vào đèn thắp sáng đêm đêm đưa chôn dưới cát, khi nào cần mới bí mật đào lên để sử dụng. Thế nhưng cậu bé không nản, như một một chú mèo tinh ranh, “đánh hơi” được rất giỏi chỗ chôn cất thức uống mình ưa thích. 
Cậu bé thèm dầu hỏa đến mức bị cho là thỉnh thoảng “thó” ít tiền của mẹ đi chợ về chưa kịp đếm; hoặc vờ nói với cha mẹ cần tiền mua đồ dùng phục vụ học tập. Những số tiền này cậu bé đều dành để “nướng” vào các quán bán dầu hỏa trong làng.
Khi mua, cậu bé cũng rất khôn, không cho ai biết cái “tạng” của mình, mà đưa cái chai không, nói với chủ quán là mua về tối thắp đèn. Nhưng khi ra chỗ khuất, cậu bé “tu” một lèo chai dầu hỏa vừa mua được sạch sành sanh.
Giữa làng Trung Bính có một ngôi miếu cổ dưới gốc cây um tùm, trong lùm cây rậm rạp. Miếu có tên là “Miếu Bà Hỏa”. Tương truyền, thuở xưa ở đây có một bà già không chồng con, đi vơ lá khô về đun khi nghỉ chân trước lúc về, bà đưa thuốc lá ra vấn để hút. Không may khi xòe lửa, lá bắt cháy, cháy luôn sọt lá của bà kiếm được. Ngọn lửa thiêu luôn cả bà. 
Dân làng lập miếu thờ. Vì chết cháy nên người ta gọi là “Bà Hỏa”. “Miếu Bà Hỏa” có cội nguồn là vậy. Người làng Trung Bính đến đây thắp hương, bày lễ, cúng bái, mong “Bà Hỏa” phù hộ độ trì mỗi khi có chuyện không may xảy ra. 
Mẹ của anh Phúc cũng đã đến đây khấn vái như thế mong con trai mình dứt cái tậ quái gở. Nhưng đứa con trai vẫn chứng nào tật đó, “thèm khát” dầu hỏa như người thèm nước.
Uống dầu hỏa như thế nhưng cậu bé Phúc thời nhỏ lại là một cầu thủ rất cừ khôi. Trận cầu nào trên sân cát làng của trẻ em đều không vắng cậu. Cơ thể cậu tròn lẳn, da dẻ hồng hào, lại rất lễ độ nên ai cũng mến, cũng thương. Bởi vậy, những ai từng sống trong làng Trung Bính, xã Bảo Ninh, TP. Đồng Hới, bên kia sông Nhật Lệ những năm 1950 đều biết đến “Phúc dầu hỏa”.
Điều kỳ lạ không kém là những “cơn nghiện” “giải khát bằng dầu hỏa” cũng tự dưng biến mất. 
Một bác sĩ trong làng đã nói về hiện tượng này như sau: “Cơ địa mỗi người có một đặc điểm khác nhau. Trường hợp anh Phúc uống dầu hỏa vì cơ địa trong giai đoạn phát triển của cơ thể rất cần một số chất trong dung dịch này. Trong thực tế, có người chuyên ăn gạo sống, nhai ngói, gạch vỡ, xỉ tường, hoặc ăn vỏ sò, nang mực… ”. 
Em gái ông Phúc kể, một hôm anh chị đi học về bỗng ôm bụng kêu đau. Một lúc sau, thiếu niên này vừa “hạ”, lại vừa “thổ”. Với kinh nghiệm nghề nghiệp, bố ông Phúc lần đó biết ngay con trai mình đang bị ngộ độc thức ăn, liền cắt thuốc để chữa trị. Sau khi uống thuốc, những hiện tượng ngộ độc thức ăn chấm dứt cùng với chứng thích uống dầu hỏa.
Sau này học xong cấp II rồi cấp III phổ thông, ông Phạm Ngọc Phúc thi đậu vào trường trung cấp hàng hải Hải Phòng. Sau ba năm học, chàng trai tốt nghiệp, được điều xuống làm thủy thủ trên một số con tàu chuyên chở hàng hóa của Công ty đường biển Hải Phòng.
Ông Phúc từng là thuyền phó con tàu chở hàng ra đảo Cô Tô, Bạch Long Vĩ trong những năm tháng chiến tranh chống Mỹ. Năm 2003, ông mới về nghỉ hưu ở quê vợ. Ông lấy vợ năm 26 tuổi và có được ba đứa con, hai trai, một gái. Người con nào cũng khỏe mạnh và không hề “thiếu chất” dầu hỏa trong người như bố mình ngày xưa.
“Để lấy được vợ, anh Phúc tôi cũng bị lao đao mấy bận về cái chuyện “nghiện dầu hỏa” của thời dĩ vãng. Không biết từ đâu bên nhà vợ nắm được thông tin ấy. May mà họ hiểu rằng đó chỉ là nhu cầu, thói quen của một thời con trẻ, không ảnh hưởng đến sức khỏe bản thân, không di truyền”, người em gái tâm sự.
Trong chuyến trở lại thăm quê cách đây mấy năm, ông Phúc đã gặp lại những người thân trong làng xã và “trợ lý” chuyên đề sức khỏe cho họ, đặc biệt là trẻ em, khi có người nhắc lại “thói quen” nghiện dầu hỏa của ông lúc còn nhỏ. 
Ông Phúc cho hay: “Tôi thích uống dầu hỏa có lẽ do nhu cầu đòi hỏi của cơ thể. Trẻ em trong giai đoạn phát triển, tự bản thân có những đòi hỏi vật chất để bù đắp sự khiếm khuyết do đặc điểm cơ địa của từng người mà tự nhiên sinh ra, có thể ngày xưa ăn uống thiếu thốn nên mới như vậy”./.

