Tản mạn cổng ngõ, cổng làng...

Rất nhiều người trong chúng ta có một làng quê, một cái cổng ngõ ra làng và qua một cái cổng làng để lên đường cái quan, bước ra đời thi thố tài năng, tìm công danh hay chỉ đơn giản là kiếm đủ ngày ba bữa ăn cho đàn con nheo nhóc. Không hẳn chỉ là hình thù, những cái cổng ấy lại như một “tổng tập” với đủ chuyện vui- buồn mà không mấy người có thời gian chiêm nghiệm…

Rất nhiều người trong chúng ta có một làng quê, một cái cổng ngõ ra làng và qua một cái cổng làng để lên đường cái quan, bước ra đời thi thố tài năng, tìm công danh hay chỉ đơn giản là kiếm đủ ngày ba bữa ăn cho đàn con nheo nhóc. Không hẳn chỉ là hình thù, những cái cổng ấy lại như một “tổng tập” với đủ chuyện vui- buồn mà không mấy người có thời gian chiêm nghiệm…

Cổng làng - hình minh họa
Cổng làng - hình minh họa

Ngày thơ bé vừa biết chạy nhảy, gần gũi, thân thương như một người bạn chính là một cái cổng ngõ. Đứng đấy từ lâu lắm –mà ông nội bảo “các cụ xây từ lúc ông cũng chỉ bằng chúng mày bây giờ”- cái cổng ngõ vẫn vẹn nguyên màu gạch đỏ sậm, lì mát. Mái vòm uốn cong, mở ra hướng Nam nên cổng ngõ những trưa nắng hè trốn ngủ là nơi lũ trẻ quây quần với đủ thứ trò tinh nghịch: làm đám ma cho chú dế mới chết hay chỉ đơn giản là …chơi pháo đất, thằng nào thua thì véo đất của mình mà đền bạn!

Vóc dáng trẻ con nên đứng dưới vòm cổng, thấy nó vĩ đại đến khó hiểu: Sao các cụ lại xây cao thế, to thế?. Làm sao mà cái vòm uốn cong với bao nhiêu gạch mà “già đời” vẫn cứng cáp thế nhỉ? Hỏi chỉ để mà hỏi, rồi lại quên ngay khi cơn gió nồm nam mát rượi ùa về cùng cánh chuồn chuồn ớt đỏ rực…

Lớn thêm một chút, cổng ngõ chứng kiến cái cốc đầu của cô bạn cùng lớp chỉ vì  trót…cắn tham miếng kẹo; là “lì lợm” làm vướng bánh xe chở nặng lúa giữa trưa đói ngấu, run tay lái; là những bữa ngóng mẹ về chợ để vừa được ăn quà, vừa…đỡ phải dỗ em đang khát sữa; là ngày mẹ tiễn chân ra Hà Nội học với đủ thứ dặn dò.

Rồi, cổng ngõ đón mình và em trong ngày rước dâu, ấm áp và đôn hậu với văng vẳng lời chào “Thế là cậu lớn rồi nhé. Chúc hạnh phúc!” Ừ, nhanh thế nhỉ?. Hai đứa bị tay nhiếp ảnh đẩy đứng giữa cổng, để cánh vòm cong một vòng tay vừa khỏe khoắn vừa tươi tắn che trọn ở trên, vừa bấm máy lia lịa trong khi miệng xuýt xoa…khen cổng chứ  không phải khen đôi tân hôn “Cổng ngõ đẹp quá! Cổng ngõ thế này hiếm quá, hiếm quá…”.

Năm sau, đưa con gái đầu về quê nội, sững sờ khi ánh mắt chạm đầu ngõ nhà mình. Cái gì thế kia? Cái gì thế kia? Chỉ là một cặp trụ cổng mới toanh trát vôi vữa vàng chóe, bên trên chỉ là một khung sắt xanh lè với 4 con số ghi năm khởi dựng. Có rộng hơn một chút, nhưng xe ô tô vẫn chẳng vào được đến sân cơ mà? Ừ, rộng hơn đấy nhưng đi ngược chiều nhau đánh vù một cái, còn đâu cảnh người nép vào nhường đường để người kia tươi cười câu chào thăm trước khi đi qua?

