Trần Vũ Long, ám ảnh 'Giấc mơ cây'

Nhà thơ Trần Vũ Long
Nhà thơ Trần Vũ Long
(PLVN) - Ngồi trước mặt tôi là gã đàn ông cao to như minh tinh điện ảnh. Gã ít nói, thâm trầm, tâm trí luôn nghĩ ngợi xa xăm. Gã ấy là nhà thơ Trần Vũ Long, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. 

Trần Vũ Long tặng tôi tập thơ mới “Giấc mơ cây” của anh, NXB Hội Nhà văn năm 2018. 

Gần như là lời “phi lộ” với độc giả, ngay từ trang 1 Trần Vũ Long trải lòng: “Đời thì đau nhiều mà thơ mãi không hay lên được”. Anh muốn in tập thơ để lưu giữ: “Một quãng thời gian nhiều yêu thương, nhiều mất mát, nhiều đau đớn, nhiều cô đơn, nhiều hoang hoải...và cả nhiều sự điên rồ. Đời cứ thế và mình cứ thế”

Tôi cho rằng đây là sự bày tỏ chính mình, một sự khiêm nhường có lý do. Thường các nhà thơ, kể cả các tác giả thơ vốn rất nhiều hiện nay khi in hay chọn một bài “đinh” làm tên chung cho cả tập. Tôi cứ võ đoán Trần Vũ Long cũng thế. Và như một “thói quen” tôi đọc “Giấc mơ cây” đầu tiên.

“Trong giấc mơ đêm qua anh thấy mình là một thân cây/ từ thân thể anh em chồi lên thành chiếc lá duy nhất”, thế nhưng “trong giấc mơ đêm qua chiếc lá rụng/ thiếu sự sống thân cây đã chết/ mảnh đất chúng ta nằm xuống/ muôn ngàn hoa lá mọc lên”. Tôi gọi đó là giấc mơ phồn sinh, trong tất cả mọi hoàn cảnh đều nhú chồi sự sống. “Trong giấc mơ đêm qua anh nghe tiếng em/ vang lên từ ngôi đền nơi rừng thẳm/ anh đã bay theo âm thanh trong gió/ và anh hóa thành một thân cây”.

Cũng giống như nhều người đọc thơ khác, tôi lần giở tập thơ gồm 66 bài với hơn 100 trang in để tìm một sự sắp xếp nào đó. Tôi không phát hiện ra. Mở ra là “Buổi chiều ngồi nghĩ về ngôi đền cổ”, một bức tranh về ngôi đền như có “ma ám”:

Ngôi đền ấy là nước mắt

ngôi đền ấy là tình yêu

bao hỉ nội ái ố

nhận và cho đã nhiều

Ngôi đền mà Trần Vũ Long đã bước vào “buồn như quá khứ”. Dẫu “tha phương lạc bước”, “linh cảm và sám hối” và “thuần khiết niềm tin” nhưng vẫn là “chiều/ đổ bóng/ vào/ ta”. Cuộc đời có biết bao người “thành kính và ước ao” nhưng đâu dễ tìm ra mình nơi “ngôi đền cổ”?

Để hiểu Trần Vũ Long, tôi lần đọc “Độc thoại” xem giấy phút tĩnh lặng nhất, Trần Vũ Long nói điều gì. “Đi cho hết một con đường/ Yêu sao cho hết tận tường đắng cay”. Lạ kỳ nhé. Trần Vũ Long là một trong những nhà thơ thế hệ 7X luôn “phá cách”, sáng tạo về thi pháp nhưng ở “Độc thoại” anh lại viết ở thể lục bát. Hình như, để “tận tường đắng cay” phải biết thả lỏng mình ra thì đắng cay mới ngấm tận chân tơ kẽ tóc?

Trần Vũ Long viết về những kỷ niệm, về con người mà anh đã gặp và cảnh vật nơi anh đã đến đều theo phong cách của riêng anh. Không đơn thuần ca ngợi hay thương cảm mà anh gửi gắm vào đó cái nhìn, cái nghĩ của anh về người đó, về sự việc đó. Nhân vật đó có thể là “Tướng Giáp” – người mà cả dân tộc ngưỡng mộ, hoặc “Với Trịnh Sơn”, “Với Thành Chương chiều cuối năm”, “Với Phương ở bãi giữa sông Hồng” hoặc với “Những em bé Sapa”...

