Sa chân vào tội lỗi
Anh Lê Ngọc Trân là anh cả trong một gia đình nông dân nghèo có 7 người con. Gia cảnh khó khăn nên anh phải sớm nghỉ học, bươn chải đủ nghề để giúp đỡ cha mẹ và lo cho các em ăn học. Cuộc sống cứ thế trôi qua từng ngày, cho đến năm 1999 cha của anh bất ngờ bị tai biến mạch máu não.
Để có tiền chạy chữa, bao nhiêu vật dụng lớn nhỏ trong nhà đều lần lượt “đội nón” ra đi. Thế nhưng, dù cố gắng đến đâu, anh và mọi người cũng chẳng thể giữ được ông ở lại. Từ khi cha mất, anh như trở thành một con người khác, dữ dằn và bất cần hơn.
Năm 2000, phong trào khai thác gỗ trái phép tại các cánh rừng Hòa Thịnh, Hòa Mỹ ở huyện Tây Hòa trở nên rầm rộ. “Khi ấy, tôi đi làm thuê làm mướn suốt ngày cũng chỉ đủ ăn. Đúng lúc quẫn trí, thấy người khác sáng tay không vào rừng, chiều cầm tiền đi ra, vậy là ham. Không chút đắn đo, tôi liền theo chân mấy ông anh đi làm lâm tặc”, anh Trân trầm ngâm nhớ lại.
Đến tháng 4/2000, trong một chuyến làm lâm tặc, anh Trân bị các lực lượng chức năng xã Hòa Thịnh bắt quả tang. Do nghe theo lời kích động của các đối tượng xấu nên nhóm của Trân đã chửi bới, lăng mạ và tấn công làm bị thương một công an viên.
Với hành vi gây rối trật tự công cộng, Lê Ngọc Trân bị TAND huyện Tây Hòa kết án 2 năm 6 tháng tù. Đó cũng là thời điểm vợ anh vừa mới hạ sinh con gái đầu lòng.
Lỡ sa chân vào con đường tội lỗi, một mình nằm trong chốn tù ngục nhìn cuộc sống qua song sắt lạnh lẽo, nghĩ về người vợ hiền và con thơ đang ngóng chờ ở nhà, trong lòng anh Trân lại dấy lên những xót xa, ân hận. Từ đó, anh quyết tâm thay đổi để làm lại cuộc đời. Nhờ cải tạo tốt, anh được đặc xá, tha tù trước thời hạn 9 tháng.
“Lúc đầu tôi nghĩ muốn hòa nhập cộng đồng, chỉ cần có lòng tin và ý chí, quyết tâm cao là đủ. Nhưng khi đối mặt với thực tế lại khó vô cùng. Gần hai năm xa rời cuộc sống đời thường, nhiều đổi thay khiến tôi hết sức bỡ ngỡ. Nhưng điều mà tôi khổ nhất chính là thái độ xa lánh, kỳ thị của những người xung quanh. Tôi đi xin việc khắp nơi nhưng vô ích bởi chẳng ai dám thuê một thằng vừa đi tù về. Vậy là phải nằm nhà suốt gần một năm trời”, anh Trân bộc bạch.
Anh Lê Ngọc Trân từng sa chân vào con đường tội lỗi |
Đường hoàn lương
Theo tìm hiểu của chúng tôi, năm 2004, anh Trân vay 15 triệu đồng từ Ngân hàng NN-PTNT chi nhánh huyện Tây Hòa để đầu tư nuôi 150 con gà, vịt. Mỗi ngày, nhìn đàn gà, vịt ăn khỏe, chóng lớn, trong lòng vợ chồng anh không khỏi mừng thầm. Vậy mà, chỉ cách hai hôm trước ngày xuất chuồng, một trận đại dịch ập tới khiến đàn gà, vịt chết sạch, gia đình coi như trắng tay.
Không nhụt chí, anh Trân tiếp tục vay thêm 30 triệu đồng để tái đàn. Thế rồi trời không phụ lòng người chịu khó, năm đó, vợ chồng anh chăn nuôi thành công, đủ tiền trả nợ ngân hàng. Cũng từ đó, anh mạnh dạn đầu tư mở rộng quy mô chăn nuôi đạt hiệu quả cao.
Giờ thì anh đã có cơ ngơi khá khang trang với một ngôi nhà cấp 4 rộng rãi và cơ sở chăn nuôi với hơn 1.400 con vịt đẻ, 200 con vịt xiêm, 5 con bò lai, 30 con heo thịt đem lại tổng thu nhập gần 200 triệu đồng mỗi năm.
Cuối năm 2012, khi đang cho vịt ăn, anh Trân bỗng cảm thấy đầu óc choáng váng, toàn thân đang nóng chuyển sang lạnh toát. Nghi có điều bất ổn về sức khỏe, anh vội vàng đi khám bệnh. Nghe bác sĩ thông báo về căn bệnh ung thư bướu, trời đất quanh anh như sụp đổ.
