Bí ẩn phong tục sống chung với người chết ở đảo Sulawesi

Quan tài nơi đặt xác ông Paulo Cirinda, cha bà Mamak Lisa, ông chết cách đây hơn 12 năm
Quan tài nơi đặt xác ông Paulo Cirinda, cha bà Mamak Lisa, ông chết cách đây hơn 12 năm
(PLO) -Tại vùng Toraja trên đảo Sulawesi của Indonesia, người chết là một phần liên tục làm nên bản sắc huyền bí cho nền văn hóa của cư dân địa phương...

Căn phòng khách lát sàn gỗ khá thô sơ, sực nức mùi cà phê. "Cha của cô ra làm sao?”, tiếng vị khách dò hỏi người chủ nhà. Mọi con mắt đổ về căn phòng nhỏ nằm ở góc nhà, nơi có một cụ già đang nằm trên một cái giường sặc sỡ màu sắc.

“Cha vẫn ốm”, tiếng người con gái Mamak Lisa, cất lên. Nở một nụ cười, Mamak Lisa đi về phía cụ già, nhẹ nhàng lắc tay ông. “Cha ơi, chúng ta có khách muốn đến thăm cha – con hy vọng sự việc này sẽ không làm cha cảm thấy bất an hay giận dữ”. Rồi bà mời chúng tôi lại gần cha bà ấy, Paulo Cirinda...

Phong tục bí ẩn

Chúng tôi như chết trân khi dòm lên giường: Paulo Cirinda nằm im. Da “bệnh nhân” thô ráp và xám xịt, phần còn lại của cơ thể được phủ vài lớp quần áo. Paulo Cirinda thực ra là đã chết hơn 12 năm rồi, nhưng gia đình ông vẫn nghĩ rằng người thân của họ đang còn sống.

Với người ngoài, ý định giữ xác người quá cố trong nhà thời gian dài xem ra quả là kỳ quặc, bất bình thường. Nhưng với hơn 1 triệu người trên thế giới – người Toraja sinh sống ở đảo Sulawesi thuộc Đông Indonesia – thì truyền thống huyền bí này đã có từ hàng thế kỷ.

Ở đây, họ xem cái chết là bình thường, được cho hiện hữu ngay trong thế giới của người đang sống. Ngay khi một ai đó tạ thế - có thể là vài tháng, hay vài năm, trước khi lễ tang bắt đầu - các gia đình giữ xác trong nhà và chăm sóc chu đáo: mang thức ăn, nước uống và thuốc lá cho người chết độ 2 lần/ ngày; tắm rửa và thay quần áo thậm chí còn để một cái bồn trong góc phòng để người chết…tiện đi vệ sinh! Các gia đình luôn âu lo rằng nếu như không đối đãi chu đáo với người quá cố thì linh hồn sẽ khiến họ sống không được yên. 

Bà Mamak Lisa trong căn phòng có đặt quan tài cha đẻ
Bà Mamak Lisa trong căn phòng có đặt quan tài cha đẻ 

Theo truyền thống, một số loại thảo mộc đặc biệt sẽ được nhét vào trong xác để giúp bảo quản nó. Nhưng ngày nay, hóa chất giữ xác như Formalin đã được tiêm thẳng vào xác của người qua đời. Mamak Lisa phân trần: “Chúng tôi tin rằng ba có thể lắng nghe chúng tôi và ông ấy vẫn ở quanh đây thôi. Chúng tôi không hề cảm thấy lo sợ khi có người chết ở đây. Cha tôi qua đời cách đây vài năm. Tôi cũng không hiểu sao mình có thể sống an vui bên cạnh xác chết”. 

Làm cả đời để...lo một cái chết

Trong suốt cuộc đời mình, người Torajan làm việc chăm chỉ để tích lũy của cải, nhưng không phải để hưởng thụ một cuộc đời sung sướng mà là tiết kiệm cho một khởi hành đầy vinh quang. Ông Paulo Cirinda sẽ nằm mãi ở nhà cho đến khi gia đình cảm thấy đã đến lúc đưa người thân của họ ra nghĩa địa. Xác Cirinda sẽ rời nhà trong một đám tang xa hoa không thể tưởng tượng được, sau một đám rước khổng lồ diễu hành quanh ngôi làng.

Theo niềm tin của người Toraja, các đám tang là nơi mà linh hồn cuối cùng sẽ rời khỏi trái đất, bắt đầu một chặng hành trình dài và đầy gai góc để đến được với Pooya – miền đất cuối cùng của thế giới u minh, nơi linh hồn sẽ được tái sinh. Trâu được cho là con vật cưỡi, đưa linh hồn người quá cố sang thế giới u minh.

