Hồn quê xưa cũ

Hồn quê xưa cũ
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) -  Mỗi lần về làng tôi thường tìm đến những nơi cất giấu kỷ niệm ấu thơ. Những con đường đất đá, bỏng rộp, mưa lầy, bàn chân chai sạm in dấu thuở nào... Trong khoảnh khắc của tâm tưởng, tôi cứ bước đi như thể, ngày xưa còn đâu đây...

Tôi nhớ như in, kho đựng lúa của đơn vị dự trữ quốc gia năm nào. Tôi nhớ sân kho đội sản xuất năm nào. Thời “văn minh hợp tác xã” làng quê nào ở phía Bắc chẳng có sân đội sản xuất? Làng tôi nhiều đội, nhiều sân, nhà tôi thuộc đội đông hộ xã viên nhất. Kho là nơi chứa lúa của đội sản xuất sau khi gặt về. Sân là nơi tuốt lúa, quê tôi dùng các trục lúa bằng sức người hoặc sức trâu. Mỗi lần dùng sức trâu, đội sản xuất kết 2 trục bằng đá làm một. Ấy là những vụ bội thu.

Thóc sau khi được trục/ tuốt, theo công điểm tham gia công việc đồng áng, đội sản xuất cho từng gia đình. Rơm được chia đều. Rơm với nhà nông một thời quan trọng lắm. Thời nhà tranh vách đất nó thế. Tranh lợp nhà có thể là rạ/ tóoc tức là thân cây lúa sau khi đã gặt xong; vách làm từ rơm trộn với bùn non. Rơm còn là thức ăn dự trữ cho trâu bò những ngày đông, tháng giá. Nhà nào rơm, rạ nhiều còn là chất đốt ở làng quê. Nhà nông nào thời đó đầu hồi cũng đều có một cây rơm, cây rạ. Cây rơm, cây rạ cũng được xem là tiêu chí của sung túc.

Sân kho ấy là một trong những nơi chúng tôi chơi trò đánh trận giả. Quê tôi còn gọi là đánh “tạch, tạch”. Bọn trẻ chia làm hai phe, không chỉ có con trai mà nhiều khi con gái cũng tham gia. Những đống rơm chưa được gánh về nhà, còn để lại trên sân kho qua đêm là nơi hai bên “ẩn nấp”, dàn trận.

Chiều tối sau khi ăn gì đó gọi là bữa tối, bọn trẻ lại í ới nhau “Tạch, tạch không?” và kéo nhau ra sân kho đội sản xuất. Đêm trăng cũng như đêm không trăng. Thường đêm trăng không chơi, bởi trăng sà xuống nhận ra mặt nhau còn đâu là thú vị? Bọn trẻ chúng tôi sau khi ẩn nấp sau đống rơm, đội rơm lên đầu che kín mặt mũi, thậm chí cởi áo đổi cho nhau, trùm đầu, trườn ra phía ngoài nhìn về phía đống rơm nơi có “đối phương”. Đoán ra ai là “tạch” và phải xướng tên. Nếu “trúng” thì người bị “tạch” phải ra ngoài, coi như đã bị “loại khỏi vòng chiến đấu”. Trường hợp người “tạch” sai, tất nhiên bị loại.

Thế mà cầm cự ác liệt. Phe nào bị “tạch” hoặc “tạch” nhầm hết quân là thua. Thời đó, bọn trẻ nhà quê chỉ có niềm vui đồng nội và cái bụng lúc nào cũng đói nên chẳng có gì để cá cược như bọn trẻ bây giờ. Cùng lắm là bôi nhọ nồi lên mặt. Mỗi lần rủ nhau đánh bài, bịt mắt bắt dê, con quay, trồng nụ trồng hoa, nhảy lò cò, kéo mo cau, bắn bi, chọi cỏ, đua vòng thúng, pháo đất...đều chuẩn bị trước lọ nhọ nồi. Thế thôi. Chơi trận giả, tức “tạch tạch” thì không cần, ban đêm tôi trời, bôi nhọ nồi ai nhìn thấy?

Tiếng la hét của “trọng tài”, tiếng cười rộn rã sau một trận phân bại thắng thua cứ thế mà náo nức. Phải có trọng tài, không chỉ lúc “dàn trận” mà có khối đứa giả vờ, không chịu bị “loại”. Hết trận này sang trận khác, mê mãi đến tận khuya.

Mỗi lần chơi trận giả như thế, đứa nào cũng gãi, bụi rơm bám vào da thịt, trộn đều vào tóc, mùi rơm quện vào hơi thở... Chơi xong, ùm xuống ao làng, về lăn ra ngủ. Những đứa trẻ cứ thế lớn lên, phần lớn đi bộ đội, tiếp tục “tạch, tạch” trên chiến trường khốc liệt. Đứa ốm xo, không đủ sức khỏe thì đi công nhân, trung cấp, đại học. Dù ở phương trời nào, giàu có lắm của, sanh chảnh đến đâu thì trong vị mồ hôi vẫn có mùi rơm rạ, mùi của những đêm chơi trận giả ở làng.