Với “Tướng Giáp”, Trần Vũ Long có góc nhìn rất khác lạ “xung quanh ông/ bao vùng cấm/ nhưng chẳng vùng cấm nào/ từ phía nhân dân”. Trần Vũ Long nhìn ra ở danh tướng này một phẩm chất “tử tế buồn/ tử tế lặng thinh”. Sự vĩ đại ngay cả khi không lời.

“Với Thành Chương chiều cuối năm” thì Trần Vũ Long phát hiện ra “có một nỗi buồn vừa đi qua phố/ cho ta ngồi bên nhau”.

 

Trần Vũ Long là người sống nội tâm, giàu tình cảm. Trong “Giấc mơ cây”, có 04 bài thơ anh viết về bố và mẹ và các bài thơ viết về “Chị”, “Nói với con”. Tôi đoán chắc rằng, 2 bài thơ về bố của Trần Vũ Long anh viết khi người cha – nhà thơ Võ Thanh An (tên thật là Trần Quang Vinh) vừa qua đời. Tình yêu của người con trai dành cho bố, mẹ thật xúc động:

Đến bao giờ bố ơi

trên đường về nhà con mới không bật khóc

cháu nội sau mỗi giờ tan học

tôi ngơ ngác trong phòng lặng ngắt vắng ông rồi?

(Nhớ bố)

Hoặc:

Mỗi sáng trên tờ lich đỏ chẳng bao giờ bóc

nụ cười ấy nhắc con về thân phận mình

trong dáng hình và con tim này

cả những giọt nước mắt người trao lại

(Gia tài người để lại)

Với mẹ mình, Trần Vũ Long viết:

Mười năm mẹ như mây trắng

cho con ngờ vực chính mình

mười năm mẹ thành hoa nắng

con buồn trong kiếp nhân sinh

(Mẹ)

Gặp Trần Vũ Long, đối diện với anh, đọc thơ anh người đọc sẽ thắc mắc một Trần Vũ Long ngoài đời cao lớn, rất “bụi” đáng ra phải ăn to nói lớn nhưng sao lại kiệm lời, nghiêm ngắn và thơ buồn đến thế, ám ảnh đến thế?

Gấp tập thơ “Giấc mơ cây”, tôi nhận ra một Trần Vũ Long luôn luôn trăn trở với cuộc đời, với con người. Thơ anh đau đau một nỗi đau và hy vọng cho con người trong sự đa tầng, đa nghĩa. Vì thế đọc “Giấc mơ cây” là phải chiêm nghiệm cùng giấc mơ về “ngôn ngoại” nằm ngoài ký tự thơ anh.

đã hơn một lần ngắm nhìn cây cầu cũ

loay hoay một thế đứng

cô đơn sẽ theo ta hòa vào dòng nước

dối trá tách mình vút lên

(Hình dung về cái chết)

Cuối tập thơ của Trần Vũ Long có nhiều bài thơ ám ảnh như “Cái chết đẹp như mơ”, “Hình dung về cái chết”, “Và ta chết” hoặc “Sợ”, “Say”.

Chén cuối cùng anh uống mình anh

Em không tới rượu thành màu lửa cháy

Bình dốc cạn mắt người hoang lạnh đáy

Hoa lá đổi màu, cỏ úa quá tầm tay

(Say)

Tôi viết Trần Vũ Long “tửu lượng” không có gì đáng phải “nể” nên hiểu cái say của anh là say của “chiêm cảm”, luôn muốn “tự mình giông bão/ hốt hoảng nỗi cô đơn”. Thơ là sản phẩm lao động của trái tim và tâm hồn khi rơi vào cùng cực của cô đơn hoặc tuyệt vọng. Từ cô đơn, hoang hoải ánh lên vẻ đẹp của thơ mà con người cần tìm kiếm./.

Tin cùng chuyên mục

Điện ảnh Việt và nỗi lo tăng thuế

Điện ảnh Việt và nỗi lo tăng thuế

(PLVN) - Những năm qua, điện ảnh Việt Nam đã có những bước tiến, tăng trưởng hàng năm và có những tác phẩm “ăn khách”.Tuy nhiên, bên cạnh những thành tích đáng ghi nhận, ngành điện ảnh vẫn đang đối mặt với những khó khăn, rào cản về chi phí, đặc biệt vấn đề dự thảo Luật Thuế giá trị gia tăng - GTGT (sửa đổi) sắp tới.

