Hai ekip bác sĩ chuyên khoa của Bệnh viện đa khoa Xanh Pôn mới thực hiện ca phẫu thuật kéo dài hơn 10 giờ để tái tạo dương vật và điều trị phục hồi cho thanh niên tên D, 17 tuổi.
Theo đó, ekip bác sĩ thứ nhất đã phẫu tích lấy vạt da và mỡ ở mặt ngoài đùi, chia thành 2 phần, một phần làm thân dương vật, phần còn lại tạo bao quy đầu cho nam bệnh nhân. Ekip thứ 2 lấy niêm mạc miệng để lót bên trong tạo hình niệu đạo. "Trường hợp của D sẽ được tạo hình lại dương vật bằng vạt da trước ngoài đùi kết hợp lấy niêm mạc miệng làm ống niệu đạo. Đây là kĩ thuật vi phẫu khó và khá mới", GS Trần Thiết Sơn,Trưởng khoa Phẫu thuật Tạo hình, Bệnh viện đa khoa Xanh pôn cho biết.
Các bác sỹ lót niêm mạc miệng ở phía trong tạo ống niệu đạo rồi cuộn lớp mỡ và da đùi ra phía ngoài. Dương vật thành hình được chuyển đến vị trí của dương vật bị khiếm khuyết. Mạch máu và thần kinh nuôi dương vật được nối với mạch máu và thần kinh vùng bẹn đùi. Toàn bộ quá trình phẫu thuật nối ghép này được thực hiện dưới kính hiển vi, cho phép nối các mạch máu siêu nhỏ.
Để tránh lộ cơ ở vùng đùi vừa lấy da, bác sĩ tiếp tục lấy da mỏng ở đầu ghép, che phủ lại.
Sau gần 3 tuần ghép, vết mổ của D đã khô, vạt da ghép lên hồng hào, lưu thông máu tốt. Dự kiến trong 2-3 ngày tới, bệnh nhân sẽ được rút xông tiểu và xuất viện.
"Tái tạo dương vật trong trường hợp này không chỉ giải quyết vấn đề thẩm mỹ mà còn đảm bảo chức năng đi tiểu giúp bệnh nhân có chất lượng sống tốt hơn. Bệnh nhân này cũng có khả năng sinh con nếu tinh hoàn chức năng còn hoàn toàn bình thường", TS Phạm Thị Việt Dung, thành viên ekip phẫu thuật, thông tin.
10 năm trước, trong lúc cầm gậy nhôm chơi dưới đường điện cao thế chạy qua nhà, D. bị phóng điện bất tỉnh, chiếc gậy nhôm nhiễm điện đè dọc người khiến e bị bỏng sâu bộ phận sinh dục, khắp lưng và ngực. Em phải điều trị 2 tháng tại Viện Bỏng quốc gia, phải cắt lọc các phần da hoại tử rồi ghép da. Riêng dương vật, sau khi cắt lọc nhiều lần các vùng hoại tử, bị cụt đến tận gốc, chỉ còn trơ mỗi bìu và tinh hoàn, buộc phải tiểu ngồi.
Quay lại lớp học, D. luôn mặc cảm và che giấu tình trạng của mình. Mỗi khi muốn đi vệ sinh, D đều phải nín nhịn đợi bạn bè ra hết mới dám vào vì sợ bị phát hiện, bị cười chê.
Khi con trai bước sang tuổi 17, mẹ D quyết định đưa con đi tái tạo “cậu nhỏ”.