Cánh tay và mùa Xuân (Truyện ngắn)

Ảnh minh họa. Nguồn SGGP
Ảnh minh họa. Nguồn SGGP
(PLVN) - Tôi là cánh tay trái. Gọi tôi là Tay Trái nhé. Cứ phải xưng ngay như thế cho nó lành, kẻo lại bảo tôi không biết thưa chuyện. Đã là Tay Trái thì không quan trọng bằng Tay Phải, tất nhiên rồi, nhưng ai đó cứ thử… mất Tay Trái mà xem.

Thiếu một trong hai, cuộc sống sinh hoạt của chủ nhân Thành sẽ khó khăn vô cùng. Cả hai phải hỗ trợ, bổ khuyết cho nhau. Dù rằng có những lúc Tay Phải làm việc nhiều, mạnh mẽ cường tráng hơn. Vậy thì mới là anh chứ. Tay Phải là cánh tay đắc lực mà. Nhưng anh ta cũng đừng kể công ì ôi nhiều thế chứ! Chúng ta là anh em. Chúng ta cùng sinh ra cùng sự tồn tại của chủ nhân, là một thể thống nhất của chủ nhân, được chủ nhân coi trọng, nâng niu, chúng ta phải làm việc và phải để anh ấy tự hào, tự tin trong dòng chảy cuộc sống đầy sôi động này. Ấy vậy mà có lúc Tay Phải cứ nói rát cả thằng Tai, rằng mình làm việc nhiều hơn, nhưng chỉ được ăn bằng phần của tôi. Thằng Tai bực mình lắm. Đàn ông đàn ang ỳ èo kêu ca như đàn bà! Nhiễu! Ơ hay, thì trời sinh ra như thế, mỗi cánh tay cũng chỉ có năm ngón, ngần ấy đốt trên một bàn tay, với ngần ấy sợi gân, số mạch máu cũng như nhau… Sự công bằng ấy khiến anh ta khó chịu. Rồi lúc làm việc là lại rên la ầm ĩ cả. Động vất vả một chút là tỏ ra bải hoải, trễ tràng, cứ như là kẻ bị rút sạch sức sống.

Tay Phải làm tôi nghĩ đến anh trai của Thành. Nhìn mà tôi chỉ muốn thọi cho một cú vào mặt. Anh trai gì mà cái gì cũng vơ vét của mẹ, chẳng chịu nhường em đến một li. Chủ nhân của tôi thì lại đức độ, nín nhịn, nhún nhường, y như đức tính của mẹ anh ấy. Bà cụ Mỳ sinh được hai người con trai. Chồng bà mất sớm nên mình bà vất vả nuôi hai người con trai ăn học, có công việc tử tế. Thế nhưng tính nết của hai người lại trái ngược nhau. Người em - tức chủ nhân của tôi nhu mì bao nhiêu, thì người anh lại cau có khó chịu, thích khoe khoang bấy nhiêu. Cả đời bà Mỳ ki cóp, gìn giữ được dãy nhà cấp bốn với khoảng sân tổng cộng chừng bốn trăm mét. Cả khu vào dự án, phải giải phóng mặt bằng. Bà được bồi thường bốn tỷ đồng, định chia cho mỗi con một nửa để mua nhà khác ổn định cuộc sống. Nhưng người anh tìm mọi cách để sở hữu hai phần ba. Chủ nhân tôi nhường luôn. Anh không để ý đến số tiền ấy. Thời thanh niên Thành tích cóp được ít tiền, cộng với phần mẹ cho, anh đem mua một ngôi nhà nhỏ hai tầng khác ở một khu đất gần hồ, cạnh làng hoa Nhật Tân, đưa mẹ già về sống.

