Cảnh sát cơ động sơ cứu cháu bé động kinh ở Nam Định có đúng cách?

Cảnh sát cơ động sơ cứu cháu bé động kinh ở Nam Định có đúng cách?
Hành động ứng cứu của chiến sĩ cảnh sát cơ động (CSCĐ) Trần Đức Giảng và đồng nghiệp với cổ động nhí ở Sân vận động Thiên Trường tối 4/8 được nhiều người trân trọng. Tuy nhiên, quan điểm của các bác sĩ về hành động mà anh chàng cảnh sát này sơ cứu cho rằng không đúng chuyên môn. 

Tối qua, 4/8, báo chí, mạng xã hội đồng loạt đưa hình ảnh về CSCĐ trên sân Thiên trường giúp 1 cháu bé bị co giật đi cấp cứu. Một anh thò tay vào miệng chịu đau để cháu cắn, tránh...cắn phải lưỡi. Ngay lập tức, bức ảnh nhận được nhiều lời khen ngợi từ cộng đồng mạng, tuy nhiên, dưới góc nhìn của các y bác sĩ, cách làm này không đúng chuyên môn.

Bác sĩ Nguyễn Trọng Thuỷ, người từng làm việc ở đội tuyển quốc gia Việt Nam, cho biết: "Nguyên tắc xử lý cơ bản nhất là ngay lập tức khai thông đường thở cho nạn nhân bằng cách để nằm nghiêng, dùng vật mềm như băng gạc hay vải để ngáng miệng nạn nhân, tránh dùng vật dụng cứng dễ gây tổn thương cho răng và hàm. Tư thế nằm nghiêng cũng giúp lưỡi tự rơi ra một cách tự nhiên thay vì thụt vào trong".

BS Ngô Hùng (Khoa Cấp cứu, BV Bạch Mai) khẳng định trên Facebook cá nhân rằng, đây là một hình ảnh đẹp. Đem lại hiệu quả về mặt truyền thông rất tốt về các chiến sĩ đang làm nhiệm vụ.

“Nhưng, nó cũng cho thấy rằng kiến thức sơ cấp cứu của những người làm việc tại nơi công cộng đang bị hổng rất nhiều. Mặc dù nhiều lần mình khẳng định các nhân viên làm việc nơi đông người phải được huấn luyện về sơ cấp cứu.

Theo đó, SAVE-an toàn là từ khóa cho mọi hành động cấp cứu. An toàn cho người tham gia cứu hộ và an toàn cho nạn nhân. THỜI GIAN là vàng nhưng AN TOÀN là mạng sống”, BS Hùng nhấn mạnh.

BS Hùng phân tích, trong tình trạng động kinh, nguy cơ cắn phải lưỡi rất ít, vì khi co giật cơ sẽ co cứng lại và tăng trương lực. Như vậy lưỡi sẽ tụt xuống chứ chả bao giờ lè ra để cắn phải. Điều đáng sợ nhất là tụt lưỡi gây ngạt và sặc đờm dãi vào phổi gây viêm phổi do nuốt.

“Trong các sách sơ cấp cứu. Vết cắn do người được xếp mức độ nhiễm trùng và nguy hiểm cao hơn súc vật cắn vì hệ vi khuẩn trong khoang miệng của người đôi khi phong phú hơn động vật.

Tiếp nữa, khi cho dị vật nào đó vào mồm, sẽ gây nguy cơ đẩy dị vật nếu có vào sâu hơn. Và gây ngạt. Chưa kể nếu cơn co giật mạnh, sẽ làm gãy răng nạn nhân”, BS Hùng thông tin.

PGS.TS Nguyễn Tiến Dũng, nguyên trưởng khoa Nhi (BV Bạch Mai) cho biết, trong thực tế cấp cứu người co giật, rất nhiều người dùng đũa ngáng ngang miệng vì sợ bệnh nhân cắn lưỡi; cho tay vào miệng trẻ và chịu đau đớn vì cơn giật trẻ nghiến răng mạnh.