Tôi nhớ mãi bài đồng dao của ai đó “Con nít! Cái tên nó là con nít! / Cái mình nhỏ xít / Đội mão lá mít / Cưỡi ngựa tàu cau / Đứa trước đứa sau / Rủ nhau một lũ / Học rồi thì chơi / Xuống nước tập bơi / Lên bờ đấm đá / Miệng thổi kèn lá / Tò tít! Tít tít! Tò te! ...”. Và nữa: “Hay phất cờ tre / Rủ nhau mà chơi trò / Giả đò đánh trận / Bắn! bắn! bắn! bắn! / Pằng! Pằng! Pằng! Pằng !”. “Pằng, pằng” hay “Tạch, tạch” mãi là âm hưởng của ký ức.

Tôi thường lẩn thẩn như thế mỗi dịp về làng. Nơi làm kho thóc của ngành dự trữ, sân kho hợp tác xã, đội sản xuất khi xưa bây giờ là những căn nhà dân khang trang. Những ngôi nhà mặt “phố” của làng xưa đã mọc lên diêm dúa. Bọn trẻ không còn biết nơi đó đã từng là nơi xốn xang của một thời con nít. Bọn trẻ bây giờ, cũng ít đứa được người lớn nhắc đến những ngày xa xưa.

Tôi cứ thế lẩn thẩn, tìm về quá vãng. Lẩm nhẩm mãi trong đầu câu thơ từng viết “Quê bây giờ lên phố / Về quê thành bơ vơ”. Không chỉ tôi bơ vơ, biết bao thứ tưởng như thuộc về muôn thuở đã bơ vơ. Sau mỗi chiếc cổng làng, dẫu bây giờ được xây to, rất to nhiều thứ đã rỗng. Làng phố đã giàu nhưng một thời đã rỗng!

Đọc thêm

An Giang: Có chợ nổi Long Xuyên đậm đà hồn quê

Vừa hửng sáng, khung cảnh ghe thuyền của tiểu thương tấp nập trên sông Hậu thật nên thơ. Ảnh: Ngọc Tài
(PLVN) - Trong khi nhiều chợ nổi miền Tây có thể đang “chìm dần” thì chợ nổi Long Xuyên, TP Long Xuyên, tỉnh An Giang vẫn còn cảnh bán mua mỗi buổi sáng tinh mơ. Chợ còn họp, bao nhiêu tiểu thương, người sống nương theo con sóng dập dềnh còn thu nhập đôi ba trăm nghìn mỗi ngày.

Nhà Nguyễn bảo vệ Kinh thành Huế

Nhà Nguyễn bảo vệ Kinh thành Huế
(PLVN) - Cùng với xây dựng một kinh thành rộng lớn, vững chãi, nhà Nguyễn đã tuyển chọn đội quân thiện chiến để bảo vệ vương triều trong một thời đại bị nhòm ngó, xâm lược.

Bắc Giang: Xây dựng thương hiệu du lịch gắn với văn hóa - tâm linh

Mộc bản quý giá được lưu giữ tại chùa Vĩnh Nghiêm (trái) và chùa Bổ Đà.
(PLVN) - Sở hữu vị trí địa lý thuận lợi cùng bề dày lịch sử, văn hóa và cảnh quan thiên nhiên phong phú, Bắc Giang hội tụ đầy đủ chất liệu “quý” để phát triển các sản phẩm du lịch độc đáo, thu hút du khách gần xa. Tận dụng những tiềm năng, lợi thế sẵn có, thời gian qua, ngành du lịch Bắc Giang từng bước khẳng định mình là điểm đến hấp dẫn trên bản đồ du lịch Việt Nam thông qua các sản phẩm du lịch văn hóa - tâm linh.

Du lịch tránh gây tiêu cực đến di sản văn hóa

Quần thể khu di tích Chăm - Mỹ Sơn thu hút du khách. (Ảnh: Hoàng Hữu Quyết)
(PLVN) - Tuy du lịch tạo ra nhiều lợi ích cho mỗi địa phương nhưng cũng phải thẳng thắn nhìn nhận rằng du lịch phát triển nhanh chóng mà không tuân theo quy hoạch, hướng tới phát triển bền vững sẽ kéo theo nhiều hệ lụy, thậm chí có những tác động tiêu cực tới di sản văn hóa, thiên nhiên, cảnh quan môi trường.

