Tình phơi phới

0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) -

I.

Bữa tiệc khao tại nhà Khánh rủng rỉnh lời chúc mừng, vui nồng mùi rượu. Khuôn mặt ai cũng phập phồng nỗi hân hoan mừng cho Khánh được thăng chức, từ trưởng phòng lên phó viện trưởng, trừ Hoan. Hoan cố tỏ ra vui mỗi khi ai đó đến mâm chạm chén. Lúc Khánh đến mâm, tất cả đứng lên, rượu được rót đầy chén. Hoan nhìn Khánh mà thấy lòng nặng trĩu. Mày cứ tâng tâng mãn nguyện đi. Mày cứ hả hê vui sướng đi. Tao sẽ hơn mày… Trong đầu Hoan chứa đầy bực bội. Chén rượu thành chén đắng hắt lên mặt. Hoan đưa lên miệng, ngửa cổ đánh ực. Xong. Sau mỗi chén rượu đều kèm cái bắt tay. Bàn tay Hoan chạm vào tay ai cũng thấy nó cứng như xương khô. Vợ Hoan ngồi bên chồng, thì thầm: “Anh Khánh thế là quá ổn. Còn anh nữa, phấn đấu trong vài năm tới…”. Hoan suýt văng tục. Gã cố nở một nụ cười, gật đầu.

Lúc bữa tiệc vẫn còn sôi động, khí thế phừng phừng, mùi rượu và thức ăn quyện hòa, Khánh tiến gần chỗ Hoan, dõng dạc: “Xin giới thiệu với tất cả các vị, qua đây tôi cũng xin giới thiệu với mọi người và nói lời cảm ơn tới anh Hoan. Người bạn thân thiết của gia đình tôi, luôn ủng hộ tôi trong tất cả mọi việc để tôi có ngày hôm nay. Tôi xin cạn chén rượu này cùng anh”.

Khánh bưng rượu bằng hai tay, mời Hoan đứng lên: “Nào, bạn Hoan, cùng mừng cho tớ. Tớ sẽ chẳng là gì nếu thiếu bạn. Bạn là người giàu năng lực và hết lòng vì bạn bè. Tớ xin cạn trước để tỏ lòng biết ơn”.

Hoan nghe như Khánh đang thách thức. Mặt Hoan đỏ bừng. Phút giây bất ngờ này khiến gã tẽn tò. Uống rượu, nhưng gã nghĩ thầm trong bụng. Mày cứ làm xiếc trước mặt tao đi. Tao mà có nguồn tài nguyên quan lộ, chí ít có ô dù, tao không ngán gì mày đâu.

Cả căn phòng vỗ tay. “Tớ xin phép nhé. Lát nữa lại cạn”. Khánh tiếp tục sang chạm với một mâm khách khác.

Hoan và Khánh cùng làng, học cùng những năm cấp ba. Mỗi người học một trường đại học, trải qua một vài lần chuyển cơ quan, rồi thế nào lại về chung cơ quan. Chuyện xảy ra cách đây năm năm. Lúc đó Hoan vẫn là chuyên viên, còn Khánh, sau khi hoàn tất các thủ tục được đề bạt lên phó trưởng phòng. Hai bên gia đình đã thân càng trở nên gắn bó. Ngày biết Khánh chuyển về cùng cơ quan chồng, Hân, vợ Hoan bảo: “Tuyệt quá. Vậy là hai gia đình ta quây quần bên nhau”. Vợ Hoan và vợ Khánh hợp nhau, từ gu quần áo, giày dép đến cả chuyện nấu nướng. Đôi bên gia đình thường tổ chức các chuyến đi du lịch cùng, khám phá biết bao vùng đất lạ.

Chuyện trở nên khang khác khi chỉ hai năm sau, Khánh đã đĩnh đạc nhậm chức trưởng phòng. Khẩu khí, bước đi cũng trở nên tự tin, vững chãi. Vợ Hoan bảo chồng: “Anh ấy tướng làm quan”. Tự dưng Hoan tỏ ra bực bội, văng tục, ngượng ngùng nhận ra sự ích kỷ trổ mầm trong mình. Cũng từ đó, Hoan tìm cách tách mình ra khỏi sự quan tâm của Khánh, không muốn hít chung bầu khí quyển với gia đình người bạn thân. Hân thấy sự đổi khác của chồng. Đôi mắt chồng thâm quầng nhiều day trở. Mỗi khi nhắc đến gia đình Khánh, gã thường lảng chuyện khác. Một lần, Hân đặng hỏi: “Anh với anh Khánh có chuyện gì?”. Hoan lảng: “Đâu có gì…” Mỗi lần như thế, Hân thường nén tiếng thở dài. Làm sao chồng chị có thể giấu được người phụ nữ nhạy cảm như chị.