Tin cùng chuyên mục

Nhạc sĩ Văn Cao - tác giả ca khúc “Mùa xuân đầu tiên”. (Ảnh: TL)

Những khúc ca mùa xuân đi cùng năm tháng

(PLVN) - Những ngày giáp Tết thật rộn ràng bởi những khúc ca xuân. Trong đó, không thể nào thiếu những ca khúc bất hủ đã đi cùng âm nhạc Việt nhiều thập kỉ. Đó không chỉ là bản hòa ca của niềm vui, tình yêu mà còn là giai điệu của những kí ức hào hùng đẹp đẽ, của niềm tin và hy vọng vào tương lai tươi sáng.

Đọc thêm

'Cánh chim đầu đàn' của nền âm nhạc cách mạng Việt Nam

Nhạc sĩ Đỗ Nhuận có cống hiến to lớn cho nền âm nhạc cách mạng Việt Nam. (Ảnh: Tư liệu)
(PLVN) - Được biết đến là người tiên phong trong sáng tác nhạc cách mạng, nhạc sĩ - chiến sĩ Đỗ Nhuận sở hữu kho tàng những tác phẩm âm nhạc cách mạng bất hủ, sống mãi với thời gian. Ngày nay, trong các buổi hòa nhạc hay đêm nhạc tôn vinh trang sử hào hùng và chói lọi của dân tộc Việt Nam, âm nhạc của ông vẫn vang lên như ngọn lửa bất diệt của lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc.

MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành

MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành
(PLVN) - MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành vào tháng 12/2024. Đây là dự án âm nhạc mới nhất của nhạc sĩ Lê Minh Phương và đạo diễn Phan Ngọc Trung - được lấy cảm hứng từ ý thơ của nhà thơ Dương Quyết Thắng.

Lý do Kiều Duy đăng quang Hoa hậu Quốc gia Việt Nam 2024

Lý do Kiều Duy đăng quang Hoa hậu Quốc gia Việt Nam 2024
(PLVN) - Theo Trưởng Ban tổ chức Phạm Kim Dung, Kiều Duy được chọn vì sở hữu hình thể cân đối, hài hòa, trí tuệ xuất sắc và đáp ứng tiêu chí của cuộc thi. Cô có tố chất cần thiết để tham gia cuộc thi sắc đẹp quốc tế.

NSND Mai Hoa ra mắt đĩa than “Nốt trầm”

“Nốt trầm” không chỉ là một phong cách âm nhạc mà còn là thương hiệu giọng hát của NSND Mai Hoa (ảnh BTC).
(PLVN) - “Nốt trầm” không chỉ là một phong cách âm nhạc mà còn là thương hiệu giọng hát của NSND Mai Hoa. NSND Mai Hoa thích hát những bài buồn, nhưng là buồn ánh lên tia hy vọng, ánh lên niềm lạc quan về cuộc sống chứ không phải buồn não nề, bi ai.