Cuộc đời buồn của 'ông hoàng bolero' Trúc Phương

Những bản nhạc sầu thương đã vận vào đời nhạc sĩ Trúc Phương. (Nguồn: Amnhac.net)
(PLVN) - Nhạc sĩ Trúc Phương nổi tiếng khoảng những năm 60 của thế kỷ trước với dòng nhạc bolero uyển chuyển, hấp dẫn. Mỗi câu hát, lời ca của ông đều gắn liền với thân phận con người trôi nổi, đau thương, buồn khổ. Có lẽ, âm nhạc đã vận vào cuộc đời của nhạc sĩ Trúc Phương “chữ tài đi với chữ tai một vần”.

Đánh thức khí chất nữ thần bên trong bạn

Đánh thức khí chất nữ thần bên trong bạn
(PLVN) - Nghệ thuật múa Phương Đông - Đánh thức khí chất nữ thần bên trong bạn” là tác phẩm đầu tiên tại Việt Nam, trình bày tổng quan về lược sử Bellydance, các dòng múa và lợi ích Bellydance mang lại.

Trái tim... giấy

Ảnh minh họa. (Ảnh chụp màn hình phim Yêu tinh)
(PLVN) - Phi ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, nhìn vơ vẩn dãy nhà cùng những cụm mây đen che lấp nền trời. Theo thói quen, anh liếc mắt qua ô cửa đối diện. Đăm đăm dán mắt vào khung cửa khép kín, Phi tin tưởng rằng nếu cứ nhìn mãi như vậy, một lúc nào đấy nó sẽ được mở ra bởi đôi tay trắng muốt. Nhưng rõ là vô vọng, Hân chuyển đi được gần một tuần. Cô đã gặp Phi để nói lời từ biệt, còn tặng anh chiếc lọ thủy tinh đựng những ngôi sao giấy.

Ánh Sao

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) - Chiều thả những sợi nắng vàng rực xuống sân ga lố nhố người. Tiếng loa thúc giục hành khách lẫn trong tiếng cười nói xôn xao. Đây là chuyến đi xa một mình đầu tiên của tôi. Tôi chọn cho mình cách di chuyển bằng tàu hỏa như muốn có thêm chút thời gian và tâm sức để suy ngẫm về những gì đã xảy ra và cả những điều sắp phải đối mặt.

Đường phố Đà Nẵng rực đỏ trong đêm với hơn 600 ông già Noel diễu hành

Đường phố Đà Nẵng rực đỏ trong đêm với hơn 600 ông già Noel diễu hành
(PLVN) - Lễ hội đón Giáng sinh – Chào năm mới Đà Nẵng 2025 (Danang X’mas – New Year Festival 2025) chính thức khai mạc tại sàn cảnh quan phía Bắc, bờ Đông cầu Rồng vào tối 20/12 với nhiều hoạt động văn hoá, nghệ thuật, du lịch, vui chơi giải trí mới lạ, hấp dẫn phục vụ người dân và du khách dịp cuối năm.

Lan toả vẻ đẹp Đà Lạt qua những thước phim

Lan toả vẻ đẹp Đà Lạt qua những thước phim
(PLVN) - Từ hơn 2.600 bài dự thi từ khắp mọi miền đất nước, Ban tổ chức Cuộc thi Sáng tạo video clip Đà Lạt năm 2024 đã tuyển chọn 10 thước phim xuất sắc nhất vào vòng chung kết để trao giải.

Hành lang pháp lý cho đặt cược thể thao

Bóng đá là môn thể thao rất nhiều người đặt cược và được nhiều quốc gia cho phép. (Ảnh: Getty Images)
(PLVN) - Cá cược thể thao đã phát triển mạnh mẽ tại một số quốc gia trên thế giới như: đua ô tô công thức 1, đua ngựa, đua xe đạp lòng chảo, bóng đá... Tất cả các hoạt động này đều có luật pháp quản lý chặt chẽ, hạn chế các tác động tiêu cực đối với xã hội.

'Đánh thức' tiềm năng kinh tế sáng tạo từ các di sản

Di sản văn hóa đang dần trở thành “đòn bẩy” thúc đẩy kinh tế - xã hội phát triển. (Ảnh minh họa: PV)
(PLVN) - Với bề dày hàng nghìn năm lịch sử, Việt Nam sở hữu hệ thống di tích, lễ hội, ẩm thực, nghệ thuật dân gian, làng nghề truyền thống phong phú. Văn hóa được coi là nền tảng và động lực cho sự phát triển kinh tế - xã hội, đầu tư phát triển văn hóa được đặt ngang hàng với các lĩnh vực khác. Đặc biệt, nguồn lực từ di sản đang từng bước được các tỉnh, thành phố đầu tư, khai thác nhằm thúc đẩy kinh tế sáng tạo.