II.

Hoan đã cưu mang sự ghen ghét. Từ sau khi Khánh được đề bạt lên cấp cao hơn, Hoan luôn nói xấu các đồng nghiệp trong cơ quan, nhất là những ai hơn gã. Kể cả Khánh. Gã cố gắng lo lót, lấy lòng cấp trên, cuối cùng cũng lên được chức phó trưởng phòng, song vẫn chịu sự chi phối, điều hành của Khánh. Trong nửa năm cố gắng đó, lãnh đạo viện đánh giá Hoan là người có nhiều cống hiến nên… châm trước. Sự ghen tị vẫn không thôi ám ảnh Hoan. Lúc này, phòng có ba phó, một trưởng. Trưởng phòng Khánh, sau mấy năm phấn đấu đã trở thành hạt giống đỏ của viện, được sao Thái Dương chiếu mệnh. Cầm trịch nhiều dự án, Khánh đánh đâu thắng đấy, được cấp trên khen ngợi, nhiều cấp dưới kính nể. Mỗi sự thành công của Khánh đều khiến Hoan nhói buốt đến xương tủy. Ở đời, ngươi ta rất dễ căm ghét thứ mình không thể có. Hoan cảm thấy mỗi giờ, mình lại hèn kém đi một ít.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Ở viện trước đây, một thời gian dài bị đốt nóng bởi nhiều luồng dư luận. Khi Khánh được quy hoạch lên phó viện trưởng thì ba người gồm Hoan, Quân và cô Kim Tuyến sẽ phải “thi thố” để thế vào ghế trưởng phòng. Ai sẽ là người được chọn? Không ai biết. Người ta cũng sẽ chờ dư luận và bản thân các ứng cử viên. Thông thường, ai nắm được dư luận tốt, sẽ được nhiều người ủng hộ. Theo quan sát của lãnh đạo viện, ba người đều có sở trường, sở đoản. Hoan thì không trẻ trung, hoạt bát bằng Quân, nhưng lại hơn cô Kim Tuyến ở năng lực. Chồng Kim Tuyến rất giàu có và cô không có ý thi thố với ai. Xem ra chỉ còn Hoan và Quân là hai ứng cử viên thế chỗ.

Hoan ghen tỵ với Quân từ lâu. Giờ điều đó trở nên lớn hơn, mỗi lúc một trương phình. Trong gã có một nỗi sợ. Sợ người khác hơn mình. Quân, chàng trai vốn được chị em cùng phòng khen đẹp giai đang trở thành “kỳ phùng địch thủ” của gã. Gã đã có cố gắng, trong lời nói và việc làm, ngay từ cái mùa xuân năm ấy về cơ quan. Nhưng con người mà, sự đố kỵ đôi khi được nảy mầm từ những việc rất nhỏ. Ở cơ quan, các thành viên thường nhìn “bộ mặt” nhau mà ứng xử. Chẳng điều gì có thể khiến người khác trở nên bực bội hơn là họ không được khen. Dù anh chị ta là ai, thì sự khen ngợi luôn là những tấm áo họ thích diện nhất. Gã chê vài chuyện ứng xử của Quân - người mà phó phòng Kim Tuyến thường trầm trồ. Hôm đó, gã đã bị Kim Tuyến “quạt” một trận tơi bời vì có ý hằn học Quân. Như thể chính Kim Tuyến bị chạm nọc. Gã cũng bị chạm nọc. Có một chuyện khúc mắc giữa Quân và gã ở một dự án khoa học đã qua ba, bốn năm rồi. Đến giờ vẫn mưng mủ trong gã.

Hình như, sự đố kỵ manh nha từ khi gã học cấp ba. Ai hơn gã điểm đều bị nhìn với cặp mắt khó chịu. Tên là Hoan, nhưng gã chẳng hân hoan chúc tụng trước mỗi thành công của đồng nghiệp. Khi học ở trường đại học, hay đi làm thêm, gã cũng chẳng thích ai hơn mình. Như thể sự “hơn mình” đó cướp mất miếng cơm, manh áo hoặc cơ hội của gã. Gã từng nhận được lời một bạn bè nói ý: “Cơ hội mở ra cho tất cả. Ai can đảm thì chớp lấy”. Được học hành tử tế, gã hiểu những triết lý ở đời. Nhưng nó lại bị chèn ép bởi những cảm giác tức tối trỗi lên trong tâm hồn. Hân là người cầu toàn. Trong nhiều câu chuyện, chị cố gắng đẩy chồng dấn bước.