Lúc ấy, anh cứ nghĩ cuộc đời mình vậy là chấm hết, chỉ muốn buông xuôi tất cả. Thế nhưng khi về nhà, vừa nhìn thấy nét mặt lo lắng của vợ và 2 cô con gái, anh liền thay đổi ý định.
Anh Trân tâm sự: “Khi đó, khối u trong người tôi lớn đến mức nhiều bệnh viện đều từ chối mổ bởi cơ hội sống sót chưa đến 40%. Sau một thời gian dài nài nỉ, các y, bác sĩ của Bệnh viện Chợ Rẫy TP Hồ Chí Minh quyết định phẫu thuật với điều kiện tôi phải viết cam kết tự nguyện, không được khiếu kiện về sau. Tôi gật đầu không một chút đắn đo bởi đời mình đã một lần lầm lỡ và còn quá nhiều dự tính còn dở dang nên không thể chết vào lúc này được”.
Ngay sau đó, ca phẫu thuật kéo dài 12 giờ đồng hồ đã thành công. Và quãng thời gian điều trị ung thư sau đó có lẽ là những tháng ngày khốn khổ nhất cuộc đời anh Trân. Tiền thì hạn hẹp, vợ con, anh em đều bận bịu nên hàng tuần chỉ mình anh bắt xe vào TP.Hồ Chí Minh để xạ trị.
Anh Trân nhớ lại: “Lúc ấy, toàn thân tôi teo tóp, từ 79kg xuống còn chưa đầy 60kg. Người như xác không hồn, không ăn được gì. Nạp một chút cơm, cháo vào cũng nôn ói. Thế rồi nhờ lịch trình sinh hoạt khoa học và chăm chỉ luyện tập thể thao nên căn bệnh quái ác ấy đã phần nào được đẩy lùi. Lần cuối đi chụp xét nghiệm, trong người không còn tế bào ung thư, tôi vui mừng khôn xiết vì khát khao sống đã trở thành hiện thực”.
Ngôi nhà cấp 4 khang trang của vợ chồng anh Trân |
Bảo vệ an ninh địa phương
Cuộc sống gia đình và sức khỏe ổn định, anh Trân năng nổ nhiệt tình tham gia làm thành viên Tổ bảo vệ dân phố khu phố Phú Thứ. Từ tháng 5/2013 đến nay, anh Trân đã trực tiếp tham gia hơn 7 vụ vây bắt các đối tượng trộm, cướp, góp phần bảo vệ sự bình yên trên địa bàn.
Kỷ niệm mà anh Trân nhớ mãi chính là lần đầu tiên cùng bà con trong khu phố vây bắt các đối tượng trộm, cướp: “Lần bắt cướp làm tôi nhớ mãi là vào một ngày trung tuần tháng 5/2013. Lúc đó vào khoảng 1 giờ đêm, khi đi kiểm tra quanh trại vịt, tôi thấy 3 đối tượng lẻn vào nhà sau của ông Sáu Quân để trộm máy bơm nước. Thấy vậy, tôi liền điện cho một số người dân xung quanh để tổ chức vây bắt”.
“Gần một giờ sau, khi các đối tượng trên cầm một bao tải đi ra, tôi liền hô hoán cho mọi người cùng biết. Thấy vậy bọn chúng vùng chạy, tôi liền rượt theo, nhanh chóng quật ngã và khống chế được 1 tên. Một đối tượng khác cũng bị người dân nhanh tay tóm gọn. Riêng đối tượng còn lại lợi dụng đêm tối nhanh chân tẩu thoát, nhưng sau đó cũng bị cơ quan chức năng bắt giữ”, anh Trân kể.
Mới đây, anh Lê Ngọc Trân là một trong những cá nhân, tập thể tham dự Hội nghị biểu dương mô hình, cá nhân điển hình thực hiện công tác tái hòa nhập cộng đồng đối với người chấp hành xong án phạt tù tổ chức tại thủ đô Hà Nội và được Bộ Công an tặng bằng khen.
Anh Trân cho biết: “Trong cuộc đời, cánh cửa này đóng lại ắt sẽ có cánh cửa khác mở ra. Không ai trưởng thành mà không một lần vấp ngã. Điều quan trọng là phải dũng cảm nhìn thẳng vào lỗi lầm quá khứ để làm cho hiện tại và tương lai tốt đẹp hơn. Và trên hành trình trở về nẻo thiện, tôi đã cố gắng rũ bỏ quá khứ tội lỗi, vượt qua những mặc cảm tự ti, vượt lên chính mình để làm lại cuộc đời”.
Trung tá Nguyễn Mười, Trưởng Công an thị trấn Phú Thứ, cho biết: “Từ một người lầm lỗi, anh Lê Ngọc Trân đã sớm biết hối cải, vươn lên trong cuộc sống, nhanh chóng hòa nhập cộng đồng. Với bản tính hiền lành, chất phác, anh chăm chỉ làm ăn, đem lại cho gia đình kinh tế vững vàng.
Ngoài ra, bản thân anh còn năng nổ, tích cực tham gia rất hiệu quả công tác giữ gìn an ninh trật tự tại địa phương. Đây là một tấm gương điển hình cần phát huy và nhân rộng”.