Khi lòng tham “cắt lìa” tình ruột thịt!
Cụ Đào Đoàn Bang (SN 1930) là thương binh chống Pháp, có ngôi nhà cấp 4 lợp ngói trên diện tích đất 250m2 thuộc thửa đất số 90, tờ bản đồ số 8 ở thôn Bịch, xã Minh Thuận, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Hà cũ.
Ngày 15/03/1997 cụ Bang đã làm Giấy chuyển nhượng và thừa kế đất nhà + ao, có sự xác nhận của chính quyền xã Minh Thuận. Trong Giấy chuyển nhượng ghi rõ: “Bước đầu anh Nông chuyển ao cho em Biết sử dụng (anh Nông gọi cụ Bang bằng chú ruột, chị Biết là con gái cụ Bang). Bước hai: Sau khi ông bà Bang qua đời hoặc không thích ở khu đất 509 nữa thì trao trả anh Nông sang ở và sử dụng”.
Tuy Giấy chuyển nhượng lập sẵn như vậy nhưng vợ chồng cụ Đào Đoàn Bang, Đào Thị Am vẫn sinh sống, sở hữu ngôi nhà và thửa đất đó. Năm 2007 cụ Bang qua đời. Chỉ ba ngày sau, nhang khói chưa kịp tàn và cỏ trên mộ cụ Bang chưa kịp héo, vợ chồng Đào Minh Nông (SN 1951) đã đến xua đuổi cụ bà Đào Thị Am để chiếm nhà và đất. Họ vin vào tờ giấy chuyển nhượng kia và “quên” mất rằng cụ Am (vợ cụ Bang) vẫn còn sống, đang thờ chồng. Và cụ Am đứng ở hàng thừa kế thứ nhất.
Ngày 2/3/2009, ông Nông tiếp tục phá tường bao, chiếm một phần đất xây nhà án ngữ trước ngôi nhà cụ Am đang ở. Cụ Am trình báo hành vi trên của ông Nông với chính quyền xã nhưng họ làm ngơ, thậm chí còn đồng ý cho ông Nông xây nhà trái phép, nên buộc lòng cụ phải có đơn khởi kiện ông Nông tới TAND huyện Vụ Bản giải quyết.
Bất chấp cả pháp luật !
Tại Bản án số 02/2010/DSST ngày 2/6/2010, TAND huyện Vụ Bản đã tuyên: “Buộc ông Đào Minh Nông phải tháo dỡ toàn bộ công trình, trả lại mặt bằng như cũ và ông Nông phải xây dựng hai đoạn tường bao đã tháo dỡ trên mảnh đất tại thửa 90, tờ bản đồ số 8 thôn Bịch, xã Minh Thuận, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định”.
Dù bản án đã có hiệu lực như vậy và khi hết cả thời hạn tự nguyện thi hành án, ông Nông vẫn cố tình không chịu chấp hành bản án, bằng việc không chịu phá dỡ công trình trên đất, không xây lại hai bức tường bao và di dời khỏi khu vực, lại còn ngang nhiên chặt phá toàn bộ cây cối trong vườn cụ Am để trồng cây của mình.
Thực hiện thông báo của Chủ tịch UBND huyện Vụ Bản về việc thi hành án, ngày 23/9/2011, Chi cục Thi hành án dân sự huyện Vụ Bản đã tiến hành cưỡng chế. Tuy nhiên trong quá trình cưỡng chế, ông Nông không ký vào các văn bản và chấp hành nên buộc Hội đồng cưỡng chế phải tự tháo dỡ, đưa tài sản của ông Nông ra ngoài khu vực và xây lại hai đoạn tường bao.
Khi Đoàn cưỡng chế đã bàn giao lại mặt bằng cho cụ Am thì ngày 25/9/2011, ông Đào Minh Nông lại tiếp tục có những hành vi hung bạo, vừa chửi rủa cụ Am và các con cụ, vừa đập phá toàn bộ tường bao mà Hội đồng cưỡng chế mới xây lại, đồng thời tiếp tục tập kết vật liệu để chuẩn bị xây lấn chiếm trên phần đất mới giải tỏa.
