Tokyo những khoảnh khắc đời thường đẹp đẽ

Tokyo những khoảnh khắc đời thường đẹp đẽ
(PLO) - Tokyo thực sự là một nơi đáng để trải nghiệm với ga tàu điện, nhà ga cổ, những thanh niên Cosplay...

Ngày cuối cùng tôi ở khách sạn Nikko ngay khu vực sân bay, đồng nghĩa với việc chán chết nhìn đồng hồ cho tới giờ cất cánh. Quận Chiba rất nhiều khách sạn năm sao và siêu thị để phục vụ cho khách chờ bay, ngoài ra không còn gì khác ngoài mấy quả đồi. Tôi quyết định bắt tàu tốc hành vào Tokyo. Nhiều người gàn. 

Tối hôm trước lúc xe chạy qua khu Shinjuku, người am hiểu chỉ cho tôi ga tàu điện ngầm đông đúc nhất thế giới với ý đồ làm tôi phát nản mà không bỏ lên Tokyo chơi nữa. Họ sợ tôi sẽ bị lạc. Nhìn “bầy ong” túa ra từ những ga tàu điện ngầm đông nhất thế giới, tôi bị hoảng mất 30 giây. 

Narita cách Tokyo 60km, đi taxi mất khoảng 500USD một lượt từ sân bay về nội thành, đắt bằng tiền vé máy bay từ Hà Nội sang Tokyo. Tôi chưa thấy taxi ở đâu đắt vô lý như vậy, trong khi so với giá cả mặt bằng thì mọi thứ ở Tokyo đều ở mức chịu đựng được. Có lẽ do mật độ xe cộ dày đặc nên chính phủ Nhật phải đánh thuế cao dịch vụ taxi nhằm khuyến khích mọi người chuyển sang sử dụng phương tiện công cộng. 

Trước khi sang Nhật, một cô bạn thân giới thiệu cho tôi ông bố nuôi của cô, bảo ông rất nhiệt tình, sẽ đưa chúng tôi đi chơi một buổi. Nhưng thấy bảo ông đã gần 80, tôi hơi nản, sợ sức ông đi bộ một quãng đã phải nghỉ. Song bạn tôi bảo cứ yên trí, ông vẫn còn đang đi làm. 

Y hẹn, ông Kondoh đón tôi ở một nhà ga Tokyo. Từ sân bay Narita, tôi bắt tàu lên Tokyo, hết chừng 20USD tiền vé và mất 55 phút. Nếu bạn chỉ muốn mất 45 phút thì chọn tàu JR Express nhưng giá vé sẽ là 30USD.

Ông Kondoh hiện là đại diện của công ty Vinaconex ở Nhật Bản. Hồi bạn tôi sang Nhật làm việc ba tháng được ông nhận làm con nuôi. Ra đón tôi, ông mặc quần jean, áo vest demi và đầu trọc lốc. Đó là đặc điểm nhận diện. Ông hỏi chúng tôi muốn đi đâu, tôi chỉ đưa ra ba yêu cầu, coi như là tạm hết Tokyo: Đền thờ Minh Trị, nhà ga Harajuku và nhà ga Shibuya.

Nơi mà tôi muốn đến đầu tiên ở Tokyo là nhà ga cổ Harajuku, khu vực tập trung nhiều nhất những thanh niên Cosplay, một đặc sản độc nhất vô nhị của Nhật Bản. Đã nhiều thập kỷ, giới trẻ Nhật khởi xướng một trào lưu thời trang quái dị khi đóng vai những nhân vật trên phim hoặc truyện tranh mà họ yêu thích. 

Họ thường đứng tụ tập ở khu vực nhà ga Harajuku và Shibuya, từ đó hình thành cụm từ “Thời trang Harajuku”. Đối diện nhà ga là con phố chỉ bán độc một loại mặt hàng là quần áo và phụ kiện phục vụ cho các “Harajuku”: Trang phục cướp biển, trang phục tướng quân, trang phục vấy máu, những bộ tóc giả, giày tất và mũ đội đầu. 

Nhưng tuyệt nhiên sáng đó tôi chẳng bắt gặp một “Harajuku” nào. Hỏi ông Kondoh, ông bảo ông không biết, ông chẳng bao giờ đến đây, thậm chí ông còn chưa đứng cạnh tượng chó Hachiko bao giờ. 

Nếu có thời gian thì những buổi tối đẹp trời, tôi sẽ ngồi yên trên vỉa hè khu Shinjuku mà ngắm người qua lại như cách thưởng thức một sân khấu thời trang ngoài trời. Ngay cả những chàng trai cô gái không ăn vận theo kiểu Harajuku thì cũng có chút gì đó khác lạ so với trang phục đơn giản của người xứ khác. 

Các cô gái đi giày đế bánh mì cao 15 phân và chiếc váy da có lẽ chỉ dài hơn đế giày chút xíu. Những chàng trai luôn để tóc dài, đội mũ rộng vành ngay cả lúc nửa đêm và mặc quần jean rộng thùng thình. 