Đọc thêm

'Ông vua chân dung' của nhiếp ảnh Việt Nam

Bức ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp ngồi bên nhạc sĩ Văn Cao vào ngày mùng 6 Tết Nhâm Thân 1992. (Ảnh: Nguyễn Đình Toán)
(PLVN) - Sở hữu tư liệu đồ sộ với hàng vạn bức ảnh quý giá chụp chân dung các văn nghệ sĩ, nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Đình Toán được người trong nghề gọi với cái tên thân thương là “ông vua chân dung”. Đây không chỉ là một nghệ danh, mà còn là sự ghi nhận cho những đóng góp không ngừng nghỉ của ông trong việc lưu giữ và tôn vinh vẻ đẹp nghệ thuật qua từng khuôn mặt, từng nhân vật mà ông đã có cơ hội ghi lại trong suốt mấy chục năm qua.

'Multiverse - Đa vũ trụ' - Khám phá một vũ trụ bên trong mỗi con người

"Multiverse - Đa vũ trụ” ẩn chứa những câu hỏi về bản chất con người (Ảnh: BTC)
(PLVN) - Album “Multiverse - Đa vũ trụ” của Tùng Dương có các ca khúc ẩn chứa những câu hỏi về bản chất con người, về sinh tồn và ý nghĩa cuộc sống, về khả năng vượt thoát khỏi không gian sống chật hẹp để vươn tới những vũ trụ xa xăm hoặc để trở về khám phá một vũ trụ bên trong mỗi con người…

Khát khao làm phim điện ảnh “bom tấn”

Bộ phim "Khóc hay cười" thu hút nhiều khán giả.
(PLVN) - “Chúng tôi cố gắng một năm sẽ làm 3 - 4 phim chiếu rạp. Chúng tôi mong muốn làm phim điện ảnh bom tấn, kiểu Hollywood ”. Đó là lời chia sẻ của Đạo diễn Phạm Đức Dũng tại họp báo ra mắt Hãng phim Bạch Mã ngày 13/11/2024 tại Hà Nội.

Huỳnh Thị Thanh Thủy- Tự hào nhan sắc Việt

Huỳnh Thị Thanh Thủy- Tự hào nhan sắc Việt
(PLVN) -  Xuất sắc vượt qua nhiều đại diện đến từ các quốc gia trên thế giới, Huỳnh Thị Thanh Thủy đã đăng quang ngôi vị cao nhất, mang về chiếc vương miện danh giá Hoa hậu Quốc tế đầu tiên cho Việt Nam, đây là sự kiện quan trọng, đánh dấu tên tuổi Việt Nam trên bản đồ nhan sắc thế giới.

'Giọng hát hay Hà Nội năm 2024' - khơi dậy tình yêu Hà Nội

Cuộc thi “Giọng hát hay Hà Nội năm 2024” chính thức trở lại, tiếp tục hành trình tìm kiếm và vinh danh những giọng ca trẻ đầy tài năng của Thủ đô. (ảnh Thùy Dương)
(PLVN) - Cuộc thi “Giọng hát hay Hà Nội năm 2024” không chỉ là sân chơi nghệ thuật, mà còn là dịp để các thí sinh cũng như người dân Hà Nội ôn lại những trang sử hào hùng và khơi dậy tình yêu, niềm tự hào về quê hương trong trái tim mỗi người.

Văn hóa kinh doanh là giải pháp quan trọng để phát triển đất nước

Các đại biểu thảo luận tọa đàm: "Doanh nghiệp thời 4.0: Chuyển đổi văn hóa số tạo nên sự khác biệt."(Ảnh: BTC).
(PLVN) -  “Trong giai đoạn hiện nay, trước các cơ hội và thách thức đặt ra, chúng ta đã xác định văn hóa là nguồn lực nội sinh quan trọng. Bảo vệ bản sắc văn hóa, phát huy tiềm năng sức mạnh văn hóa dân tộc trong xây dựng văn hóa doanh nghiệp, văn hóa kinh doanh là giải pháp quan trọng để phát triển đất nước”.

200 tác phẩm "Hiện Linh" khám phá thế giới của đất mẹ

200 tác phẩm "Hiện Linh" khám phá thế giới của đất mẹ (ảnh P.V)
(PLVN) - Triển lãm gốm "Hiện Linh" mang tới công chúng, những người yêu nghệ thuật gần 200 tác phẩm lần đầu được ra mắt của Giáo sư, họa sĩ Ngô Xuân Bính. Trong không gian đương đại tại Bảo tàng Hà Nội, các tác phẩm gốm ‘Hiện Linh’ sẽ dẫn dắt người xem bước vào thế giới vừa quen thuộc, vừa mới lạ của đất Mẹ.