Thời gian như gió, ào qua đời người...

Thời gian như gió, ào qua đời người...
(PLVN) - Có lần tôi đọc đâu đó rằng: “Thời gian gắn liền với sự chảy trôi không ngừng. Nhưng nó không phải là thời gian vô thủy vô chung của vũ trụ, mà là thời gian nhân sinh, nó được đo đếm bằng đơn vị đời người. Đấy là chuyến tàu tốc hành của đời người…”. 

Cho bạn

 “Hôm nào cà phê nhé!” – Bạn có thấy câu nói này quen không? Quen như đã từng nghe, từng nói.

Quả thật, chúng ta đã từng nhiều lần nói với bạn bè câu nói này. Và cũng đã nhiều lần nghe bạn bè nhắn nhủ vậy. Nhưng hôm nào là hôm nào? Không ai biết! Không ai nhớ! Và câu hẹn “Hôm nào cà phê nhé!” lại như chiếc lá vàng rời cây quăng theo gió, chao đảo, chấp chới giữa trời, trước khi rớt xuống ở một nơi nào đó.

Sáng mở mắt ra, chân duỗi dài trong chăn cũng là lúc đầu óc quay lại với công việc: Ngày hôm nay có việc gì mình phải hoàn thành? Đấy, đến công việc còn có hạn chót, vậy mà cuộc hẹn với bạn thân, bạn tri kỷ chúng ta cứ lại gói gọn trong hai chữ “hôm nào” vô định. Chẳng nhẽ những cuộc hẹn lại đắt đỏ và hiếm hoi đến thế hay sao, giữa thời buổi mọi giá trị đều được đo lường bằng thứ vật chất đếm là tiền?

Chúng ta, ai cũng đã từng thấy mình trong một nhóm bạn. Ngày ra trường, ngày rời cơ quan cũ, ngày dọn nhà chia tay mảnh đất đã gắn bó bao năm…, nhóm bạn ấy đã từng nói với nhau rằng: “Nhất định chúng mình sẽ không quên nhau, sẽ gặp nhau dài dài bạn nhé!”.

Nhưng rồi, cuộc đời có bao nhiêu mà hững hờ. Chẳng mấy chốc mà hết tuần. Loáng cái hết tháng. Vèo cái hết năm. “Gặp nhau dài dài” biết bao giờ thực hiện? “Hôm nào mình tụ tập làm bữa” - đến cả ngày mai mình còn chưa biết mình sẽ ra sao, đi đâu, gặp ai thì sao khẳng định được cái “hôm nào mình tụ tập làm bữa” đó là ngày nào, tháng nào.

Hứa và quên dù chính bản thân mình cũng đã từng được lời hẹn đó làm cho tâm trạng vui vẻ được mấy hôm. Nhưng rồi, chờ mãi, chờ mãi, lời hứa ấy cứ thế trôi vào quên lãng, cho đến ngày thảng thốt trách nhau: “Mình còn chưa gặp nhau mà!”, “Mình đã hẹn cafe rồi mà sao bạn đã vội xa”…

Chỉ thêm vài cái hôm nào nữa thôi, cũng hết cả một cuộc đời người. Vậy thì, thay vì “hôm nào”, hãy là “tối nay”, “tối mai”, “thứ 6” bạn nhé. Ngay và luôn đi bạn, bởi cuộc đời vô thường lắm!

Cho tôi

Thuở ấu thơ, ấn tượng nhất trong tôi có ba điều. 

Đó là khu vườn rộng rãi với đủ loại cây ăn quả. Những trưa hè mắc võng nằm giữa hai gốc cây to, nghe gió biển miền Trung mát rượi, nhìn bóng nắng đu đưa xuyên qua kẽ lá, không gì thú vị bằng. 

Đó là cái rãnh nước nằm giữa hai mảnh sân trên và dưới, mỗi khi trời mưa biến thành dòng sông nhỏ cho thuyền giấy của tôi vun vút lao đi, để rồi chưa đến nửa đường đã chìm vì một giọt mưa to tướng. 

Đó là cái giếng nằm góc vườn cạnh gốc chanh già, sâu hun hút và mát rượi. Sợ tôi ngã, ba mẹ cấm tôi lại gần giếng, nhưng cái âm thanh âm âm vang vang mỗi khi ta úp mặt vào thành giếng gào to lại rất cuốn hút. Thế nên, cứ vắng người lớn là tôi ra đó nghịch, có hôm vì nghịch mà làm đứt cả sợi dây gàu. 

Khi tôi lớn cũng là lúc tôi phải xa ngôi nhà của tuổi thơ để đi nơi khác sống. Nhưng, trong tôi luôn trở về hình ảnh của khu vườn, cái rãnh nước và cái giếng cùng những kỷ niệm ấu thơ. 

Đến nỗi, nhiều đêm trong giấc mơ, tôi gặp lại mình đang đứng bên thành giếng hay tha thẩn trong vườn, để rồi tỉnh dậy lại thấy ướt má nước mắt với ước mơ cháy bỏng “có lần về lại”. Và, cũng vì yêu quá nên đi đâu gặp giếng, gặp vườn tôi hay so sánh và thấy chúng đều không to, không được như cái tôi đã từng có, từng yêu.

Thế rồi tôi có dịp về lại thật. Ngôi nhà, khu vườn đã thuộc về chủ mới, nhưng khi nghe tôi kể lể sự tình họ đã mở cổng cho tôi vào, dù chẳng quen. Tôi thấy bước chân mình đi băng băng qua cổng, qua lối vào rải sỏi và đứng sựng lại. 