Ở xứ này, ngay cả trang phục của cô dâu, chú rể cũng rất khác thường. Khi vào đền Minh Trị (chỉ cách nhà ga có vài trăm mét), tôi bắt gặp đến bốn đám cưới. Thay vì mặc vest và soiree trắng, chú rể lại vận kimono đen còn cô dâu mặc kimono trắng, đội mũ trắng, một loại mũ cứng chóp cao rất khó tả hình thù. Bầu đoàn thê tử theo sau cũng ăn mặc theo lối cổ xưa. 

Cả gia đình hai họ đang làm lễ, một người đi sau che lọng cho đôi tân lang và tân giai nương. Những ông thầy tế quần chùng áo dài đi đôi giày to như cục gạch dẫn đầu đoàn. Theo sau là các Miko (người giữ đền phục vụ trong các thần xã) mặc bộ kimono vải hoa. 

Đền thờ Minh Trị Thiên Hoàng (1852-1912) được xây dựng để tưởng nhớ công lao của ông sau công cuộc Minh Trị Duy Tân năm 1868, một cuộc cải cách đã dẫn đến thay đổi to lớn trong xã hội và chính trị Nhật Bản. Đền Meiji là một nơi bình yên rộng lớn bao quanh bởi cây cối với torii bằng gỗ mộc không sơn phết.

Tôi và ông Kondoh đi trên lối vào đền trải đá răm, nói không ngớt về cuộc cách mạng Minh Trị và vị minh quân có công lớn nhất trong lịch sử Nhật Bản. Tôi bảo rằng nếu năm 1864 mà vua Tự Đức duyệt sớ cải cách toàn diện của danh sĩ Nguyễn Trường Tộ thì giờ nước chúng tôi có lẽ còn hơn cả nước Nhật. Ông già Kondoh cười khà khà bảo cũng có biết chuyện ấy, rồi không nói gì thêm nữa. Có lẽ cũng đã nhiều người kể câu chuyện “Nếu…” ấy với ông rồi. 

- Mùa đẹp nhất trong năm để đi Nhật Bản là tháng 4, lúc hoa anh đào nở rộ. 

- Khu Ginza là phố hàng hiệu, nhưng nhiều người Việt Nam rất thích các cửa hàng đồng giá 100Yen, dễ tìm thấy ở bất kỳ khu phố nào ở Nhật. Nếu muốn mua sắm được nhiều và rẻ thì bạn cũng có thể đi Nhật vào tháng 7,8 khi mà các cửa hàng có thể giảm giá đến 80,90%. 

- Taxi ở Nhật cực đắt, nên tàu điện ngầm là một phương tiện phổ biến nhất cho bạn, phòng tránh tắc đường. Mặc dù các ga tàu rất đông nhưng chỉ dẫn vô cùng khoa học và rõ ràng nên bạn sẽ không sợ bị lạc. 

Tin cùng chuyên mục

Nhạc sĩ Văn Cao - tác giả ca khúc “Mùa xuân đầu tiên”. (Ảnh: TL)

Những khúc ca mùa xuân đi cùng năm tháng

(PLVN) - Những ngày giáp Tết thật rộn ràng bởi những khúc ca xuân. Trong đó, không thể nào thiếu những ca khúc bất hủ đã đi cùng âm nhạc Việt nhiều thập kỉ. Đó không chỉ là bản hòa ca của niềm vui, tình yêu mà còn là giai điệu của những kí ức hào hùng đẹp đẽ, của niềm tin và hy vọng vào tương lai tươi sáng.

Đọc thêm

'Cánh chim đầu đàn' của nền âm nhạc cách mạng Việt Nam

Nhạc sĩ Đỗ Nhuận có cống hiến to lớn cho nền âm nhạc cách mạng Việt Nam. (Ảnh: Tư liệu)
(PLVN) - Được biết đến là người tiên phong trong sáng tác nhạc cách mạng, nhạc sĩ - chiến sĩ Đỗ Nhuận sở hữu kho tàng những tác phẩm âm nhạc cách mạng bất hủ, sống mãi với thời gian. Ngày nay, trong các buổi hòa nhạc hay đêm nhạc tôn vinh trang sử hào hùng và chói lọi của dân tộc Việt Nam, âm nhạc của ông vẫn vang lên như ngọn lửa bất diệt của lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc.

MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành

MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành
(PLVN) - MV “Đà Nẵng vẫy gọi yêu” chính thức phát hành vào tháng 12/2024. Đây là dự án âm nhạc mới nhất của nhạc sĩ Lê Minh Phương và đạo diễn Phan Ngọc Trung - được lấy cảm hứng từ ý thơ của nhà thơ Dương Quyết Thắng.

Lý do Kiều Duy đăng quang Hoa hậu Quốc gia Việt Nam 2024

Lý do Kiều Duy đăng quang Hoa hậu Quốc gia Việt Nam 2024
(PLVN) - Theo Trưởng Ban tổ chức Phạm Kim Dung, Kiều Duy được chọn vì sở hữu hình thể cân đối, hài hòa, trí tuệ xuất sắc và đáp ứng tiêu chí của cuộc thi. Cô có tố chất cần thiết để tham gia cuộc thi sắc đẹp quốc tế.