 Đâu rồi cái cổng ngõ đỏ sậm, mát rượi tuổi thơ?. Đâu rồi cái thế vững chãi, điềm tĩnh đón ta về mỗi ngày nhiều lo lắng sầu muộn? Đâu rồi...?. Như bị giời tước đoạt mất một vật chí bảo! Như bị ai giộng một cú đánh mạnh giữa ngực, chẳng còn bao giờ thấy được cái cổng ngõ ngày xưa dẫu lòng đã kịp nghiến ngấu một lời “ước gì mình thật giàu, sẽ bỏ tiền xây lại cổng ngõ xưa”…

Cũng thật lạ, số phận cái cổng làng lại…ngược hoàn toàn với cái cổng ngõ dù nó được định đoạt từ trước đó cả chục năm trời. Vốn dĩ, cổng làng cũ được xây khi làng còn nghèo quá, nên cũng chỉ có dáng tượng trưng dẫu cũng đủ cả cổng chính và hai cổng phụ. Trước thời điểm đô thị hóa, từ trên dốc đường cái quan nhìn xuống, cổng làng vẫn…bề thế nhất, nổi bật trước cánh đồng mênh mông lúa.

Thuở thơ bé, cổng làng là chỗ lũ trẻ chăn trâu chia mấy con tép, trả lại nhau bộ khăng và…kéo mũi trâu về ngõ nhà mình. Lớn lên đi học, ngồi xe khách mà nhìn thấy cổng làng là vội vàng hô xe dừng, tấp tểnh bước chân vì sắp gặp ông bà, bố mẹ và lũ em rồi. Sợ nhất là đi xa về, thấy một bên trụ cổng làng phơ phất một cánh cờ tang, báo cho khách vào làng biết nơi này đang có chuyện buồn, có người làng vừa về với tổ tiên.

Còn dịp làng vào hội, thôi thì nơi này cơ man là người- người ra, người vào, lại có người chỉ ghé qua xem có gặp “người ấy” một lần cho đỡ nhớ bởi “anh đi lấy vợ cách sông” còn “em nay cũng đã nên dâu nhà người”.

Một lần về nhà, ông nội mừng húm, kéo thằng cháu đích tôn mà kể ngay “Làng mình sắp xây lại cổng làng con ạ.” Cụ bảo, giờ làng đã có của ăn của để, xe máy nhiều, ô tô cũng bắt đầu sắm được, đường trong làng sẽ lát ngiêng cho bền nên cổng làng cũng được xây lại cho rộng tương xứng, ô tô con cũng qua lại được.

“Thế xây theo kiểu mới hả ông?”. “Không, các cụ trong làng thống nhất làm đúng theo kiểu dáng cổng cũ, chỉ là nới rộng thôi” “Có trát vữa, quét vôi không ạ” “Cái thằng này, làm theo  kiểu dáng cũ nên chúng tao sẽ chọn từng viên gạch một, xây mộc, kẻ mạch chứ không sơn phết gì cả đâu con ạ. Mà này, hai bên trụ cổng sẽ để chỗ cho hai câu đối, liệu anh ăn học đại học thì có viết cho làng được vài chữ gắn lên cổng không?” “Chết, chữ nghĩa con đã thấm vào đâu mà ông bảo con làm câu đối gắn cổng làng. Các cụ chê thì con chết…” Chỉ thấy ông cụ tủm tỉm “Thế mà ông ngoại tao mới chỉ đỗ tú tài đã có đôi câu đối hay tuyệt treo ở đình làng đấy. Hai chữ đầu ghép lại chính là tên làng mình…”