*

*  *

Chuyện nọ xọ chuyện kia. Chưa hết bức xúc vì Tay Phải thì lại đến chuyện công ty nơi chủ nhân tôi công tác. Chủ nhân tôi, anh Thành được đề bạt lên Phó trưởng phòng của đơn vị kinh doanh giấy, mới được nửa năm nhưng lại được Trưởng phòng Phát rất quý. Tất nhiên cùng Thành còn có một Phó trưởng phòng khác là Hiệp - hai cánh tay của Trưởng phòng Phát. Tết nhất đến nơi, nhu cầu giấy mớ in ấn nhiều hơn nhưng cũng phải cạnh tranh khốc liệt với các đơn vị cung ứng vật tư khác, công ty tung ra đủ các chiêu khuyến mại hòng lấy mối. Thành rất giỏi quan hệ với đối tác, lại ăn nói khéo, tính tình thật thà nên được lòng không ít doanh nghiệp liên quan đến in ấn. Anh có được nhiều hợp đồng hơn Hiệp. Hiệp sinh ra đố kỵ. Ừ, tài năng không bằng người khác thì phải biết, đằng này lại tìm cách bới móc những cái lỗi nhỏ không nên nói của Thành, nhằm để lãnh đạo công ty hạ bậc thi đua của anh. Năm nay Phòng Đối ngoại có thể nhờ Thành mà được tặng danh hiệu xuất sắc. Nhưng anh phó này đi bôi nhọ anh phó khác, nội bộ mất đoàn kết thì sao khiến lãnh đạo công ty yên tâm?

Sự việc khiến chủ nhân tôi rất buồn. Anh vẫn hằng ngày đi gặp đối tác, làm hợp đồng, khai thác khách hàng mới, tổ chức in lịch Tết để tặng cho khách hàng, lên kế hoạch tiếp khách. Đêm về anh trằn trọc khó ngủ. Anh thích cô Thắm người trồng đào nên mới về đây mua nhà để tiện tiếp cận cô, vậy mà lúc này chẳng có thời gian dành cho chuyện riêng tư. Trong khi đó, trai làng Nhật Tân rất nhiều người quý mến Thắm - cô gái cần mẫn cùng mẹ trồng đào, trồng hoa suốt từ tấm bé đến nay.

Thành tâm sự chuyện mình với Trưởng phòng Phát. Anh Phát rất hiểu tâm sư của cấp dưới. Anh cũng biết Thành phải gác chuyện riêng để dành tâm huyết cho công việc, được đề bạt lên cấp phó bằng khả năng thực sự. Anh Phát nói với Thành: “Chú nên bảo đảm công tư. Chuyện vợ con là hệ trọng lắm đấy!”. Chủ nhân tôi vâng dạ. Lúc ấy hình như anh hơi lúng túng, mặt đỏ lựng.

Trưởng phòng Phát quý người đồng nghiệp tận tụy, đã làm một động tác khéo léo, là chia sẻ trực tiếp với giám đốc công ty, người đã tin tưởng Phát và luôn coi Phát như một người em. Giám đốc cũng quý Hiệp, bởi dù sao anh ta là một người có chí hướng, chẳng qua chỉ vì đố kỵ người khác mà sinh ra tính ích kỷ. Nhưng xử lý sao cho khéo để nội bộ Phòng Đối ngoại đoàn kết, ngày càng phát triển là điều khiến giám đốc suy nghĩ. Giám đốc là người thẳng tính. Sau cùng ông quyết định gọi cả Thành và Hiệp lên phòng nói chuyện. Ông không ngại nói thẳng ra những suy nghĩ của Hiệp, khiến gã bối rối. Xong ông tuyên bố, giọng dõng dạc:

- Cả hai anh đều còn trẻ, là tương lai của công ty. Hai anh cần đoàn kết để không chỉ hoàn thành tốt nhiệm vụ, mà còn thúc đẩy sự phát triển. Phòng Đối ngoại là phòng rất quan trọng. Tôi tổ chức phòng ấy, ngoài nhiệm vụ làm kế hoạch, thì việc khai thác hợp đồng làm ăn có quyết định đến gần ba trăm con người của công ty. Trọng trách của các anh rất lớn.