Đây cũng là một sai lầm thường gặp của cha mẹ khi xử lý tình huống con bị sốt cao co giật, co giật. Thực tế, sơ cứu đúng, đó là tuyệt đối không cho ngón tay vào miệng bé dù trẻ đang cắn giật giật (trẻ có thể cắn nát ngón tay, việc này cũng không có ý nghĩa gì trong cấp cứu).

Đồng tình với quan điểm này, bác sĩ Bùi Nghĩa Thịnh, công tác tại Bệnh viện quận Thủ Đức (TP.HCM) cũng nhấn mạnh, bức ảnh đẹp, chộp được khoảng khắc "cắn răng chịu đau" của người chiến sỹ CSCĐ khi ngón tay của anh bị hàm răng của cháu bé nghiến. Cháu bé bị co giật khi đang xem đá bóng và lo sợ cháu bé cắn vào lưỡi, người chiến sỹ CSCĐ này đã dũng cảm, vì nhân dân quên mình, đưa ngón tay ngáng miệng cháu bé. Hình ảnh đẹp, rất đẹp!

“Tuy nhiên đứng về phương diện sơ cấp cứu có mấy điểm không ổn trong bức ảnh này!”, BS Nghĩa Thịnh nêu.

Cụ thể: Cháu bé đang ở tư thế nguy hiểm. Việc bế cháu bé như trong hình chạy khoảng hơn 50 mét làm tăng nguy cơ rơi ngã cháu bé! Chỉ nói chuyện anh chiến sỹ CSCĐ vấp ngã thôi là đã đủ làm tăng nguy cơ chấn thương thêm cho cháu bé rồi! Chưa kể đây là trường hợp cháu bé bị co giật, nguy cơ cháu giật tung khỏi tay người CSCĐ là không nhỏ!

Thứ hai, cháu bé đang bị nguy cơ phơi nhiễm các bệnh lây qua đường máu. Không biết anh CSCĐ kia ngoài cơn đau mà anh đã phải cắn răng chịu đựng thì không biết ngón tay của anh có bị chảy máu không?. Nếu có chảy máu, cháu bé đã vô tình tiếp xúc với máu của người anh CSCĐ. Anh ấy là người tốt, nhưng trong y học, mọi việc đều có thể! Nên kiểm tra và theo dõi cho cháu bé nhé!

Thứ ba, anh CSCĐ đang bị phơi nhiễm các bệnh lây truyền qua dịch tiết của cháu bé. Cháu bé co giật, nhớt dãi đầy miệng. Anh CSCĐ đã nhét ngón tay vào và nếu ngón tay chảy máu thì ngón tay chảy máu của anh đã tiếp xúc với dịch tiết hầu họng của cháu bé.

BS Thịnh cũng cho biết thêm, trong co giật 2 hàm răng có thể nghiến chặt, hầu hết lúc này lưỡi bị rụt lại nên không có chấn thương. Một số trường hợp lưỡi bị đẩy ra ngoài, nạn nhân có thể sẽ bị chảy máu do chấn thương lưỡi. Các chấn thương này thường rất nhẹ do chấn thương ở đầu lưỡi. Khi được đưa tới viện, chảy máu lưỡi hầu hết đã tự cầm.

“Khi thấy có người co giật thì người dân Việt nhanh chóng tìm thấy bất kỳ thứ gì có xung quanh và nhét vào mồm nạn nhân. Các vật mềm oặt như giẻ, vải xô... không có tác dụng gì với việc phòng cắn lưỡi mà nó còn tăng nguy cơ gây ngạt đường thở. Giẻ đã bị cấm.

Còn các vật cứng như đũa cả, gậy cảnh sát... có thể ngáng để tránh cắn lưỡi, nhưng để nhét vào cũng khá vất vả. Các bạn cứ tưởng tượng xem ta sẽ phải dùng sức như thế nào để cạy 2 hàm răng đang cắn chặt và nhét được các vật cứng đấy vào giữa 2 hàm răng.

Rất nhiều trường hợp nạn nhân tới viện be bét máu ở mồm không phải vì cắn vào lưỡi mà là do các biện pháp dự phòng cắn lưỡi gây ra. Chưa kể răng gẫy rơi vào đường thở, chưa kể vật ngáng mồm bị gãy gây chấn thương rách lưỡi, môi, má... Nếu quá cứng không gãy được thì cũng sái quai hàm mà từ chuyên môn là chấn thương khớp thái dương hàm”, BS Thịnh nhấn mạnh.

