Lão tướng giữ thành Hà Nội

Điện kính thiên. (Ảnh trong bài của bác sĩ người Pháp Hocquard)
Điện kính thiên. (Ảnh trong bài của bác sĩ người Pháp Hocquard)
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Nguyễn Tri Phương khi bị thương nặng đã nằm gan lì trong thành Hà Nội, quân Pháp mang thuốc và cháo cho ăn ông đều cự tuyệt. Ông mất lúc 74 tuổi và xứng đáng là một trung thần của triều Nguyễn.

Hướng về Hà Nội

Theo sách “Đại Nam liệt truyện” cho biết, về việc Nguyễn Tri Phương thân chinh ra Bắc giữ thành Hà Nội và dẫn đến trận đánh khốc liệt giữ thành khiến ông và con rể tên Lâm tử trận: “Năm thứ 25, Phương bị bệnh, xin lưu ở dinh làm việc. Đến lúc bệnh khỏi vào chầu. Vua uý lạo rằng: Nước có lão thần, trẫm nhiều việc uỷ thác. Phàm việc tầm thường tất có người cùng Bộ làm thay, chớ tự khó nhọc quá. Khi ấy biên giới ngoài Bắc có loạn, đã 3, 4 năm quân mệt, của thiếu, vua lấy làm lo sai Tri Phương sung làm khâm mạng tuyên sát đổng sức đại thần, kíp đến 2 nơi quân thứ Sơn Tây, Hải Dương…Vua dụ rằng: Khanh vốn có oai vọng, tĩnh trấn một nơi trù biện cho phải đạo, thì ngươi tự nghĩ hăng hái lên, bất tất cậy mạnh mạo hiểm, thân hành đi đánh làm gì? Nay kỳ cựu ở triều duy có một mình khanh, đình thần thương xin cho khanh đi đánh miền Bắc, nhưng trẫm không muốn phiền khanh lấy việc quân. Chỉ vì ngày nay việc lo ngại ở ngoài biên còn mãi, trẫm rất lo nghĩ, khanh cũng có lòng mong báo nước, nên trẫm mới sai đi.

Tháng 11 năm ấy, cho Phương áo mùa đông. Dụ rằng: Đấy là áo rét của ta, khanh mặc vào để tỏ là người có đức, mà làm hùng mạnh cho điệu bộ của quân, gọi là để tỏ lòng trung thành cởi áo cừu mặc của người ngày xưa và ý nghĩ mong cho cả 3 quân đều ấm như mặc áo bông cả”.

Cửa vào thành Hà Nội.

Cửa vào thành Hà Nội.

Sau Hiệp ước Sài Gòn 1862, ba tỉnh miền Đông Nam Kỳ rơi vào tay Pháp, người Pháp không giấu nổi tham vọng xâm lược Bắc Kỳ. “Sự xâm lược Bắc Kỳ là một vấn đề sinh tử cho tương lai nền thống trị của chúng ta tại Viễn Đông”, Chuẩn Đô đốc Dupré - Toàn quyền xứ Nam Kỳ tuyên bố.

Người Pháp nhìn thấy việc giao thương bằng đường thuỷ trên sông Hồng tới Vân Nam rất thuận tiện, nhưng triều đình nhà Nguyễn không chấp nhận vì dự án này vi phạm luật lệ của đất nước và trái với Hiệp ước 1862.

Cuộc chiến giữ thành Hà Nội

Jean Dupuis, một thương lái phiêu lưu, có quan hệ mật thiết với giới giáo sĩ, tướng lãnh Pháp muốn được tự do đi lại trên sông Hồng để buôn bán với người Trung Quốc. Triều đình nhà Huế thấy nguy cơ khiêu khích liền cử ngay Hữu Tham tri bộ Binh Phan Đình Bình và giao cho Thống chế Nguyễn Tri Phương chuẩn bị những biện pháp đối phó. Nguyễn Tri Phương triệu tập Dupuis và nói với ông ta rằng việc y chuyển gạo, muối lên Vân Nam (Trung Quốc) là trái với Hiệp ước giữa Pháp và triều đình nhà Nguyễn, việc đi lại này phải có giấy phép của Việt Nam.

Nhưng Dupuis quá ngạo mạn cho rằng đã có giấy phép từ quan chức Trung Quốc nên y coi thường lời cảnh cáo của Nguyễn Tri Phương. Mùa hè 1873, Dupuis ngạo nghễ tiếp tục giao thương với Vân Nam với sự hỗ trợ của Giám mục Puginier - Đại diện tông đoàn vùng phía Tây Bắc Bộ, đầu từ vào chuyến hàng này 8.000 quan Pháp. Vị Giám mục này yêu cầu Nguyễn Tri Phương bỏ qua vụ này, nhưng ông nhất quyết từ chối.

