Xúc động về ký ức của những nữ cựu chiến binh

0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Hội nghị Tri ân người có công với cách mạng năm 2024 do Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội phối hợp với Bộ Quốc phòng và các cơ quan vừa tổ chức có sự tham dự của trên 400 đại biểu người có công với cách mạng tiêu biểu đến từ khắp mọi miền đất nước. Bên lề Hội nghị, phóng viên Báo Pháp luật Việt Nam đã có dịp gặp gỡ với những nữ cựu chiến binh, những người đã không tiếc tuổi thanh xuân, không ngại gian khổ, nguy hiểm xông pha ra chiến trường với tinh thần bất diệt của phụ nữ Việt Nam “giặc đến nhà, đàn bà cũng đánh”.
Bà Mai Thị Nga là một nữ giao liên dũng cảm, kiên cường, không khuất phục trước quân địch. (Ảnh: PV)

Bà Mai Thị Nga là một nữ giao liên dũng cảm, kiên cường, không khuất phục trước quân địch. (Ảnh: PV)

Thà chết chứ không “bán nước cầu vinh”

Bà Mai Thị Nga (81 tuổi, sống tại tỉnh Tiền Giang) thương binh hạng 3/4 nhớ lại câu chuyện hơn 60 năm trước của mình. Vừa đúng tuổi 16 trăng tròn đẹp nhất, bà đã tham gia làm giao liên ở xã Tân Bình (nay thuộc thị xã Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang). Với tinh thần năng nổ, nhiệt huyết, bà sớm được mọi người tin tưởng giao làm Hội phó rồi Hội trưởng Hội Liên hiệp Phụ nữ xã Tân Bình. Đến ngày 19/5/1962, bà được kết nạp vào Đảng khi vừa qua tuổi 18.

Vào năm 1962, trong một lần được giao nhiệm vụ đi công tác ở xã Mỹ Hạnh Trung (tỉnh Tiền Giang), bà bị quân địch bao vây, bắt giữ. Mong muốn khai thác được những thông tin từ cô nữ giao liên, địch đã liên tục đưa bà đến nhiều trại giam khác nhau và tra tấn bằng nhiều cực hình, như ở Chi khu Lai Cậy giặc tra khảo bà bằng hình thức đổ xà phòng vào miệng. Sau đó, chúng đưa bà đến Khám lớn Mỹ Tho, rồi Trại Thủ Đức, ở đây, bà phải ngồi trong căn phòng giam nhỏ hẹp, một chân bị treo lên xà.

Bà Nga nhớ lại khoảnh khắc đó: “Trong tù, tôi từ một cô gái nặng hơn 40kg chỉ còn chưa đầy 32kg. Có những ngày bị treo chân lên xà, dốc đầu xuống sàn nhà. Ở trong khuôn viên tù ẩm mốc, chật hẹp, ăn uống, đi vệ sinh tất cả cùng một nơi”. Tuy nhiên, bà Nga không hề sợ hãi, nhụt chí trước quân thù. Bà cho biết, bản thân thà chết chứ không “bán nước cầu vinh”. Tại đây, bà Mai Thị Nga cùng nhiều nữ tù cách mạng khác đã vận động các chị em không khai tuyệt thực, không thực hiện các nội quy nhà giam...

Nhờ tinh thần yêu nước, ý chí mạnh mẽ, quật cường không thể khuất phục, bà Mai Thị Nga được địch trả tự do vào năm 1965. Ngay lập tức bà tiếp tục liên lạc trở lại với tổ chức cách mạng, khát khao tham gia kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bà đảm nhiệm một số công việc tại tỉnh Tiền Giang. Năm 1969, trên cương vị là Huyện ủy viên, bà được tổ chức phân công phụ trách hai xã Tân Phong và Hiệp Đức, với nhiệm vụ gây dựng lại Chi bộ. Trong thời gian này, dù đã làm mẹ và có gia đình, nhưng bà vẫn gác lại việc riêng, gửi đứa con thân yêu của mình cho người thân để tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ. Bà cho biết: “Chồng tôi cũng là một người làm cách mạng. Hai vợ chồng công tác ở xa nhau, chỉ thỉnh thoảng có cơ hội gặp gỡ”. Bà Mai Thị Nga thời gian này đã đóng vai một cô thợ may đến nhiều nơi khéo léo liên lạc với những gia đình có nhân thân tốt, tuyên truyền vận động Nhân dân đấu tranh và những chính sách của Đảng, di chúc Bác Hồ.

