Án mạng trong ngày đại hỉ
TAND tỉnh An Giang mới xét xử sơ thẩm, tuyên phạt Lê Văn Phương mức án 10 năm tù, Tống Văn Thọ 8 năm tù cùng về tội “Giết người”, buộc hai bị cáo cùng có trách nhiệm liên đới bồi thường cho gia đình bị hại số tiền 99 triệu đồng và cấp dưỡng nuôi con của nạn nhân (cháu Dương Hồng Phát, sinh năm 2009) mỗi tháng bằng 1/2 mức lương tối thiểu do Nhà nước quy định cho đến khi đủ 18 tuổi; hai bị cáo Tống Hữu Trị (sinh năm 1994) và Lê Văn Vũ (sinh năm 1992) mỗi bị cáo 1 năm 6 tháng tù về tội “Che giấu tội phạm”.
Nguồn cơn khiến 6 thanh niên miệt vườn vốn hiền lành, chân chất bỗng dưng vương vòng lao lý là do tính hung hăng, thiếu kiềm chế của tuổi trẻ.
Theo hồ sơ, khoảng 19h30 ngày 3/9/2012, Phương, Thọ, Trị, Giang cùng nhóm bạn đến nhà Nguyễn Văn Thảo thuộc ấp Long Định dự đám cưới thì gặp nhóm của Dương Văn Tài, Trần Văn Ne đang ngồi uống rượu ở bàn bên cạnh. Đến khoảng 21h30 cùng ngày, Tài, Ne và cả nhóm ra về, khi đến cổng thì gặp Giang đội nón dự đám cưới, Ne nói vài lời với Giang dẫn đến cự cãi, nhưng được can ngăn. Sau đó, nhóm của Phương, Thọ tiếp tục vào uống rượu thì Tài đến bàn cự cãi với Giang, Phương đứng giữa can ngăn liền bị Tài dùng tay đánh vào mặt...
Phương đã móc dao (Thọ đưa) đâm khiến Tài ngã xuống bất tỉnh. Dược mọi người phát hiện đưa đi cấp cứu, nhưng nạn nhân đã tử vong trên đường đến bệnh viện do sốc mất máu cấp, vết thương quá nặng.
Hung hăng một phút, cả đời ăn năn
Sau khi gây án, Phương cho Trị, Vũ biết đã dùng dao đâm Tài và Vũ lấy con dao cất giấu. Trên đường về, biết tin Tài chết, Vũ đưa dao cho Trị ném xuống kênh, rồi cùng Phương, Thọ bỏ trốn. Ngày 4/9/2012, Trị bị bắt, Phương đến Công an xã Long Điền A đầu thú. Sau đó, vào các ngày 10/9/2012, 20/3/2013 và 28/8/2013, Phương, Trị, Vũ và Thọ bị khởi tố, điều tra về tội “Giết người”.
Hội đồng xét xử nhận định: Hành vi phạm tội của hai bị cáo Phương và Thọ là đặc biệt nghiêm trọng, đã trực tiếp xâm hại đến tính mạng của người khác, gây mất an ninh trật tự tại địa phương. Đối với hai bị cáo Trị và Vũ, biết Phương dùng dao đâm chết Tài mà không tố giác, lại còn ném bỏ con dao gây án, gây khó khăn cho công tác điều tra, xử lý tội phạm, do đó phải chịu trách nhiệm hình sự về tội không tố giác tội phạm, nên cần có mức án nghiêm mới đủ tác dụng giáo dục, răn đe các bị cáo, góp phần phòng ngừa chung cho xã hội.
Tuy nhiên, xét thấy trong quá trình điều tra và tại phiên tòa, các bị cáo tỏ rõ thái độ thành khẩn khai báo, ăn năn, hối cải, nhân thân chưa có tiền án, tiền sự, là thành phần lao động nghèo, học vấn thấp, hiểu biết pháp luật có phần hạn chế và người bị hại cũng có một phần lỗi nên đã có xem xét giảm cho bị cáo một phần hình phạt như đã tuyên ở trên.