Phía Pháp cử một sĩ quan hải quân đang nghỉ phép Francis Garnier ra Hà Nội để xử lý vụ tắc nghẽn này với yêu cầu phía Việt Nam công nhận việc thông thương tự do trên sông Hồng, thiết lập đầu cầu, một dạng nhượng địa trong phố thị Hà Nội. Garnier tập hợp quân với Dupuis bất ngờ tấn công thành Hà Nội.

Ngày 20/11/1873, dù đã có tinh thần phòng thủ chu đáo, nhưng các đồn luỹ xung quanh thành Hà Nội bị thất thủ trước sự tấn công dồn dập, vũ bão của người Pháp.

Hai người con trai của Phan Thanh Giản là Phan Thanh Tòng và Phan Thanh Tôn, Hữu Tham tri bộ Binh Phan Đình Bình, Bố chánh Võ Dương, Đề đốc Đặng Siêu, Lãnh binh Nguyễn Đăng Nghiêm bị bắt đưa vào Sài Gòn. Hai người con của Phan Thanh Giản bị đày sang Pháp, những người còn lại bị bắt được trả lại cho triều đình nhà Nguyễn.

Cửa Bắc thành Hà Nội.

Cửa Bắc thành Hà Nội.

Oai dũng nhất là con trai của Thống chế Nguyễn Tri Phương là Nguyễn Lâm, cùng cha mình giữ thành đã tử trận. Nguyễn Tri Phương bị thương nặng và bị bắt làm tù binh. Giám mục Puginier đến thăm ông, an ủi kiểu ngoại giao. Nguyễn Tri Phương lớn tiếng trước kẻ xâm lược: “Sao! Chính ông, thủ lĩnh các giáo sĩ Pháp, đến đây để thưởng thức cái giờ hấp hối của tôi ư? Ông không muốn để tôi được chết yên ổn ư? Chắc ông đã được hoàn toàn thoả mãn, vì nhờ ông, nhờ những lời chỉ bảo của ông, mà lũ cướp người Pháp ấy đã lấy trộm mất của chúng tôi xứ Nam Kỳ và sẽ còn lấy trộm cả xứ Bắc Kỳ nữa. Nguyện vọng cao cả của tôi, sau bao nhiêu thảm hoạ, là được chết đi càng nhanh càng tốt”.

Nguyễn Tri Phương đã từ chối chữa bệnh, tuyệt thực mà chết ở tuổi 74. Ông đã nhắn cho Francis Garnier với thái độ kiêu hùng của vị tướng già tận hiến cho đất nước: “Một chiến sĩ phải chết và chết giữa chiến trận không phải là một cái chết nhục nhã”. “Lúc sắp chết, Phương tắm gội, thay áo, thần sắc vẫn không thay đổi. Phương tuyệt thực từ ngày 1 tháng 10 đến ngày 1 tháng 11, đầy 1 tháng mới chết, thọ 74 tuổi” (sách Đại Nam liệt truyện).

Sự việc người Pháp vô cớ tấn công thành Hà Nội, vi phạm Hiệp ước 1862 đã đẩy nước Pháp và Việt vào một cuộc chiến tranh thực sự. Vua Tự Đức giao cho Hoàng Kế Viêm, đang đóng quân ở Sơn Tây được chỉ định làm chỉ huy tối cao các lực lượng ở Bắc Kỳ. Vua Tự Đức cũng ra lệnh cho thủ lĩnh quân Cờ đen Lưu Vĩnh Phúc hợp lực cùng quân đội Quốc gia chống Pháp.

Sau khi chiếm được thành Hà Nội, Francis Garnier tiếp tục cuộc xâm lược chiếm tiếp Hưng Yên, Phủ Lý, Hải Dương, Ninh Bình và Nam Đình. Vùng đất gần như trọn vẹn châu thổ sông Hồng nằm trong sự cai trị của người Pháp.

Garnier ngạo mạn thách thức quân đội triều đình và bị trả giá. Trong men say chiến thắng hắn đã xông ra đánh trận với quân Cờ đen và bị bắn chết tại trận vào ngày 21/12/1873.

Cửa Đông thành Hà Nội.

Cửa Đông thành Hà Nội.

