Tiếp tục "điệp khúc" nói dối
Ngày 14/10/2013, sau khi xem xét toàn diện vụ án, Tòa phúc thẩm TANDTC tại TP.Hồ Chí Minh đã giữ nguyên bản án sơ thẩm của TAND tỉnh Đồng Nai, tuyên buộc Công ty TNHH Vĩnh Tường phải thực hiện nghĩa vụ giao tài sản là Khách sạn Wooshu Plaza tọa lạc trên thửa đất 117 và thửa đất 150, tờ bản đồ 24, phường Tân Mai, TP.Biên Hòa có tổng diện tích gần 4.000m2 cho Công ty Vĩnh Thiện Đồng Nai theo giá thỏa thuận là 228 tỷ đồng để trừ khoản nợ 10 triệu USD và tiền lãi mà Công ty Vĩnh Tường đã vay.
Khách sạn Wooshu Plaza đã được Tòa giao cho Công ty Vĩnh Thiện Đồng Nai |
Nhưng bà Linda Tan Woo và Công ty Vĩnh Tường vẫn “không phục” bản án mà có đơn gửi Lãnh đạo Nhà nước và tỉnh Đồng Nai để “kêu cứu”. Điều đáng nói, trong đơn gửi Chủ tịch Nước và Bí thư Tỉnh ủy Đồng Nai, bà Linda Tan Woo tiếp tục đưa ra những thông tin không đúng sự thật.
Theo đơn ngày 18/10/2013 gửi Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang, bà Linda Tan Woo nói rằng, bà không vay tiền của Công ty Orient Industry Investment do bà Lan đại diện ký hợp đồng. Số tiền gần 11 triệu USD mà Công ty Orient chuyển cho Công ty Vĩnh Tường là chuyển tiền để thực hiện “Hợp đồng hợp tác kinh doanh” trò chơi đánh bạc.
Thậm chí, trong đơn bà Linda Tan Woo còn “tố” bà Nguyễn Thị Bích Hạnh lợi dụng việc được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc Công ty Vĩnh Tường đã ký hợp đồng vay 10 triệu USD “khống” với Công ty Orient. Ngoài ra, bà Linda Tan Woo còn “vẽ” ra giá trị của đất và Khách sạn Wooshu Plaza là 500 tỷ đồng, trong khi giá trị được cơ quan chức năng định giá chỉ có hơn 190 tỷ đồng.
Những nội dung trong đơn của bà Linda Tan Woo vốn không mới mà đã được Công ty Vĩnh Tường trình bày tại 2 cấp xét xử nhằm trốn tránh nghĩa vụ trả tiền cho Công ty Orient và nghĩa vụ bàn giao tài sản Công ty Vĩnh Thiện Đồng Nai để đối trừ khoản nợ đã vay. Điều nghiêm trọng hơn là những nội dung mà bà Linda Tan Woo nêu ra đã được 2 cấp Tòa án xét xử xác định là không có căn cứ, nhưng bà Linda Tan Woo tiếp tục đưa những thông tin này đến Lãnh đạo Đảng, Nhà nước để mong muốn được “bảo vệ” nhằm trốn tránh nghĩa vụ trả nợ vay mà rõ ràng Công ty Vĩnh Tường phải thực hiện.
Ngoài các chứng cứ mà Tòa án xem xét chứng minh Công ty Vĩnh Tường đã vay vốn của Công ty Orient chứ không phải là “hợp tác kinh doanh trò chơi đánh bạc”, bà Nguyễn Thị Bích Hạnh còn có những bằng chứng đắt giá khác chứng minh sự dối trá của bà Linda Tan Woo. Cụ thể, trong bản đối chiếu nợ vay ngày 11/9/2012, bà Linda Tan Woo đã xác nhận nợ của chị Nguyễn Thị Bích Hạnh 10.888.370 USD. Sở dĩ bà Linda Tan Woo xác nhận khoản nợ này với chị Hạnh vì chị Hạnh đã vay cho Công ty Vĩnh Tường.