Rồi cổng làng sừng sững hiện lên thay cho cổng cũ, giữ nguyên dáng cổ kính của cổng làng xưa. Đứng trên dốc nhìn về, thấy cổng làng mình bề thế, vững chãi quá mà mừng cho làng nước ngày một phong quang, thịnh vượng. Các cụ trong làng đến nhà chơi tổ tôm với ông nội cứ tấm tắc “Sướng quá cụ ạ. Có được cái cổng làng, cánh chúng mình cũng mát mặt với thiên hạ”. Lại thấy ông nội tủm tỉm “Anh em mình rồi cũng được khênh qua cổng ấy mà ra nằm cánh đồng làng thôi, nhưng đến lúc ấy cũng mãn nguyện…”

Cổng ngõ không còn, ông nội cũng đi xa lắm rồi, chỉ còn cổng làng đứng đó, vẫn chưa có đôi câu đối đề vào, thằng bé con ngày nào dù giờ đã có bằng cấp ngang phó bảng thời phong kiến cũng chưa đủ gan viết một đôi câu đối như ông nội đã “khích”.

 Còn - mất vốn dĩ là chuyện thường trong đời, có gì mà mãi thường tồn chẳng hoại? Nhưng, mất cái cổng ngõ ngày xưa rưng rưng đã đành, mỗi lần về thăm quê nhìn thấy cổng làng, đi qua cổng làng mà sao cũng rưng rưng đến lạ! May quá, vẫn còn đó chút hồn cốt ông cha. Như vẫn thấy đâu đây các cụ áo the khăn đóng đứng tần ngần ngắm cổng làng, dù vẫn còn trống một đôi câu đối…

Phúc Hòa

Tin cùng chuyên mục

"Vằng vặc trăng quê" lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống, mang đậm “hồn quê” Bắc Bộ (ảnh P.V).

“Vằng vặc trăng quê” - đong đầy hồn quê

(PLVN) -  Tản văn “Vằng vặc trăng quê” của nhà báo Ngô Bá Lục không chỉ kể chuyện đời thường, đong đầy tình yêu thương mà còn lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống, mang đậm “hồn quê” Bắc Bộ.

Đọc thêm

Hạn chế hình ảnh diễn viên sử dụng thuốc lá để bảo vệ giới trẻ

Cảnh hút thuốc trong phim "Tháng năm rực rỡ", phim được dán nhãn cấm khán giả dưới 16 tuổi.
(PLVN) - Các diễn viên, ca sỹ sử dụng việc hút thuốc lá như một cách thể hiện tính cách nhân vật hoặc thể hiện tâm trạng trong quá trình biểu diễn. Chuyên gia cho rằng điều này ảnh hưởng rất lớn đến hành vi, lối sống của giới trẻ, do đó Thông tư 14/2024 được ban hành là kịp thời, góp phần thiết thực bảo vệ thể chất và tinh thần thế hệ tương lai của đất nước.

Hiện thực hóa giấc mơ nhạc kịch “made in Việt Nam”

Vở nhạc kịch Tấm Cám. (Ảnh: Khắc Duy)
(PLVN) - Sau nhiều năm vắng bóng tại Việt Nam, hàng loạt chương trình nhạc kịch đặc sắc mang đậm văn hóa Việt được đầu tư công phu với những tâm huyết của các nghệ sĩ nhằm thu hút khán giả yêu nghệ thuật và thực hiện hóa giấc mơ nhạc kịch Việt Nam vươn ra thế giới.

“Anh trai say hi” “Anh trai vượt ngàn chông gai” cùng dắt tay vào vòng bầu chọn Giải Mai Vàng 2024

“Anh trai say hi” đang là ứng cử viên của Giải Mai Vàng 2024 hạng mục Chương trình trên nề tảng số - truyền hình
(PLVN) -  Hội đồng Nghệ thuật Giải Mai Vàng đã chính thức công bố kết quả đề cử Giải Mai Vàng lần thứ 30. Sau hơn hai tháng tiếp nhận đề cử từ bạn đọc, từ 15/9 đến hết ngày 25/11/2024, cuộc họp của Hội đồng Nghệ thuật đã hoàn tất việc lựa chọn những ứng viên xuất sắc trong 14 hạng mục của Giải Mai Vàng năm nay.