Tiện thể, ông giám đốc cũng nói ra chi tiết, rằng hồi đầu năm, chính Thành là người đã tìm ra một sơ hở trong việc tổ chức hồ sơ đấu thầu dự án AZ và kịp thời báo cấp trên để khắc phục. Ông bảo:

- Anh Hiệp ạ, người cứu anh là Thành chứ không phải tôi đâu. Chính tôi cũng không nhìn ra chi tiết đó. Nhưng cả tôi và Thành, kể cả Phát đều giữ bí mật đó. Thành đã giúp anh. Nếu không thì thiệt hại không biết đâu mà kể.

Hiệp nhìn Thành bằng đôi mắt rưng rưng, lát sau chuyển sang cảm kích. Thành gật đầu với Hiệp.

 Giám đốc đứng lên bắt tay cả hai, rồi cười:

 - Thôi, hai anh đi làm việc đi. Tôi chỉ nói lời cuối, hai anh phải bổ trợ cho nhau, đoàn kết thì phòng mạnh, công ty mạnh, đời sống của anh em mới bảo đảm. Các anh còn trẻ, không nên ôm cái đố kỵ và bực dọc trong mình.

*

*  *

Chuyện với anh trai Thành chẳng để ý nữa. Chuyện ở công ty cũng êm xuôi rồi. Hiệp đã bắt tay chủ nhân tôi và đồng lòng phụng sự công việc và công ty. Nhưng chủ nhân tôi vẫn chưa nguôi muộn phiền khi hai cánh tay mình cứ đờ đẫn mỏi mệt thiếu đoàn kết. Anh tự hỏi lòng, hình như hai tay không ăn khớp với nhau. Tay này muốn thế này thì tay trái lại muốn thế khác. Hay là đi khám nhỉ, xem ra làm sao để biết cách xử lý, chứ cứ mãi thế này bực bõ lắm. Nhất là cuối năm, còn phải đi tiếp khách, mà hai tay thừa thãi thế này…

 

Tôi định nói với chủ nhân là tại Tay Phải cả. Tay Phải cố tình dở trò vờ vĩnh mệt mỏi, chả làm gì để Tay Trái phải gánh chịu và toàn thân mệt lử. Nhưng chủ nhân biết chuyện Tay Phải dở trò từ lâu, nhưng anh không to tiếng. Anh chỉ nhắc khéo và tạo cơ hội Tay Phải sửa chữa. Nhưng gã làm ngơ. Gã muốn đảo chính. Chẳng lẽ phải phong chức cho gã thì mới chịu yên?

Tay Phải khoác lác nhiều năm rồi, sẽ mang đến mùa xuân ấm áp cho gia đình này, nhưng chưa làm được. Đầu tiên là sẽ tạo cảm hứng cho Thành yêu và được yêu trong niềm lạc quan của anh. Gã Tay Phải làm được gì khi lúc nào cũng giữ thói đố kỵ? Chả được gì vì gã không đủ lãng mạn. Bằng chứng là Thành vẫn chưa yêu, tuổi “hăm chín” chưa phải nhiều nhưng lập gia đình được rồi. Cuối năm công việc tạm ổn, Tay Phải nói sẽ mang xuân ấm về gia đình là giúp Thành yêu được cô Thắm. Bà cụ Mỳ mong mỏi điều này đã lâu lắm, nhưng con trai chưa chịu. Hôm trước Thành đã mua hoa cẩm chướng cô Thắm bán ngoài chợ đầu phố. Anh mời cô uống cà phê. Cô bẽn lẽn từ chối khéo. Chủ nhân của tôi còn chưa tìm ra cách để chinh phục. Trong tình duyên anh khá vụng về.

Đôi mắt đen láy của Thắm khiến Thành si mê. Đôi mắt vừa buồn vừa nhân hậu. Anh thường nhắc tên cô trong giấc mơ. Điều đó làm tôi âm thầm thương anh. Tôi tự nhủ: “Vậy thì tấn công đi, Thành ơi, anh làm được mà! Hãy chinh phục người con gái anh yêu”.