Đọc thêm

Lửa nhiệt huyết chưa bao giờ nguội ở chuyên gia chẩn đoán hình ảnh với hơn 40 năm cống hiến

 PGS.TS.BSCC Nguyễn Quốc Dũng luôn hết mình vì chuyên môn và vì sức khỏe người dân. (Ảnh trong bài: NVCC)
(PLVN) - Hơn 4 thập kỷ cống hiến trong ngành Y, trải qua nhiều vai trò khác nhau, vị chuyên gia ấy vẫn luôn cháy lửa nghề. Đến nay, khi tuổi đã ngoài 60, ông luôn nỗ lực làm mới bản thân trước guồng quay công nghệ nhằm áp dụng những kỹ thuật tiên tiến nhất vào công tác khám, chữa bệnh phục vụ người dân.

Thủ tướng chỉ đạo tăng cường công tác phòng bệnh sởi

Bệnh sởi là bệnh truyền nhiễm lây lan qua đường hô hấp, đã từng xảy ra những đợt dịch lớn; hiện chưa có thuốc điều trị đặc hiệu.
(PLVN) - Trong những tháng gần đây, bệnh sởi có xu hướng gia tăng tại một số địa phương. Để chủ động kiểm soát, ngăn ngừa, không để bệnh sởi lây lan, bùng phát trên diện rộng, ngày 14/11, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính đã ký ban hành công điện yêu cầu các bộ, cơ quan liên quan và các địa phương tăng cường công tác phòng, chống bệnh sởi.

Điều chỉnh giá khám, chữa bệnh theo mức lương cơ sở

Ảnh minh hoạ: Ngọc Nga
(PLVN) - Đến nay Bộ Y tế đã phê duyệt giá khám chữa bệnh 15 bệnh viện theo mức lương cơ sở. Bộ này đánh giá, khi điều chỉnh giá khám bệnh, chữa bệnh theo yếu tố tiền lương từ mức lương cơ sở 1,8 triệu lên 2,34 triệu đồng, phần đồng chi trả (ở mức 20% và 5%) tăng thêm không nhiều.

Kiểm soát chặt chẽ chất lượng bữa ăn học đường

Cần sự phối hợp từ phía nhà trường, gia đình và cả xã hội trong việc đảm bảo chất lượng bữa ăn bán trú cho học sinh. (Ảnh minh họa: SKĐS)
(PLVN) -  Thời gian qua, vấn đề chất lượng bữa ăn bán trú cho học sinh đã trở thành mối lo ngại ở nhiều trường học tại các thành phố lớn, đặc biệt là TP Hồ Chí Minh. Điều này khiến phụ huynh vô cùng bất an và để lại hệ lụy không nhỏ cho sức khỏe của học sinh.

Tăng thuế thuốc lá để giảm thiệt hại 108.000 tỷ đồng mỗi năm

Bà Phan Thị Hải- Phó Giám đốc phụ trách Quỹ Phòng chống tác hại của thuốc lá phát biểu tại hội thảo (Ảnh: BTC)

(PLVN) - Theo ThS Phan Thị Hải - Phó Giám đốc phụ trách Quỹ Phòng chống tác hại của thuốc lá Việt Nam, mỗi năm thuốc lá gây tổn thất khoảng 108.000 tỷ đồng chi phí khám chữa bệnh. Việc tăng thuế sẽ làm giảm đáng kể việc tiếp cận thuốc lá, cũng làm giảm tỷ lệ tử vong và tổn thất sức khỏe...

Mắc uốn ván từ khoang miệng

Bệnh nhân mắc uốn ván từ khoang miệng. Ảnh: Thanh Thanh
(PLVN) - 10 ngày trước khi phát bệnh, bệnh nhân L.V.S (nam, 40 tuổi ở Hải Dương) bắt đầu có triệu chứng đau họng nhưng không sốt. Sau 6 ngày dùng thuốc bệnh nhân bắt đầu khó há miệng, khó nói và ăn uống kém. Tại bệnh viện, các bác sĩ chẩn đoán ông S. mắc uốn ván.