Sau khi đất nước giải phóng, bà Mai Thị Nga đảm nhận nhiều cương vị khác nhau như năm 1982, bà được tổ chức giao nhiệm vụ Phó Chủ tịch UBND huyện Cai Lậy; từ năm 1984, bà Mai Thị Nga được phân công làm Trưởng Ban Dân vận Huyện ủy, Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc huyện Cai Lậy... Trong bất cứ hoàn cảnh nào, bà cũng hoàn thành tốt nhiệm vụ của một đảng viên ưu tú. Nhiều năm liên tục bà luôn là người cán bộ hoàn thành xuất sắc các nhiệm vụ và nhận được tình cảm yêu mến, trân trọng của mọi người...

Nữ dược sĩ can đảm giữa rừng sâu

Câu chuyện thứ hai thuộc về bà Lâm Thị Mây (76 tuổi, sinh sống ở tỉnh Bắc Kạn), sau khi tốt nghiệp ngành Y dược, bà được phân công đến Trạm Y tế tỉnh Bắc Thái (tên gọi cũ của hai tỉnh Bắc Kạn và Thái Nguyên). Một thời gian ngắn sau đó, bà cùng nhiều đồng nghiệp được điều đến chiến trường miền Nam để phục vụ kháng chiến.

Bà Lâm Thị Mây (ngoài cùng phía bên trái) rạng rỡ chụp ảnh bên những người đồng chí, đồng đội. (Ảnh: NVCC)

Bà Lâm Thị Mây (ngoài cùng phía bên trái) rạng rỡ chụp ảnh bên những người đồng chí, đồng đội. (Ảnh: NVCC)

Bà Mây bồi hồi nhớ lại: “Lúc đó, tôi mới chỉ ngoài 20 tuổi. Trước khi vào chiến trường, chúng tôi được cử đến tỉnh Hòa Bình tham gia huấn luyện ngắn hạn khoảng một tháng. Tôi và các dược sĩ, y tá, bác sĩ được hướng dẫn nhiều kỹ năng như vác bao gạch nặng 30kg, cách tránh địch, cách sử dụng vũ khí để tự vệ”. Kết thúc khóa huấn luyện, đoàn y tá, bác sĩ, dược sĩ hành quân vào chiến trường miền Nam kéo dài đến 9 tháng trên suốt chặng đường đi xa xôi, phải băng rừng, vượt suối, sốt rét rình rập.

Đến nơi, bà Lâm Thị Mây được phân vào Ban Y tế khu 5 miền Trung Trung Bộ. Bà cùng các đồng nghiệp đóng quân tại vùng rừng núi ở huyện Trà My thuộc tỉnh Quảng Nam. Nơi Ban y tế của bà đóng quân ở sâu trong rừng, giáp ranh với các chiến trường. Công việc chủ yếu của bà Mây và đồng nghiệp lúc bấy giờ là điều chế, phân phối dược liệu và tăng gia sản xuất, vận chuyển lương thực phục vụ cho tiền tuyến.

Bà Mây kể lại một kỷ niệm mà bà nhớ nhất, đó là một lần xuống tỉnh nơi có căn cứ của địch đang chiếm giữ để vận chuyển lương thực, thực phẩm: “Các đồng chí người bản địa mất khoảng 2 tiếng để di chuyển từ tỉnh về đến căn cứ. Tuy nhiên, tôi “lạ nước lạ cái” nên đi từ trưa nhưng phải đến chiều mới tới bìa rừng. Trời tối om, trên người là nhu yếu phẩm nặng đến 30 - 40kg, xung quanh không một ánh đèn. Rừng núi âm u, chỉ còn ngọn cây chà là cao vút, tiếng hổ gầm ở phía xa xa”.