Thành nghĩ cũng phải mạnh mẽ hơn. Ngày nào anh cũng mua hoa. Hôm thì cắm ở nhà, hôm cắm tại cơ quan. Hoa chưa tàn thì tặng trưởng phòng Phát. Anh vẫn chưa mời được cô Thắm một ly cà phê.

Mùa đông rét mướt khiến những cánh hoa run rẩy. Thắm bán đào đầu chợ phố cùng cả chục người trồng đào. Khách đi lại nườm nượp. Tay Phải bảo sẽ tuân theo chủ nhân, mua một cành đào tuyệt đẹp về nhà. Thành chủ đích đi mua đào đúng hàng của Thắm là muốn được ngắm cô, nói chuyện với cô trong chốc lát, rồi nhìn cô cười với khách.

Quả nhiên đó là một cành đào to và đẹp. Hoa cánh kép, màu thắm, cành đều, gốc thẳng, nụ lớn, lộc non. Thành nhận được nụ cười thân thiện của cô gái.

Mang cành đào về nhà, Thành bị chiếc xem máy va vào tay, đau điếng. Người làm Thành đau xin lỗi, rồi đi. Việc mang đào dồn hết vào Tay Phải. Gã nhăn nhó khó chịu, trong khi tôi giả vờ bám vào cho phải phép với ông chủ. Tay Phải vẫn khoác lác chỉ một mình cũng mang được cành đào về nhà. Nhưng đi được nửa đường thì Tay Phải mỏi rã rời, méo mó dẹo dọ. Thành cau mặt nhưng vẫn cố đi. Cành đào có nguy cơ bị thả xuống đất. Tay Phải đành cầu cứu tôi: “Này, cậu đỡ cùng tớ đi, không chịu nổi nữa rồi. Cành đào to quá!”.Không có chút tự ái nào, tôi gắng sức, dù đau đớn toát mồ hôi nhưng có động lực cùng làm. Cuối cùng cành đào cũng được mang về nhà. Không khí căn nhà xênh xang ấm nồng hẳn.

Thành tìm được số điện thoại của Thắm từ hôm nảo hôm nào. Tối đó anh nhắn tin. Thắm hồi âm: “Đúng là không nhận lời gặp anh, em cũng áy náy…”.

Cơ hội mở ra với Thành. Tôi và Tay Phải nhìn nhau cười. Có thế chứ. Chủ nhân đang vui lên rồi kìa! Hai bàn tay liền ôm chặt nhau.

Truyện ngắn của Diên Khánh

Tin cùng chuyên mục

Điện ảnh Việt và nỗi lo tăng thuế

Điện ảnh Việt và nỗi lo tăng thuế

(PLVN) - Những năm qua, điện ảnh Việt Nam đã có những bước tiến, tăng trưởng hàng năm và có những tác phẩm “ăn khách”.Tuy nhiên, bên cạnh những thành tích đáng ghi nhận, ngành điện ảnh vẫn đang đối mặt với những khó khăn, rào cản về chi phí, đặc biệt vấn đề dự thảo Luật Thuế giá trị gia tăng - GTGT (sửa đổi) sắp tới.

Đọc thêm

'Ông vua chân dung' của nhiếp ảnh Việt Nam

Bức ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp ngồi bên nhạc sĩ Văn Cao vào ngày mùng 6 Tết Nhâm Thân 1992. (Ảnh: Nguyễn Đình Toán)
(PLVN) - Sở hữu tư liệu đồ sộ với hàng vạn bức ảnh quý giá chụp chân dung các văn nghệ sĩ, nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Đình Toán được người trong nghề gọi với cái tên thân thương là “ông vua chân dung”. Đây không chỉ là một nghệ danh, mà còn là sự ghi nhận cho những đóng góp không ngừng nghỉ của ông trong việc lưu giữ và tôn vinh vẻ đẹp nghệ thuật qua từng khuôn mặt, từng nhân vật mà ông đã có cơ hội ghi lại trong suốt mấy chục năm qua.