Hé lộ sân khấu choáng ngợp của siêu nhạc hội 8WONDER Winter trước giờ G

Hé lộ sân khấu choáng ngợp của siêu nhạc hội 8WONDER Winter trước giờ G
(PLVN) -  Toàn bộ phần sân khấu “đóng băng” 8WONDER Winter đã hoàn thiện những khâu setup cuối cùng để sẵn sàng chào đón ban nhạc hàng đầu thế giới Imagine Dragons và dàn Vpop Việt đình đám trước hàng chục ngàn khán giả Sài Thành. Ban nhạc hàng đầu thế giới dự kiến sẽ đến TP.HCM chiều hôm nay để sẵn sàng cho siêu nhạc hội tại đại đô thị Vinhomes Grand Park.

Lễ hội vía Bà Chúa Xứ núi Sam được UNESCO ghi danh là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại

Tượng Bà Chúa Xứ được đặt ở chánh điện.
(PLVN) - Ngày 4/12/2024, tại thủ đô Asunción, Paraguay, trong khuôn khổ Kỳ họp lần thứ 19 Uỷ ban liên Chính phủ Công ước 2003 về bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể, Lễ hội vía Bà Chúa Xứ núi Sam của Việt Nam chính thức được Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên hợp quốc (UNESCO) ghi danh là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

Có gì ở 'Lật mặt 8' của Lý Hải?

Có gì ở 'Lật mặt 8' của Lý Hải?
(PLVN) - Chiều 4/12, tại TP HCM, Lý Hải công bố dự án và dàn diễn viên đóng “Lật mặt 8: Vòng tay nắng”. Trong đó, TikToker nổi tiếng Lê Tuấn Khang được quan tâm khi đảm nhận một vai trong phim.

'Thối não' là từ nổi bật nhất năm 2024

"Brain rot" (tạm dịch: thối não) được Từ điển Oxford công bố là từ của năm 2024. Ảnh: Oxford University Press.
(PLVN) - "Brain rot" (tạm dịch: thối não) được Từ điển Oxford công bố là từ của năm 2024. Từ dùng để bày tỏ lo ngại về việc tiêu thụ quá nhiều nội dung trên mạng xã hội có thể làm sa sút trí tuệ, tinh thần.

'Giấc mơ Chí Phèo' - đậm màu sắc nhạc kịch Việt

Chất liệu văn học Việt Nam đi vào các tác phẩm sáng tạo. (Ảnh trong vở kịch Giấc mơ Chí Phèo)
(PLVN) - "Giấc mơ Chí Phèo” là vở nhạc kịch mang đậm màu sắc nhạc kịch theo phong cách hiện đại (broadway) quốc tế. Lần đầu tiên một vở kịch broadway cảm tác từ văn học nước nhà được vang lên làm thỏa mãn những khao khát của người Việt về giấc mơ broadway “musical made in Vietnam".

Giải thưởng Sách Quốc gia năm 2024 - Tôn vinh 58 bộ sách đặc sắc trên các lĩnh vực

Đồng chí Nguyễn Trọng Nghĩa - Uỷ viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương và đồng chí Nguyễn Mạnh Hùng - Uỷ viên Trung ương Đảng, Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông trao giải A cho các tác giả, nhóm tác giả đạt giải (ảnh Hồng Ngọc).
(PLVN) - Ban Tuyên giáo Trung ương phối hợp với Bộ Thông tin và Truyền thông, Hội Xuất bản Việt Nam và Đài Truyền hình Việt Nam vừa tổ chức Lễ trao Giải thưởng Sách Quốc gia lần thứ 7 - năm 2024. 58 bộ sách, cuốn sách được nhận Giải thưởng đều là những xuất bản phẩm được đầu tư công phu, giàu tâm huyết, có giá trị tiêu biểu, đặc sắc trên các lĩnh vực.