III.

Khánh gặp hạn. Một dự án quan trọng của viện bị đổ bể do yếu tố chuyên môn. Lần đầu tiên Khánh làm hỏng một dự án quan trọng. Đó là dự án khảo sát tộc người mà Khánh dành nhiều tâm huyết, công sức, vừa thuyết phục cấp trên, vừa tổ chức thực hiện. Lo lắng, thất vọng, tối hôm đó, trên đường về, Khánh bị tai nạn ô tô. Vợ Khánh gọi điện cho Hân. Hân đau đớn như thể chính người ruột thịt của mình gặp nạn vậy. Hân cũng được nghe kể về dự án bị vướng ở một số khâu khiến Khánh trở nên như mất hồn. Chị nói với chồng: “Anh Hoan. Anh biết tin gì chưa? Anh Khánh bị tai nạn. Chúng ta chuẩn bị đi xem thế nào”. “Anh cũng mới được nhắn tin báo”. Thấy chồng mình cứ đơ ra, chẳng biểu lộ cảm xúc, Hân lấy làm lạ. “Ô kìa, anh ngây ra đó làm gì?”.

Hoan không thấy đau. Gã còn hả hê khi bạn gặp hạn. Như thể đó là điều người bạn thân thiết, người cấp trên giàu tâm huyết với công việc của mình đáng nhận. Gã miễn cưỡng đi cùng vợ. Sau khi gọi điện hỏi qua vợ Khánh, hai vợ chồng vào bệnh viện. May thay, tai nạn chỉ khiến Khánh sứt một miếng ở trán, bong gân tay trái và vài chỗ trầy xước. Vợ Khánh ứa nước mắt lo cho chồng. Lúc nằm trên giường bệnh, đôi mắt hấp háy của Khánh nhìn vợ chồng Hoan, vừa biết ơn, vừa như đang cầu cứu. Sự nhạy cảm của Hân khiến chị cất tiếng: “Thôi cũng là may. Anh Khánh bị nhẹ. Mong mọi chuyện sẽ ổn. Chuyện ở cơ quan, có gì anh cứ nói với nhà em. Anh em với nhau tình nghĩa bao năm, có gì khó nói đâu”. Đôi mắt Khánh như thể đang muốn nói: Ông bạn ơi, cứu tôi với, việc này chỉ có ông mới giúp được. Nhưng anh đang là cấp trên. Phải tính câu nói khác. Suy nghĩ một hồi, Khánh cất lời: “Hoan à, ở viện, cậu là người có chuyên môn cao. Về dự án, tớ nghĩ cậu sẽ có cách điều chỉnh. Việc thuyết phục cấp trên để làm lại, tớ sẽ lo. Những thiệt hại trong mấy tháng thực hiện tớ sẽ phải đứng ra. Nhưng có Hoan nỗ lực, tớ tin sẽ khắc phục được”.

Tai Hoan ù đặc. Gã chỉ gật. Đôi mắt Khánh đầy van vỉ. Hoan bất ngờ bỏ ra ngoài.

IV.

Hoan chần chừ không muốn giúp bạn. Mấy đêm, gã thả khói thuốc vào đêm. Vợ gã chẳng ngủ được khi thấy chồng trăn trở. Một lần, khi Hoan đang hút thuốc ở ban công, chị đến ôm sau lưng gã, thì thầm, giục gã vào ngủ. Gã bảo vợ, mình không ngủ được. Vợ gã nén tiếng thở dài. “Em biết anh đang nghĩ gì. Nay ta, mai người mà anh. Anh đừng tháo xuống nụ cười, mà hãy tháo đi những hiềm khích”. Hoan chột dạ. Gã vòng người lại, ôm lấy vợ, rồi thở dài.

Nghe lời vợ, Hoan nỗ lực trước đống công việc bề bộn Hoan bỏ lại. Gã khớp nối các vấn đề khúc mắc, tìm ra hướng giải quyết. Sau ba tháng, dự án chuẩn bị được tái khởi động. Viện trưởng rất hài lòng về Hoan. Một hôm, ông gọi Hoan lên, khen ngợi và thông báo: “Từ lâu, cậu Khánh đã ủng hộ cậu. Cố gắng lên. Cậu rất xứng đáng chức trưởng phòng”. Gã ấp úng: “Nhưng em…” Viện trưởng xua tay: “Tôi lừa cậu làm gì”.