Người con rể anh dũng của Nguyễn Tri Phương

Trong cuốn “Đại Nam liệt truyện cho biết”, “con rể Nguyễn Lâm tự là Mặc Hiên lấy Công chúa Đồng Xuân. Năm Tự Đức thứ 24, người cha Lâm là Tri Phương ở quân thứ Tam Truyện. Lâm vì lâu không được hầu cha sớm tối, dâng sớ xin đi thăm cha. Sau khi theo cha về thành Hà Nội, đóng quân ở quân thứ. Bây giờ, quân Pháp đánh hãm Hà thành. Tri Phương đốc quân kháng cự, sai con là Lâm giữ cửa Đông Nam. Quân Pháp đánh cửa ấy trước, Lâm bị súng bắn chết, Tri Phương bị thương, thành bèn bị hãm. Việc đến tai vua, vua thương xót lắm. Dụ rằng: Làm tôi chết vì trung, làm con chết vì hiếu, là quy tắc của đời xưa. Nguyễn Lâm không có trách nhiệm gì đến việc giữ thành, đem quân mà biết hiếu nghĩa như thế, ơn nước, tiếng nhà hai đằng không hổ thẹn; so với bọn con em thần thường của bọn quí phái khác, cùng những kẻ lúc bấy giờ bỏ quan, tìm nơi tiện lợi cho mình há chẳng càng nên khen thưởng ư?”.

Vua tặng cho Nguyễn Lâm làm Thị lang Bộ binh chiếu hàm mà cấp tuất; 300 quan tiền và sau dân phu hộ tống linh cữu về quê. Năm thứ 28, Nguyễn Lâm được thờ vào đền Trung Nghĩa và đền Trung Hiếu. Sau này khi xét công, tội Nguyễn Tri Phương về việc để mất thành Hà Nội, Vua Tự Đức nói: “Viên ấy trãi thờ 3 triều, lúc bình, lúc loạn, vẫn giữ một lòng trung dũng, quan lại ai cũng biết cả. Gặp lúc nhiều nỗi khó khăn, đã vội tự mình chết đi, thực đáng thương tiếc…

Năm thứ 28, chuẩn cho Phương được thờ vào đền Trung Nghĩa. Vua lại nghĩ rằng: Tri Phương và người em là Duy, con là Lâm, hoặc vì nước bỏ mạng hoặc cùng cha tuẫn tiết, trung hiếu, tiết nghĩa tụ cả một nhà, dẫu đến nhà họ Biện khi xưa cũng không hơn được…”.

Khi Nguyễn Tri Phương mừng thọ 70 tuổi. Vua Tự Đức cho là người bề tôi kỳ cựu, công lao rõ rệt, ban cho một bài thơ như sau:

“Tuổi thọ trải qua sau khi trăm trận đánh/Danh trọng hơn cả sáu hàng chính khanh/Đang được nghỉ việc nhưng không theo lệ/Có lòng chia mối lo với vua, không nghĩ gì đến thân mình”.

Tin cùng chuyên mục

Trải qua gần 200 năm, Lễ hội đua thuyền tứ linh ở Lý Sơn vẫn được gìn giữ, phát huy. (Ảnh: Alex Cao)

Đặc sắc Lễ hội đua thuyền tứ linh ở đảo Lý Sơn

(PLVN) - Lễ hội đua thuyền tứ linh là nét văn hóa truyền thống dân gian mang đậm bản sắc của cư dân huyện đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi). Người dân Lý Sơn tổ chức lễ hội nhằm tưởng nhớ cội nguồn tổ tiên, các vị tiền hiền buổi đầu khai sinh đất đảo và đội hùng binh Hoàng Sa đã có công bảo vệ biên cương Tổ quốc cũng như cầu cho mưa thuận gió hòa, làng xóm yên bình, mùa màng tươi tốt.

Đọc thêm

Đình thần Đồng Nai – Lưu giữ những dấu chân mở cõi

Đình thần Đồng Nai – Lưu giữ những dấu chân mở cõi
(PLVN) -  Trong buổi đầu khẩn hoang, lập nghiệp tại phương Nam, những cư dân của đất Đồng Nai vẫn không quên tạo lập nên những cơ sở tín ngưỡng cộng đồng để đáp ứng nhu cầu tinh thần và tâm linh. Mỗi thôn, ấp đều có một ngôi đình, tọa lạc ở khu trung tâm, ở đầu làng - một dấu ấn xác định sự hình thành cộng đồng làng xã của người Việt từ hơn ba trăm năm trước.

Nghề gốm trang trí ở Biên Hòa – Dấu ấn trăm năm

Nghề gốm trang trí ở Biên Hòa – Dấu ấn trăm năm
(PLVN) - Sản phẩm gốm mỹ thuật Biên Hoà rất đa dạng và phong phú với góc độ nghệ thuật cao, đặc biệt là các tượng Phật hoặc hình tượng tranh Tứ Quý, Tứ Bình, Tứ Thời, Bát Tiên hoặc tranh dân gian. Hàng ra lò xuất cảng qua Pháp, Mỹ và không ít nước khác, bởi gốm mỹ nghệ Biên Hoà được nhiều nơi trên thế giới ưa chuộng, nhờ sắc thái men trầm lắng, đậm nét cổ kính phương Đông