Bà Mây cho biết, nếu bị lạc, không tìm về được nơi đóng quân, sẽ gặp rất nhiều rủi ro như bị địch bắt, hổ dữ ăn thịt... Mặc dù rất lo lắng, nhưng bà Mây vẫn bình tĩnh quan sát, đến khi thấy một ánh đèn nhỏ ở phía xa bà men theo và may mắn gặp được căn hầm trú ẩn. Bà nhớ lại: “Khi ấy, tôi chỉ dám đứng từ xa quan sát, không rõ đây là hầm trú ẩn của quân ta hay quân địch. May mắn, nhìn thấy màu áo xanh của các anh bộ đội, tôi đã lập tức nhờ chỉ đường và được các anh hỗ trợ, giúp đỡ nhiệt tình”.

Bà Mây cho biết, các y tá, bác sĩ, dược sĩ tham gia chiến trường miền Nam đối diện với rất nhiều nguy hiểm rình rập mỗi ngày. Bà kể lại: “Có một bác sĩ trẻ, trong lúc đi lấy nhu yếu phẩm ở dưới tỉnh đã bị địch bắt và bắn chết. Di thể của anh phải đến tận một tuần sau, chúng tôi mới tìm thấy và an táng”. Cũng theo lời bà Mây, nơi đóng quân của Ban y tế ở trong rừng nên thường có hổ đói. Các y, bác sĩ, dược sĩ bên cạnh nỗi lo sợ trước quân địch, còn luôn cảnh giác những mối nguy hại đến từ thú dữ. “Mỗi lần đi hành quân ở rừng, chúng tôi đều phải sử dụng cây nứa tạo ra tiếng kêu khiến hổ sợ tránh chỗ đóng quân để yên tâm nghỉ ngơi. Có những phen hú vía, khi hổ mò vào tận lán trại, nơi các anh chị em mắc võng ngủ, chúng tôi chỉ biết nín thở nằm im, may mắn không có ai thương tổn”, bà Mây nhớ lại.

Tin cùng chuyên mục

Đọc thêm

Bí mật số 87 - CYBERSPHERE: Sân chơi 'đậm chất luật' cho sinh viên trường Đại học Luật Hà Nội

Chương trình “Bí mật số 87 - CYBERSPHERE” là hoạt động thường niên do Liên Chi Đoàn khoa Pháp luật Kinh tế - Trường Đại học Luật Hà Nội tổ chức.
(PLVN) - Chương trình “Bí mật số 87 - CYBERSPHERE” là hoạt động thường niên do Liên Chi Đoàn khoa Pháp luật Kinh tế - Trường Đại học Luật Hà Nội tổ chức nhằm chào đón tân sinh viên chuyên ngành Luật Kinh tế. Qua hai chặng cạnh tranh khốc liệt, chặng thi thứ ba với chủ đề “Virtual Connections - Thiết kế cờ và chụp ảnh lớp” tạo không khí bùng nổ giữa các chi đoàn, đem đến sự gắn kết giữa các sinh viên...

Cần kiểm soát các cuộc thi chạy bộ

Các cuộc thi chạy bộ ở Việt Nam cần được kiểm soát chặt chẽ hơn để đảm bảo quyền lợi cho các vận động viên tham dự và người dân. (Ảnh minh họa - Nguồn: TQ)
(PLVN) - Cứ đến mùa thu - đông là bước vào “cao điểm” các giải chạy bộ. Hàng loạt cuộc thi diễn ra, từ những giải chạy ngắn với mục đích gây quỹ từ thiện, đến những giải chạy đêm, giải chạy mang tầm cỡ quốc tế. Đây là một dấu hiệu tích cực, cho thấy người dân đang hưởng ứng phong trào thể thao lành mạnh, nâng cao sức khỏe. Tuy nhiên, việc các giải chạy bộ liên tục diễn ra cũng đang tạo nên những bất cập.