Người Toraja chi phần lớn khoản tiền tiết kiệm lúc sinh thời để phục vụ cho các nghi lễ hiến tế động vật này. Một khi các gia đình tiết kiệm đủ tiền, họ sẽ mời tất cả bạn bè và họ hàng từ khắp nơi tề tựu về Toraja. Người quá cố lúc sinh thời mà là người giàu có, thường đám tang của họ sẽ được tổ chức long trọng hơn. 

Gần đây nhất là đám tang của một người đàn ông tên Dengen, chết cách đây 4 năm. Dengen từng là một quý ông giàu có và quyền lực, đám tang của ông kéo dài 4 ngày, 24 con trâu và hàng trăm con lợn được hiến tế nhằm tống tiễn linh hồn người quá cố. Sau đó, thịt được phân bổ cho tất cả khách khứa dự lễ tang của Dengen. Con trai của Dengen bật mí, đám tang ông thân sinh của họ tốn hết 50.000 USD, tức gấp 10 lần so với thu nhập trung bình hàng năm của người dân nơi đây. Đó là một đám tang xa xỉ, ồn ã và rực rỡ màu sắc với nhảy múa, âm nhạc, cười nói và máu động vật.

Ngôi mộ gia đình, nơi đặt hàng trăm hài cốt của người quá cố
Ngôi mộ gia đình, nơi đặt hàng trăm hài cốt của người quá cố 

Chết không có nghĩa là chia ly

Sau đám tang, là thời gian cho người chết. Người Toraja hiếm khi chôn người thân xuống đất mà đặt người quá cố trong các ngôi mộ gia đình, đặt bên trong hay bên ngoài các hang động tại một vùng nhiều núi non. Bạn bè và gia đình người quá cố sẽ mang những “thứ cần thiết” cho người thân của họ, thường là tiền bạc và thuốc lá.

Thời xưa, những người quá cố quý tộc thường được chạm khắc dung diện bằng gỗ. Nổi tiếng với tên gọi tau tau, những hình nhân gỗ này được cho mặc quần áo, đeo trang sức và thậm chí còn gắn cả mái tóc. Trung bình, 1 hình nhân như thế sẽ có giá khoảng 1.000 USD. 

Ngay khi đã an táng người quá cố cũng không có nghĩa là vĩnh biệt, vẫn luôn tồn tại một tình cảm hữu hình giữa người chết và người đang sống  thông qua một nghi lễ được gọi là ma'nene, tức “tẩy uế xác chết”. Vài năm một lần, các gia đình sẽ mang các cỗ quan tài ra khỏi mộ, mở nắp “thăm lại” người đã khuất. Trong các nghi thức Ma'nene, bạn bè và người thân sẽ dâng thức ăn, thuốc lá cho người đã khuất,  tắm rửa rồi ...chụp ảnh chung với xác. Giáo sư xã hội học người Toraja là ông Andy Tandi Lolo mô tả, cách “tẩy uế xác” này là “duy trì một kết nối xã hội giữa người sống và người quá cố”. 

Và đây là nghi lễ Ma'nene của Maria Solo, bà đã chết từ 3 năm trước và nếu còn sống hôm nay đã 93 tuổi: Xác bà Maria được đặt trong ngôi mộ gia đình từ 1 năm trước. Người ta khiêng ra một cỗ quan tài hình trụ màu đỏ được tô điểm các hình họa bằng vàng và bạc. Trên nóc quan tài, các thành viên gia đình đang bày đồ cúng cho Maria: lá cây ca cao, thuốc lá, hạt cau và tai trâu tươi. Một nghi lễ nữa rất cần thiết cho nghi thức mở nắp quan tài, đó là hiến tế trâu.

Cuối cùng, người ta mở quan tài một lần nữa, mùi xạ hương và formalin nồng nặc trong không khí. Xác nhỏ bé của một bà lão nằm bất động trong quan tài. Mái tóc bạc trắng của bà cụ như dính bết vào khuôn mặt mỏng tang. Miệng, mắt của xác như mở một nửa, làn da xám xịt, trông xác như một pho tượng hơn là một xác chết.