NSND Mai Hoa ra mắt đĩa than “Nốt trầm”

“Nốt trầm” không chỉ là một phong cách âm nhạc mà còn là thương hiệu giọng hát của NSND Mai Hoa (ảnh BTC).
(PLVN) - “Nốt trầm” không chỉ là một phong cách âm nhạc mà còn là thương hiệu giọng hát của NSND Mai Hoa. NSND Mai Hoa thích hát những bài buồn, nhưng là buồn ánh lên tia hy vọng, ánh lên niềm lạc quan về cuộc sống chứ không phải buồn não nề, bi ai.

"Hoa hậu Việt Nam năm 2024" góp phần nhân lên niềm tự hào dân tộc

Các Hoa hậu: Tiểu Vy, Ngọc Hân, Đỗ Thị Hà, Đỗ Mỹ Linh cùng hội ngộ (ảnh BTC).
(PLVN) - Được thiết kế chuỗi hoạt động giàu tính thực tế, đậm chất nhân văn, cuộc thi Hoa hậu Việt Nam năm 2024 sẽ góp phần nhân lên niềm tự hào dân tộc, lan tỏa lòng nhân ái và khát khao chinh phục những đỉnh cao mới trong mỗi người dân đất Việt, để từ đó làm "Rạng rỡ Việt Nam".

Nguyễn Mộc An dành Quán quân "Tiếng hát Hà Nội 2024"

Thí sinh xứ Nghệ Nguyễn Mộc An đã giành giải thưởng cao nhất của cuộc thi (ảnh BTC).
(PLVN) - Tối 25/12/2024 tại Nhà hát Hồ Gươm, Chung kết cuộc thi Tiếng hát Hà Nội 2024 do Đài Hà Nội tổ chức đã diễn ra với 15 thí sinh tranh tài. Với ca khúc "Lời ru" (sáng tác: Quang Thái) và "Mênh mang một khúc sông Hồng" (sáng tác: Phó Đức Phương), thí sinh xứ Nghệ - Nguyễn Mộc An đã giành giải thưởng cao nhất của cuộc thi.

Cần “luồng gió mới” cho phim truyền hình Việt Nam

Cần “luồng gió mới” cho phim truyền hình Việt Nam
(PLVN) - Sau giai đoạn thành công với các bộ phim về đề tài gia đình, phim truyền hình Việt Nam đang đứng trước thách thức lớn khi các mô típ quen thuộc dần trở nên nhàm chán. Trong bối cảnh đó, sự xuất hiện của những tác phẩm khai thác các đề tài mới mẻ cho thấy tín hiệu đáng mừng, khẳng định sự cần thiết của một “luồng gió mới” để làm phong phú mảng phim truyền hình và đáp ứng nhu cầu khán giả hiện nay.

Triển lãm “Thiên Quang” - câu chuyện ánh sáng đất trời Thăng Long

Triển lãm truyền tải ý nghĩa về ánh sáng đất trời, tri thức, văn hóa và lịch sử lâu đời đất Thăng Long (ảnh P.V)
(PLVN) - Triển lãm “Thiên Quang” khai thác câu chuyện về ánh sáng thiêng liêng của trời và đất soi chiếu Thăng Long - nơi hội tụ văn hóa, lịch sử và tinh hoa nghề thủ công truyền thống diễn ra tại khu Thái Học, Di tích Quốc gia đặc biệt Văn Miếu - Quốc Tử Giám (Hà Nội). Từ ngày 22/12/2024 đến ngày 25/3/2025

Câu chuyện thoát nghèo của người phụ nữ Mường chinh phục Liên hoan phim quốc tế

Chị Bùi Thị Thu Huyền cầm trên tay hai chiếc cúp danh dự của Liên hoan phim SineMaya 2024. (Ảnh: TYM)
(PLVN) - Những ngày cuối năm 2024, tin vui đã đến khi bộ phim ngắn mang tên “Escaping Poverty: A Story of a Muong Woman Supported by TYM” được xây dựng dựa trên câu chuyện có thật của chị Bùi Thị Thu Huyền, một phụ nữ dân tộc Mường sống tại Thanh Sơn, Phú Thọ, đã đạt giải tại Liên hoan phim quốc tế SineMaya 2024. Bộ phim gây ấn tượng khi chị Huyền và các thành viên trong gia đình tự đóng vai chính, mang đến cảm xúc chân thực và sâu sắc.

Cuộc đời buồn của 'ông hoàng bolero' Trúc Phương

Những bản nhạc sầu thương đã vận vào đời nhạc sĩ Trúc Phương. (Nguồn: Amnhac.net)
(PLVN) - Nhạc sĩ Trúc Phương nổi tiếng khoảng những năm 60 của thế kỷ trước với dòng nhạc bolero uyển chuyển, hấp dẫn. Mỗi câu hát, lời ca của ông đều gắn liền với thân phận con người trôi nổi, đau thương, buồn khổ. Có lẽ, âm nhạc đã vận vào cuộc đời của nhạc sĩ Trúc Phương “chữ tài đi với chữ tai một vần”.