Số liệu đáng chú ý về người nhập cư tại TP HCM, Đồng Nai

Ảnh minh hoạ.
(PLVN) -  Trong một hội thảo khoa học vừa được tổ chức tại TP HCM, đại diện Chi cục Dân số - Kế hoạch hóa gia đình TP đã đưa ra một nhận xét vô cùng đáng lưu ý: “TP HCM không còn là điểm đến lý tưởng của người nhập cư từ các tỉnh, thành”.

Thầy cô và các em học sinh nói gì về quy định cấm học sinh sử dụng điện thoại trong lớp học

Lớp học nói không với dùng điện thoại tại Trường THPT Đại Mỗ.
(PLVN) - Sở Giáo dục và Đào tạo Hà Nội vừa có văn bản gửi Trưởng phòng (GD& ĐT), các cơ sở giáo dục trên địa bàn thành phố Hà Nội yêu cầu các đơn vị giáo dục nâng cao hiệu quả quản lý việc sử dụng điện thoại di động và các thiết bị thu, phát sóng trong nhà trường, tuyệt đối không để học sinh sử dụng điện thoại trong giờ học. PV Báo PLVN đã ghi nhận thực tế ở một số trường THPT (công lập, tư thục) cho thấy rõ sự đồng thuận, nhất trí cao giữa nhà trường, các em học sinh và phụ huynh.

‘Gỡ khó’ cho chị em phụ nữ khi bước vào tuổi trung niên

Các đại biểu tham dự Hội thảo khoa học "Liệu pháp Nội tiết Mãn kinh".
(PLVN) - Theo ông Đinh Anh Tuấn, Vụ Trưởng Vụ Sức khỏe bà mẹ và trẻ em (Bộ Y tế), suy giảm nội tiết dẫn đến tiền mãn kinh và mãn kinh là quá trình sinh lý trong cuộc đời bất cứ người phụ nữ nào. Thế nhưng mọi người không nên có ý thức “cam chịu”, bỏ qua và không quan tâm đến vấn đề đó...

TP Hồ Chí Minh kêu gọi đầu tư vào 40 dự án văn hóa - thể thao

Giám đốc Sở VHTT TP Trần Thế Thuận giới thiệu về đề án phát triển ngành công nghiệp văn hóa TP đến 2030. (Ảnh: Trần Tiến)
(PLVN) - Sáng qua (15/10), UBND TP HCM tổ chức Hội nghị xúc tiến đầu tư vào các dự án thuộc lĩnh vực văn hóa - thể thao (VHTT) năm 2024. TP kỳ vọng đến năm 2030, tổng doanh thu ngành công nghiệp văn hóa sẽ đóng góp vào tăng trưởng kinh tế - xã hội của TP khoảng 148.000 tỷ đồng, tốc độ tăng trưởng đạt khoảng 12%/năm.

Truyền ngọn lửa tình yêu tiếng Việt

“Hành trình sáng tạo chữ Quốc ngữ - Câu chuyện về chữ viết của tiếng Việt” là buổi tọa đàm do Nhà xuất bản Kim Đồng tổ chức mới đây.
(PLVN) - Là một người Việt Nam, chúng ta đã bao giờ thắc mắc chữ viết tiếng Việt ra đời như thế nào? Tại sao chúng ta hiện nay lại đang dùng văn tự Latinh, khác hẳn với các nước “đồng văn” xung quanh như Nhật Bản, Hàn Quốc? Chúng ta vẫn nói mình dùng chữ Quốc ngữ, vậy chữ Quốc ngữ là gì, ai đã tạo ra nó?Những câu hỏi này vẫn luôn “nóng” với nhiều thế hệ bởi chữ viết chính là một trong những thành tựu văn hóa nổi bật nhất của nền văn minh nhân loại, của một quốc gia, dân tộc.