Người con trai cả của cụ bà Maria - một doanh nhân đội chiếc mũ bóng chày, người hiện đang sinh sống ở thủ đô Jakarta - trông có vẻ rất bình tĩnh. Người này nói, nhìn thấy xác mẹ khiến ông rất vui, và ông yêu mẹ biết nhường nào. Người con dâu của cụ Maria Solo, bà Estersobon, khẳng định việc lại nhìn thấy mẹ chồng khiến bà rất vui và khỏe khoắn. Sau khi dâng cúng thức ăn cho bà Maria Solo, chụp ảnh chung làm lưu niệm gia đình, các thành viên quấn xác trong một mảnh vải trắng biểu trưng cho việc thay quần áo. 

Những hình nhân người quá cố được chạm khắc và mặc quần áo như người sống
Những hình nhân người quá cố được chạm khắc và mặc quần áo như người sống 

Tại nhiều làng ở Toraja, người thân luôn thay những bộ cánh mới cho người quá cố cũng như diễu xác chết đi lại quanh làng. Nhưng, các nghi thức này đang biến mất dần. Từng chút một, những lối phong tục cũ bị thay đổi như một tất yếu.

GS. Andy Tandi Lolo nói rằng các nhà truyền giáo người Hà Lan lần đầu tiên đặt chân đến Toraja chưa đầy một thế kỷ trước, đã cố gắng cấm đoán sự tồn tại của tín ngưỡng bản địa. Mặc dầu vậy, khoảng thập niên 1950, các nhà truyền giáo nhận ra rằng nếu muốn người Toraja chấp nhận đức tin mới thì phải đối xử linh hoạt với người bản xứ, cho phép người bản xứ tiếp tục các nghi lễ xa xưa. 

Với phần còn lại của thế giới, những cách thức này xem ra rất kỳ quái. Tưởng nhớ người quá cố là cách mà chúng ta đang làm, nhưng người Toraja lại có cách tiếp cận khác đi một chút.../. 

Đọc thêm

Gần 200 tác phẩm tham gia sáng tác âm nhạc “Sáng đạo trong đời”

Gần 200 tác phẩm tham gia sáng tác âm nhạc “Sáng đạo trong đời” (ảnh BTC).
(PLVN) - Trong suốt thời gian phát động sáng tác âm nhạc “Sáng đạo trong đời”, Ban Tổ chức đã nhận được gần 200 tác phẩm âm nhạc được sáng tác giàu cảm xúc và mang giá trị tinh thần sâu sắc. Điều này không chỉ thể hiện tài năng, tâm huyết của các tác giả mà còn là minh chứng cho sự lan tỏa mạnh mẽ của Phật pháp trong đời sống văn hóa và nghệ thuật.

'Cánh chim đầu đàn' của nền âm nhạc cách mạng Việt Nam

Nhạc sĩ Đỗ Nhuận có cống hiến to lớn cho nền âm nhạc cách mạng Việt Nam. (Ảnh: Tư liệu)
(PLVN) - Được biết đến là người tiên phong trong sáng tác nhạc cách mạng, nhạc sĩ - chiến sĩ Đỗ Nhuận sở hữu kho tàng những tác phẩm âm nhạc cách mạng bất hủ, sống mãi với thời gian. Ngày nay, trong các buổi hòa nhạc hay đêm nhạc tôn vinh trang sử hào hùng và chói lọi của dân tộc Việt Nam, âm nhạc của ông vẫn vang lên như ngọn lửa bất diệt của lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc.

MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành

MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành
(PLVN) - MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành vào tháng 12/2024. Đây là dự án âm nhạc mới nhất của nhạc sĩ Lê Minh Phương và đạo diễn Phan Ngọc Trung - được lấy cảm hứng từ ý thơ của nhà thơ Dương Quyết Thắng.

Lý do Kiều Duy đăng quang Hoa hậu Quốc gia Việt Nam 2024

Lý do Kiều Duy đăng quang Hoa hậu Quốc gia Việt Nam 2024
(PLVN) - Theo Trưởng Ban tổ chức Phạm Kim Dung, Kiều Duy được chọn vì sở hữu hình thể cân đối, hài hòa, trí tuệ xuất sắc và đáp ứng tiêu chí của cuộc thi. Cô có tố chất cần thiết để tham gia cuộc thi sắc đẹp quốc tế.

NSND Mai Hoa ra mắt đĩa than “Nốt trầm”

“Nốt trầm” không chỉ là một phong cách âm nhạc mà còn là thương hiệu giọng hát của NSND Mai Hoa (ảnh BTC).
(PLVN) - “Nốt trầm” không chỉ là một phong cách âm nhạc mà còn là thương hiệu giọng hát của NSND Mai Hoa. NSND Mai Hoa thích hát những bài buồn, nhưng là buồn ánh lên tia hy vọng, ánh lên niềm lạc quan về cuộc sống chứ không phải buồn não nề, bi ai.