Rõ ràng, các hành vi của ông Đào Minh Nông đã đủ yếu tố cấu thành tội “Không chấp hành bản án” (theo quy định tại Điều 304) và “Hủy hoại tài sản” (Điều 143) của Bộ Luật Hình sự, cần phải truy cứu trách nhiệm!
Ai “tiếp tay” chống thi hành án?
Không phải ngẫu nhiên mà ông Đào Minh Nông lại coi thường pháp luật như vậy với chuỗi hành vi vi phạm mà không được ngăn chặn, xử lý nghiêm minh. Ngày 15/10/2013, cụ Đào Thị Am (SN 1927) đã gửi Đơn tố giác tội phạm đến Cơ quan điều tra (CQĐT) Công an huyện Vụ Bản tố giác hành vi “Không chấp hành bản án” và “Hủy hoại tài sản” của Đào Minh Nông.
Những tưởng Công an huyện Vụ Bản phải vào cuộc với tinh thần trách nhiệm cao nhất, nhưng ngày 22/10/2013, Trưởng Công an huyện Vụ Bản Nguyễn Cương Lĩnh đã “bất ngờ” ra Công văn số 584/TLĐ trả lời đơn thư như sau: “…Hành vi của ông Đào Minh Nông chưa đủ yếu tố cấu thành tội “Không chấp hành bản án” và “Hủy hoại tài sản”….”!
Ông Trưởng Công an huyện Vụ Bản “quên” rằng, tại Khoản 1 Điều 103 Bộ luật Tố tụng Hình sự quy định: “CQĐT, Viện kiểm sát có trách nhiệm tiếp nhận đầy đủ mọi tố giác, tin báo về tội phạm do cá nhân, cơ quan, tổ chức kiến nghị và khởi tố do cơ quan nhà nước chuyển đến…” và Khoản 2 Điều 103 (về thời hạn nhận được tố giác, tin báo về tội phạm để CQĐT kiểm tra, xác minh quyết định khởi tố hay không khởi tố vụ án hình sự) cũng được quy định rõ.
Theo những quy định đó thì chỉ có CQĐT và Việm Kiểm sát mới có thẩm quyền tiếp nhận, xem xét, xác minh tin báo, tố giác về tội phạm… Vậy, hà cớ gì ông Trưởng Công an huyện Vụ Bản (không phải thủ trưởng CQĐT) lại “lấn sân” ra công văn trả lời Đơn tố giác tội phạm, có phải là trái thẩm quyền theo quy định của pháp luật không?
Cùng với công văn trái luật này, chính quyền xã Minh Thuận còn chấp thuận cho ông Nông xây nhà trái phép – thông qua Biên bản làm việc giữa UBND xã với ông Nông (ngày 10/2/2009) do Phó Chủ tịch xã Nguyễn Thanh Nghị kí. Biên bản “dọn đường” như sau: “….Ông Đào Minh Nông cam đoan thực hiện đúng theo quyền và nghĩa vụ, tài sản nhà ở của bà Am, chỉ sử dụng mảnh vườn làm gian nhà ở”. Đã thế, khi ông Nông nhiều lần đập phá tường rào, chặt cây cối, hành hung đe dọa, gia đình cụ Am đều báo cáo và kêu cứu, nhưng chính quyền xã vẫn… đứng ngoài cuộc, đóng vai trò “đồng phạm” không chấp hành bản án (?.!).
Hành vi của ông Đào Minh Nông là trái pháp luật và đạo lý, làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới đời sống vật chất và tinh thần của cụ Am, nay đã 87 tuổi, là vợ của thương binh quá cố thuộc diện gia đình chính sách. Vì những hành vi này, cụ Am hoảng sợ phải tá túc nhà con rể; ngôi nhà thờ cúng hoang tàn, ông Nông biến nó thành… khu chăn nuôi gia cầm và chứa vật liệu, phế thải.
Đề nghị các cơ quan bảo vệ pháp luật tỉnh Nam Định chỉ đạo Công an huyện và các cơ quan chức năng huyện Vụ Bản vào cuộc, xử lý nghiêm các hành vi trên của ông Đào Minh Nông, buộc ông Nông phải chấp hành bản án, trả lại nhà đất cho cụ Am.
PLVV sẽ tiếp tục cập nhật thông tin.