Hoan đi trong hành lang, thấy lòng phơi phới. Như hoa gặp mùa xuân. Thì ra Khánh vẫn ngầm ủng hộ mình. Vậy mà, mình luôn giữ thái độ… Gã nghĩ, ném mọi thứ vớ vẩn ra khỏi đầu mình thôi.

Tin cùng chuyên mục

Chị Bùi Thị Thu Huyền cầm trên tay hai chiếc cúp danh dự của Liên hoan phim SineMaya 2024. (Ảnh: TYM)

Câu chuyện thoát nghèo của người phụ nữ Mường chinh phục Liên hoan phim quốc tế

(PLVN) - Những ngày cuối năm 2024, tin vui đã đến khi bộ phim ngắn mang tên “Escaping Poverty: A Story of a Muong Woman Supported by TYM” được xây dựng dựa trên câu chuyện có thật của chị Bùi Thị Thu Huyền, một phụ nữ dân tộc Mường sống tại Thanh Sơn, Phú Thọ, đã đạt giải tại Liên hoan phim quốc tế SineMaya 2024. Bộ phim gây ấn tượng khi chị Huyền và các thành viên trong gia đình tự đóng vai chính, mang đến cảm xúc chân thực và sâu sắc.

Đọc thêm

An Giang: Có chợ nổi Long Xuyên đậm đà hồn quê

Vừa hửng sáng, khung cảnh ghe thuyền của tiểu thương tấp nập trên sông Hậu thật nên thơ. Ảnh: Ngọc Tài
(PLVN) - Trong khi nhiều chợ nổi miền Tây có thể đang “chìm dần” thì chợ nổi Long Xuyên, TP Long Xuyên, tỉnh An Giang vẫn còn cảnh bán mua mỗi buổi sáng tinh mơ. Chợ còn họp, bao nhiêu tiểu thương, người sống nương theo con sóng dập dềnh còn thu nhập đôi ba trăm nghìn mỗi ngày.

Nhà Nguyễn bảo vệ Kinh thành Huế

Nhà Nguyễn bảo vệ Kinh thành Huế
(PLVN) - Cùng với xây dựng một kinh thành rộng lớn, vững chãi, nhà Nguyễn đã tuyển chọn đội quân thiện chiến để bảo vệ vương triều trong một thời đại bị nhòm ngó, xâm lược.

Bắc Giang: Xây dựng thương hiệu du lịch gắn với văn hóa - tâm linh

Mộc bản quý giá được lưu giữ tại chùa Vĩnh Nghiêm (trái) và chùa Bổ Đà.
(PLVN) - Sở hữu vị trí địa lý thuận lợi cùng bề dày lịch sử, văn hóa và cảnh quan thiên nhiên phong phú, Bắc Giang hội tụ đầy đủ chất liệu “quý” để phát triển các sản phẩm du lịch độc đáo, thu hút du khách gần xa. Tận dụng những tiềm năng, lợi thế sẵn có, thời gian qua, ngành du lịch Bắc Giang từng bước khẳng định mình là điểm đến hấp dẫn trên bản đồ du lịch Việt Nam thông qua các sản phẩm du lịch văn hóa - tâm linh.

Du lịch tránh gây tiêu cực đến di sản văn hóa

Quần thể khu di tích Chăm - Mỹ Sơn thu hút du khách. (Ảnh: Hoàng Hữu Quyết)
(PLVN) - Tuy du lịch tạo ra nhiều lợi ích cho mỗi địa phương nhưng cũng phải thẳng thắn nhìn nhận rằng du lịch phát triển nhanh chóng mà không tuân theo quy hoạch, hướng tới phát triển bền vững sẽ kéo theo nhiều hệ lụy, thậm chí có những tác động tiêu cực tới di sản văn hóa, thiên nhiên, cảnh quan môi trường.

Cuộc đời buồn của 'ông hoàng bolero' Trúc Phương

Những bản nhạc sầu thương đã vận vào đời nhạc sĩ Trúc Phương. (Nguồn: Amnhac.net)
(PLVN) - Nhạc sĩ Trúc Phương nổi tiếng khoảng những năm 60 của thế kỷ trước với dòng nhạc bolero uyển chuyển, hấp dẫn. Mỗi câu hát, lời ca của ông đều gắn liền với thân phận con người trôi nổi, đau thương, buồn khổ. Có lẽ, âm nhạc đã vận vào cuộc đời của nhạc sĩ Trúc Phương “chữ tài đi với chữ tai một vần”.