"Hoa hậu Việt Nam năm 2024" góp phần nhân lên niềm tự hào dân tộc

Các Hoa hậu: Tiểu Vy, Ngọc Hân, Đỗ Thị Hà, Đỗ Mỹ Linh cùng hội ngộ (ảnh BTC).
(PLVN) - Được thiết kế chuỗi hoạt động giàu tính thực tế, đậm chất nhân văn, cuộc thi Hoa hậu Việt Nam năm 2024 sẽ góp phần nhân lên niềm tự hào dân tộc, lan tỏa lòng nhân ái và khát khao chinh phục những đỉnh cao mới trong mỗi người dân đất Việt, để từ đó làm "Rạng rỡ Việt Nam".

Nguyễn Mộc An dành Quán quân "Tiếng hát Hà Nội 2024"

Thí sinh xứ Nghệ Nguyễn Mộc An đã giành giải thưởng cao nhất của cuộc thi (ảnh BTC).
(PLVN) - Tối 25/12/2024 tại Nhà hát Hồ Gươm, Chung kết cuộc thi Tiếng hát Hà Nội 2024 do Đài Hà Nội tổ chức đã diễn ra với 15 thí sinh tranh tài. Với ca khúc "Lời ru" (sáng tác: Quang Thái) và "Mênh mang một khúc sông Hồng" (sáng tác: Phó Đức Phương), thí sinh xứ Nghệ - Nguyễn Mộc An đã giành giải thưởng cao nhất của cuộc thi.

Cần “luồng gió mới” cho phim truyền hình Việt Nam

Cần “luồng gió mới” cho phim truyền hình Việt Nam
(PLVN) - Sau giai đoạn thành công với các bộ phim về đề tài gia đình, phim truyền hình Việt Nam đang đứng trước thách thức lớn khi các mô típ quen thuộc dần trở nên nhàm chán. Trong bối cảnh đó, sự xuất hiện của những tác phẩm khai thác các đề tài mới mẻ cho thấy tín hiệu đáng mừng, khẳng định sự cần thiết của một “luồng gió mới” để làm phong phú mảng phim truyền hình và đáp ứng nhu cầu khán giả hiện nay.

Triển lãm “Thiên Quang” - câu chuyện ánh sáng đất trời Thăng Long

Triển lãm truyền tải ý nghĩa về ánh sáng đất trời, tri thức, văn hóa và lịch sử lâu đời đất Thăng Long (ảnh P.V)
(PLVN) - Triển lãm “Thiên Quang” khai thác câu chuyện về ánh sáng thiêng liêng của trời và đất soi chiếu Thăng Long - nơi hội tụ văn hóa, lịch sử và tinh hoa nghề thủ công truyền thống diễn ra tại khu Thái Học, Di tích Quốc gia đặc biệt Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội). Từ ngày 22/12/2024 đến ngày 25/3/2025

Câu chuyện thoát nghèo của người phụ nữ Mường chinh phục Liên hoan phim quốc tế

Chị Bùi Thị Thu Huyền cầm trên tay hai chiếc cúp danh dự của Liên hoan phim SineMaya 2024. (Ảnh: TYM)
(PLVN) - Những ngày cuối năm 2024, tin vui đã đến khi bộ phim ngắn mang tên “Escaping Poverty: A Story of a Muong Woman Supported by TYM” được xây dựng dựa trên câu chuyện có thật của chị Bùi Thị Thu Huyền, một phụ nữ dân tộc Mường sống tại Thanh Sơn, Phú Thọ, đã đạt giải tại Liên hoan phim quốc tế SineMaya 2024. Bộ phim gây ấn tượng khi chị Huyền và các thành viên trong gia đình tự đóng vai chính, mang đến cảm xúc chân thực và sâu sắc.

Cuộc đời buồn của 'ông hoàng bolero' Trúc Phương

Những bản nhạc sầu thương đã vận vào đời nhạc sĩ Trúc Phương. (Nguồn: Amnhac.net)
(PLVN) - Nhạc sĩ Trúc Phương nổi tiếng khoảng những năm 60 của thế kỷ trước với dòng nhạc bolero uyển chuyển, hấp dẫn. Mỗi câu hát, lời ca của ông đều gắn liền với thân phận con người trôi nổi, đau thương, buồn khổ. Có lẽ, âm nhạc đã vận vào cuộc đời của nhạc sĩ Trúc Phương “chữ tài đi với chữ tai một vần”.