Khát vọng vươn lên của Lâm Đồng qua lễ hội Festival Hoa lần thứ 10

Khát vọng vươn lên của Lâm Đồng qua lễ hội Festival Hoa lần thứ 10
(PLVN) - Không phụ lòng mong chờ, chương trình nghệ thuật đặc sắc đêm khai mạc lễ hội Festival Hoa Đà Lạt lần thứ 10- 2024 tối 5/12 đã mang đến cảm giác mãn nhãn cho của du khách, người dân xứ sở ngàn hoa. Theo Phó Thủ tướng Thường trực Nguyễn Hoà Bình, lễ hội là cơ hội để du khách trong nước và quốc tế đến trải nghiệm những giá trị văn hóa - du lịch độc đáo, riêng có của Đà Lạt...

Nhà lầu ông Phủ hơn trăm năm bên dòng sông Đồng Nai

Nhà lầu ông Phủ hơn trăm năm bên dòng sông Đồng Nai
(PLVN) - Biệt thự cổ của đốc phủ Võ Thanh Hà được xây dựng cách đây hơn 102 năm là nơi lưu giữ những giá trị về lịch sử khẩn hoang của vùng đất Biên Hòa. Được coi là biệt thự cổ đẹp nhất Đồng Nai, đây không chỉ là di sản của dòng họ, căn nhà còn có giá trị văn hóa khi nằm trong cụm làng nghề truyền thống có tuổi đời trên 300 năm, đặc biệt là làng nghề đá Bửu Long.

Khai mạc Festival "Về miền ví, giặm - kết nối tinh hoa di sản"

Chương trình nghệ thuật 'Đôi bờ Ví, Giặm' tái hiện không gian diễn xướng ví, giặm. Ảnh: PV
(PLVN) - Tối 27/11, tỉnh Hà Tĩnh phối hợp với tỉnh Nghệ An tổ chức Chương trình nghệ thuật cầu truyền hình trực tiếp "Đôi bờ ví, giặm" mở đầu chuỗi hoạt động Festival "Về miền ví, giặm - kết nối tinh hoa di sản" nhân kỷ niệm 10 năm Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh được UNESCO ghi danh là Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

Thừa Thiên Huế: Nhiều giải pháp bảo tồn nhà vườn, nhà rường cổ

Một số nhà vườn, nhà rường cổ ở Thừa Thiên Huế đang được trùng tu. (Ảnh: Thùy Nhung)
(PLVN) - Hệ thống nhà vườn, nhà rường cổ là tài sản quý giá góp phần tạo nên đặc trưng văn hóa Huế. Trải qua hàng trăm năm chịu tác động từ thời tiết, thiên tai; kiến trúc một số nhà vườn, nhà rường cổ xuống cấp nghiêm trọng. Trước thực trạng này, nhiều giải pháp bảo tồn đang được triển khai.

Khi bảo tàng, di tích “thổi hồn” vào lịch sử

Hiện nay, việc áp dụng công nghệ hiện đại, cách bài trí nghệ thuật đã và đang được nhiều bảo tàng, di tích áp dụng thành công. (Ảnh: PV)
(PLVN) - Trong những năm gần đây, các bảo tàng, di tích lịch sử đã trở thành một điểm hẹn mới đầy hấp dẫn của nhiều người, đặc biệt là giới trẻ. Điều này cho thấy dấu hiệu tích cực sau các nỗ lực đổi mới, áp dụng công nghệ kỹ thuật của các bảo tàng, khu di tích.

Bữa cơm gia đình – thứ quý giá đang dần mất đi

Ảnh minh hoạ.
(PLVN) - Trong guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại, có một điều tưởng chừng như đơn giản nhưng lại trở thành xa xỉ: một bữa cơm gia đình đúng nghĩa. Đó là lúc mọi người quây quần bên nhau, không công việc, không điện thoại, chỉ có sự chia sẻ, tiếng cười, và tình cảm chân thành.

Nghệ nhân dân gian Mã Văn Trực – Người giữ lửa truyền thống hát Then tại Bắc Kạn

Nghệ nhân dân gian Mã Văn Trực say sưa và tự hào khi chia sẻ về bộ môn nghệ thuật dân gian ông đã dành nhiều năm gắn bó (Ảnh: Thanh Tùng)
(PLVN) -  Giữa thăng trầm của cuộc sống, có một nghệ nhân vẫn lặng lẽ, bền bỉ giữ gìn và truyền lại những tinh hoa của loại hình nghệ thuật dân gian đặc sắc này, đó là nghệ nhân dân gian Mã Văn Trực – người không chỉ đam mê hát Then, đàn Tính mà còn xem đây là sự nghiệp cả đời, là trách nhiệm và tình yêu với văn hóa dân tộc.