Đánh thức khí chất nữ thần bên trong bạn

Đánh thức khí chất nữ thần bên trong bạn
(PLVN) - Nghệ thuật múa Phương Đông - Đánh thức khí chất nữ thần bên trong bạn” là tác phẩm đầu tiên tại Việt Nam, trình bày tổng quan về lược sử Bellydance, các dòng múa và lợi ích Bellydance mang lại.

Trái tim... giấy

Ảnh minh họa. (Ảnh chụp màn hình phim Yêu tinh)
(PLVN) - Phi ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, nhìn vơ vẩn dãy nhà cùng những cụm mây đen che lấp nền trời. Theo thói quen, anh liếc mắt qua ô cửa đối diện. Đăm đăm dán mắt vào khung cửa khép kín, Phi tin tưởng rằng nếu cứ nhìn mãi như vậy, một lúc nào đấy nó sẽ được mở ra bởi đôi tay trắng muốt. Nhưng rõ là vô vọng, Hân chuyển đi được gần một tuần. Cô đã gặp Phi để nói lời từ biệt, còn tặng anh chiếc lọ thủy tinh đựng những ngôi sao giấy.

Ánh Sao

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) - Chiều thả những sợi nắng vàng rực xuống sân ga lố nhố người. Tiếng loa thúc giục hành khách lẫn trong tiếng cười nói xôn xao. Đây là chuyến đi xa một mình đầu tiên của tôi. Tôi chọn cho mình cách di chuyển bằng tàu hỏa như muốn có thêm chút thời gian và tâm sức để suy ngẫm về những gì đã xảy ra và cả những điều sắp phải đối mặt.

Đường phố Đà Nẵng rực đỏ trong đêm với hơn 600 ông già Noel diễu hành

Đường phố Đà Nẵng rực đỏ trong đêm với hơn 600 ông già Noel diễu hành
(PLVN) - Lễ hội đón Giáng sinh – Chào năm mới Đà Nẵng 2025 (Danang X’mas – New Year Festival 2025) chính thức khai mạc tại sàn cảnh quan phía Bắc, bờ Đông cầu Rồng vào tối 20/12 với nhiều hoạt động văn hoá, nghệ thuật, du lịch, vui chơi giải trí mới lạ, hấp dẫn phục vụ người dân và du khách dịp cuối năm.

Lan toả vẻ đẹp Đà Lạt qua những thước phim

Lan toả vẻ đẹp Đà Lạt qua những thước phim
(PLVN) - Từ hơn 2.600 bài dự thi từ khắp mọi miền đất nước, Ban tổ chức Cuộc thi Sáng tạo video clip Đà Lạt năm 2024 đã tuyển chọn 10 thước phim xuất sắc nhất vào vòng chung kết để trao giải.

Hành lang pháp lý cho đặt cược thể thao

Bóng đá là môn thể thao rất nhiều người đặt cược và được nhiều quốc gia cho phép. (Ảnh: Getty Images)
(PLVN) - Cá cược thể thao đã phát triển mạnh mẽ tại một số quốc gia trên thế giới như: đua ô tô công thức 1, đua ngựa, đua xe đạp lòng chảo, bóng đá... Tất cả các hoạt động này đều có luật pháp quản lý chặt chẽ, hạn chế các tác động tiêu cực đối với xã hội.

'Đánh thức' tiềm năng kinh tế sáng tạo từ các di sản

Di sản văn hóa đang dần trở thành “đòn bẩy” thúc đẩy kinh tế - xã hội phát triển. (Ảnh minh họa: PV)
(PLVN) - Với bề dày hàng nghìn năm lịch sử, Việt Nam sở hữu hệ thống di tích, lễ hội, ẩm thực, nghệ thuật dân gian, làng nghề truyền thống phong phú. Văn hóa được coi là nền tảng và động lực cho sự phát triển kinh tế - xã hội, đầu tư phát triển văn hóa được đặt ngang hàng với các lĩnh vực khác. Đặc biệt, nguồn lực từ di sản đang từng bước được các tỉnh, thành phố đầu tư, khai thác nhằm thúc đẩy kinh tế sáng tạo.