Ngoài ra, trong thư ngày 15/9/2012 gửi vợ chồng chị Hạnh, bà Linda Tan Woo tiếp tục cam kết sẽ trả khoản nợ vay trên và tìm cách giải thích lý do tại sao lại không xuất hóa đơn theo hợp đồng chuyển nhượng khách sạn Wooshu Plaza cho Công ty Vĩnh Thiện Đồng Nai.
“Bệnh” cũ tái phát
Việc vay tiền thì đã quá rõ ràng và không thể chối cãi, nhưng bà Linda Tan Woo tiếp tục theo đuổi mục đích không trả lại tiền vay cho Công ty Orient bằng việc gửi đơn thư cho Lãnh đạo Nhà nước chối bỏ việc vay tiền của Công ty Orient. Theo Luật sư Lê Văn Kiên, Văn phòng Luật sư Ánh Sáng Công Lý thì việc làm này của bà Linda Tan Woo có dấu hiệu của hành vi lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.
Theo Luật sư Lê Văn Kiên, việc Công ty Vĩnh Tường vay tiền của Công ty Orient đã rất rõ ràng. Ngay từ đầu, bà Linda Tan Woo đã bổ nhiệm bà Nguyễn Thị Bích Hạnh làm Phó Giám đốc Công ty chỉ để nhằm mục đích duy nhất là để bà Hạnh đi vay tiền từ mối quan hệ của bà Hạnh.
Tiếp theo, trong các văn bản họp Hội đồng thành viên Công ty và giấy ủy quyền cũng đã nêu rõ việc bà Nguyễn Thị Bích Hạnh là người duy nhất được quản lý, sử dụng tài khoản để vay tiền và trả tiền cho ngân hàng; được quản lý, sử dụng tài sản để thế chấp vay tiền. Số tiền 10 triệu USD mà bà Hạnh vay theo hợp đồng vay vốn với đại diện Công ty Orient là kết quả của những việc làm trên.
Nhưng, sau khi nhận được tiền vay, bà Linda Tan Woo từ chỗ chậm trả nợ, không thực hiện việc giao tài sản thế chấp để đối trừ nợ vay đến việc nại ra một bản “Hợp đồng hợp tác kinh doanh” giữa Công ty Vĩnh Tường và Công ty Orient để chối bỏ trách nhiệm trả nợ cho thấy bà Linda Tan Woo có ý định chiếm đoạt luôn khoản tiền đã vay, gồm cả gốc và lãi.
Trong quá trình xét xử vụ kiện giữa Công ty Vĩnh Thiện Đồng Nai và Công ty Vĩnh Tường, Tòa án đã xác định rất rõ, bản “Hợp đồng hợp tác kinh doanh” mà Công ty Vĩnh Tường của bà Linda Tan Woo đưa ra là không có thật vì Công ty Vĩnh Tường không có dự án trò chơi đánh bạc như nội dung hợp tác kinh doanh. Hơn thế nữa, chính Công ty Orient đã khẳng định không ký hợp đồng này. Nếu bản hợp đồng này là giả tạo thì đây là dấu hiệu gian dối nhằm chiếm đoạt tài sản.
Cách đây 6 năm, cũng xuất phát từ một tranh chấp 6 triệu USD với bà Trương Mỹ Lan và ông Sioeng Ted (quốc tịch Belizean), bà Linda Tan Woo đã bị khởi tố, bắt giam về tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản” với số tiền bị cáo buộc chiếm đoạt là 2 triệu USD. Ngày 14/4/2010, bà Linda Tan Woo được miễn trách nhiệm hình sự vì đã khắc phục hậu quả. Đối với vụ án này, việc bản hợp đồng hợp tác kinh doanh có dấu hiệu giả được sử dụng làm cớ cho việc không trả nợ cũng đã có dấu hiệu của tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”, phải chăng, “bệnh” cũ lại tái phát?.