"Hoa hậu Việt Nam năm 2024" góp phần nhân lên niềm tự hào dân tộc

Các Hoa hậu: Tiểu Vy, Ngọc Hân, Đỗ Thị Hà, Đỗ Mỹ Linh cùng hội ngộ (ảnh BTC).
(PLVN) - Được thiết kế chuỗi hoạt động giàu tính thực tế, đậm chất nhân văn, cuộc thi Hoa hậu Việt Nam năm 2024 sẽ góp phần nhân lên niềm tự hào dân tộc, lan tỏa lòng nhân ái và khát khao chinh phục những đỉnh cao mới trong mỗi người dân đất Việt, để từ đó làm "Rạng rỡ Việt Nam".

Nguyễn Mộc An dành Quán quân "Tiếng hát Hà Nội 2024"

Thí sinh xứ Nghệ Nguyễn Mộc An đã giành giải thưởng cao nhất của cuộc thi (ảnh BTC).
(PLVN) - Tối 25/12/2024 tại Nhà hát Hồ Gươm, Chung kết cuộc thi Tiếng hát Hà Nội 2024 do Đài Hà Nội tổ chức đã diễn ra với 15 thí sinh tranh tài. Với ca khúc "Lời ru" (sáng tác: Quang Thái) và "Mênh mang một khúc sông Hồng" (sáng tác: Phó Đức Phương), thí sinh xứ Nghệ - Nguyễn Mộc An đã giành giải thưởng cao nhất của cuộc thi.

Cần “luồng gió mới” cho phim truyền hình Việt Nam

Cần “luồng gió mới” cho phim truyền hình Việt Nam
(PLVN) - Sau giai đoạn thành công với các bộ phim về đề tài gia đình, phim truyền hình Việt Nam đang đứng trước thách thức lớn khi các mô típ quen thuộc dần trở nên nhàm chán. Trong bối cảnh đó, sự xuất hiện của những tác phẩm khai thác các đề tài mới mẻ cho thấy tín hiệu đáng mừng, khẳng định sự cần thiết của một “luồng gió mới” để làm phong phú mảng phim truyền hình và đáp ứng nhu cầu khán giả hiện nay.

Triển lãm “Thiên Quang” - câu chuyện ánh sáng đất trời Thăng Long

Triển lãm truyền tải ý nghĩa về ánh sáng đất trời, tri thức, văn hóa và lịch sử lâu đời đất Thăng Long (ảnh P.V)
(PLVN) - Triển lãm “Thiên Quang” khai thác câu chuyện về ánh sáng thiêng liêng của trời và đất soi chiếu Thăng Long - nơi hội tụ văn hóa, lịch sử và tinh hoa nghề thủ công truyền thống diễn ra tại khu Thái Học, Di tích Quốc gia đặc biệt Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội). Từ ngày 22/12/2024 đến ngày 25/3/2025

Câu chuyện thoát nghèo của người phụ nữ Mường chinh phục Liên hoan phim quốc tế

Chị Bùi Thị Thu Huyền cầm trên tay hai chiếc cúp danh dự của Liên hoan phim SineMaya 2024. (Ảnh: TYM)
(PLVN) - Những ngày cuối năm 2024, tin vui đã đến khi bộ phim ngắn mang tên “Escaping Poverty: A Story of a Muong Woman Supported by TYM” được xây dựng dựa trên câu chuyện có thật của chị Bùi Thị Thu Huyền, một phụ nữ dân tộc Mường sống tại Thanh Sơn, Phú Thọ, đã đạt giải tại Liên hoan phim quốc tế SineMaya 2024. Bộ phim gây ấn tượng khi chị Huyền và các thành viên trong gia đình tự đóng vai chính, mang đến cảm xúc chân thực và sâu sắc.

Cuộc đời buồn của 'ông hoàng bolero' Trúc Phương

Những bản nhạc sầu thương đã vận vào đời nhạc sĩ Trúc Phương. (Nguồn: Amnhac.net)
(PLVN) - Nhạc sĩ Trúc Phương nổi tiếng khoảng những năm 60 của thế kỷ trước với dòng nhạc bolero uyển chuyển, hấp dẫn. Mỗi câu hát, lời ca của ông đều gắn liền với thân phận con người trôi nổi, đau thương, buồn khổ. Có lẽ, âm nhạc đã vận vào cuộc đời của nhạc sĩ Trúc Phương “chữ tài đi với chữ tai một vần”.