'Multiverse - Đa vũ trụ' - Khám phá một vũ trụ bên trong mỗi con người

"Multiverse - Đa vũ trụ” ẩn chứa những câu hỏi về bản chất con người (Ảnh: BTC)
(PLVN) - Album “Multiverse - Đa vũ trụ” của Tùng Dương có các ca khúc ẩn chứa những câu hỏi về bản chất con người, về sinh tồn và ý nghĩa cuộc sống, về khả năng vượt thoát khỏi không gian sống chật hẹp để vươn tới những vũ trụ xa xăm hoặc để trở về khám phá một vũ trụ bên trong mỗi con người…

Khát khao làm phim điện ảnh “bom tấn”

Bộ phim "Khóc hay cười" thu hút nhiều khán giả.
(PLVN) - “Chúng tôi cố gắng một năm sẽ làm 3 - 4 phim chiếu rạp. Chúng tôi mong muốn làm phim điện ảnh bom tấn, kiểu Hollywood ”. Đó là lời chia sẻ của Đạo diễn Phạm Đức Dũng tại họp báo ra mắt Hãng phim Bạch Mã ngày 13/11/2024 tại Hà Nội.

Huỳnh Thị Thanh Thủy- Tự hào nhan sắc Việt

Huỳnh Thị Thanh Thủy- Tự hào nhan sắc Việt
(PLVN) -  Xuất sắc vượt qua nhiều đại diện đến từ các quốc gia trên thế giới, Huỳnh Thị Thanh Thủy đã đăng quang ngôi vị cao nhất, mang về chiếc vương miện danh giá Hoa hậu Quốc tế đầu tiên cho Việt Nam, đây là sự kiện quan trọng, đánh dấu tên tuổi Việt Nam trên bản đồ nhan sắc thế giới.

'Giọng hát hay Hà Nội năm 2024' - khơi dậy tình yêu Hà Nội

Cuộc thi “Giọng hát hay Hà Nội năm 2024” chính thức trở lại, tiếp tục hành trình tìm kiếm và vinh danh những giọng ca trẻ đầy tài năng của Thủ đô. (ảnh Thùy Dương)
(PLVN) - Cuộc thi “Giọng hát hay Hà Nội năm 2024” không chỉ là sân chơi nghệ thuật, mà còn là dịp để các thí sinh cũng như người dân Hà Nội ôn lại những trang sử hào hùng và khơi dậy tình yêu, niềm tự hào về quê hương trong trái tim mỗi người.

Văn hóa kinh doanh là giải pháp quan trọng để phát triển đất nước

Các đại biểu thảo luận tọa đàm: "Doanh nghiệp thời 4.0: Chuyển đổi văn hóa số tạo nên sự khác biệt."(Ảnh: BTC).
(PLVN) -  “Trong giai đoạn hiện nay, trước các cơ hội và thách thức đặt ra, chúng ta đã xác định văn hóa là nguồn lực nội sinh quan trọng. Bảo vệ bản sắc văn hóa, phát huy tiềm năng sức mạnh văn hóa dân tộc trong xây dựng văn hóa doanh nghiệp, văn hóa kinh doanh là giải pháp quan trọng để phát triển đất nước”.

200 tác phẩm "Hiện Linh" khám phá thế giới của đất mẹ

200 tác phẩm "Hiện Linh" khám phá thế giới của đất mẹ (ảnh P.V)
(PLVN) - Triển lãm gốm "Hiện Linh" mang tới công chúng, những người yêu nghệ thuật gần 200 tác phẩm lần đầu được ra mắt của Giáo sư, họa sĩ Ngô Xuân Bính. Trong không gian đương đại tại Bảo tàng Hà Nội, các tác phẩm gốm ‘Hiện Linh’ sẽ dẫn dắt người xem bước vào thế giới vừa quen thuộc, vừa mới lạ của đất Mẹ.