Khu vườn rộng lớn và mộng mơ của tôi đâu rồi? Sao chỉ thấy một mảnh đất con con trồng cây ăn trái? “Dòng sông nhỏ” của tôi ngày nào lại một cái lằn nông choèn choèn nằm giữa hai mảnh sân. Và, cái giếng, trong ký ức, nó cao ngang bụng trên của tôi, vậy mà bây giờ nó khiêm tốn nằm ở ngang ống chân tôi với vòng tròn chả khác miệng cái lu là mấy, trong khi ngày xưa hai tay giang ra của tôi chưa tới. 

Ngồi trên chiếc xe trở về, ngắm cảnh vật vùn vụt qua khung cửa, nghĩ cho cùng khu vườn, cái rãnh và chiếc giếng chúng chẳng có lỗi gì cả. Và tôi nữa, tôi cũng chẳng có lỗi gì khi giận chúng không còn như xưa. 

Tất cả chỉ vì tôi đã lớn, đã thay đổi. Cảnh vẫn cũ, nhưng người không còn xưa, vì thời gian không ngừng trôi. 

Có lần tôi đọc đâu đó rằng: “Thời gian gắn liền với sự chảy trôi không ngừng. Nhưng nó không phải là thời gian vô thủy vô chung của vũ trụ, mà là thời gian nhân sinh, nó được đo đếm bằng đơn vị đời người. Đấy là chuyến tàu tốc hành của đời người…”. 

Có lẽ hôm nay, trên chuyến tàu tốc hành của đời người ấy, tôi đã hiểu rằng là một sự sống mong manh trong vũ trụ, con người không thể nào thực hiện được một khát vọng rất tự nhiên muôn thuở của mình: Khát vọng đảo chiều thời gian. 

Thay vào đó, hãy để tâm hồn mình được lưu giữ và tưới tắm bằng những mảnh kí ức trong trẻo, tinh khôi, ngọt ngào và tươi tắn nhất. Như tôi, sẽ sớm quên đi hình ảnh của khu vườn, rãnh nước và chiếc giếng của ngày hôm nay, để chỉ trở về với chúng của ngày hôm qua, của những ngày đã xa mà tôi thường nhớ…

Dù rằng, sâu thẳm trong tôi vẫn âm ỉ một câu hỏi: Thời gian ơi, sao mãi trôi? 

Đọc thêm

Trung tâm hỗ trợ phụ nữ và trẻ em gái bị bạo lực: Nơi bình yên tìm về

Ngôi nhà Ánh Dương ở Thanh Hóa chính thức đi vào hoạt động từ tháng 1/2022. (Ảnh: HLHPNVN)
(PLVN) -  Với nạn nhân bị bạo lực giới nói chung và bạo lực gia đình nói riêng, để “bình yên tìm về” là cả một hành trình dài. Nhưng qua mô hình Trung tâm dịch vụ một cửa hỗ trợ phụ nữ và trẻ em gái bị bạo lực - Ngôi nhà Ánh Dương, trong hành trình đó, họ không đơn độc. Với nhiều người, hạnh phúc, bình yên đã thực sự trở lại.

Ngăn chặn ma túy “núp bóng” thuốc lá điện tử

Hiện nay chỉ có một số ít cơ quan có năng lực xét nghiệm phát hiện ma túy tổng hợp được như: Viện Giám định Pháp y – Bộ Y tế, Viện Khoa học hình sự - Bộ Công an. (Nguồn ảnh: Thanh Loan)
(PLVN) -  Trong những năm gần đây, các sản phẩm thuốc lá thế hệ mới hay còn gọi là thuốc lá mới đã xuất hiện trên toàn thế giới với hai dòng sản phẩm chính là thuốc lá điện tử và thuốc lá làm nóng. Thứ trưởng Bộ Y tế Trần Văn Thuấn cho hay, khoảng từ năm 2015, các sản phẩm thuốc lá mới bắt đầu du nhập vào Việt Nam và nhanh chóng thu hút giới trẻ.

Thuốc lá điện tử gây ảo giác, loạn thần

4 trường hợp là học sinh nhập viện do ngộ độc sau khi hút thuốc lá điện tử. (Ảnh: Bệnh viện Bãi Cháy)
(PLVN) - Thời gian qua, tại một số bệnh viện đã tiếp nhận một số bệnh nhân đến điều trị có liên quan đến hút thuốc lá điện tử. Điều đáng lưu ý là hầu hết, bệnh nhân đến bệnh viện do có dấu hiệu đau đầu, lo âu, mất ngủ, rối loạn hoảng sợ, có một vài trường hợp có dấu hiệu loạn thần, ảo giác. Vấn đề này ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe tâm thần của người sử dụng.

Sôi nổi Hội thi “Nghi thức Đội TNTP Hồ Chí Minh” tỉnh Bạc Liêu

Sôi nổi Hội thi “Nghi thức Đội TNTP Hồ Chí Minh” tỉnh Bạc Liêu
(PLVN) - Hòa chung không khí thi đua sôi nổi của thiếu nhi cả nước, thiếu nhi Bạc Liêu đã và đang ra sức thi đua rèn luyện, học tập, thực hiện các công trình, phần việc Măng non lập thành tích chào mừng để kỷ niệm 82 năm Ngày thành lập Đội TNTP Hồ Chí Minh (15/5/1941 – 15/5/2023), làm quà nhân kỷ niệm 133 năm Ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2023).

Đừng coi thường say nóng, say nắng

Ảnh minh họa. (Nguồn: baochinhphu.vn)
(PLVN) -  Dù miền Bắc mới bước vào đợt nắng nóng gay gắt diện rộng thứ 2 kể từ đầu mùa nhưng nhiệt độ cao nhất ở nhiều nơi mấy ngày qua đều chạm hoặc vượt ngưỡng 40 độ C. Dự báo, thời gian tới sẽ xuất hiện nắng nóng nhiều hơn và gia tăng về cường độ trên phạm vi toàn quốc.