Có thể nói, mức án được đại diện VKSND tỉnh Quảng Ninh đề nghị như trên đối với Hằng không có gì bất ngờ đối với những người theo dõi phiên tòa này, bởi theo quy định tại Điều 139 Bộ luật Hình sự thì số tiền chiếm đoạt trên 500 triệu trở lên thì mức án đã là “từ mười hai năm đến hai mươi năm hoặc tù chung thân”.
Đại điện VKS vẫn giữ nguyên quan điểm truy tố đối với 17 bị cáo trong vụ án này. Trong đó, Hằng bị coi là bị cáo chủ mưu, cầm đầu. Hằng là người bịa ra 2 gói bảo hiểm để thu tiền của khách hàng rồi chiếm đoạt là: “Hợp đồng VIP” (bán lại các hợp đồng bảo hiểm nhân thọ của người mua trước hủy ngang cho người mới với lời hứa, “khi hết hạn (25, 30, 35, 45, 60 hoặc 90 ngày) sẽ được hưởng toàn bộ giá trị hợp đồng cộng lãi suất từ 50 - 53%”); gói bảo hiểm “Phú an khang Hưu trí ” (bỏ ra 100 triệu, mỗi tháng được nhận “lương hưu” từ 4 đến 5,5 triệu đồng, hết thời hạn 20 - 30 năm sẽ được thanh toán tiền gốc).
Hằng và các nhân viên bị cáo buộc phạm tội do không phải là đại lý của Cty Prudential nhưng vẫn tuân theo chỉ đạo của Hằng để giả mạo là đại lý, tham gia tư vấn thu hút khách hàng mua “Bảo hiểm VIP” của Hằng; sử dụng tên giả để viết, ký lập hồ sơ, phiếu thu thu tiền bằng các biểu mẫu hồ sơ chứng từ giả (do Hằng thuê Phạm Đăng Duy in)…, giúp Hằng chiếm đoạt tiền của 59 người với tổng số tiền hơn 232 tỷ đồng.
Trong số các bị cáo đồng phạm, Duy là người bị đề nghị mức án cao nhất (12-13 năm tù), tiếp đó là bị cáo Vân và Liên (11-12 năm tù)… Người bị đề nghị mức án nhẹ nhàng nhất là Vũ Cao Thăng- 30 đến 36 tháng tù (cho hưởng án treo) do có hành vi giả mạo chữ ký của khách hàng, chiếm đoạt hơn 25 triệu đồng tiền hoàn phí bảo hiểm của khách hàng.
Trong phần tranh luận, các Luật sư bảo vệ quyền, lợi ích của các bị hại đã đề cập đến trách nhiệm của một số cá nhân tại Chi nhánh Cty Prudential Quảng Ninh và Cty Prudential trong vụ án này. Tuy nhiên, đại diện VKS không cùng quan điểm này.
Bào chữa cho các bị cáo từng là nhân viên của Hằng, một số Luật sư bào chữa cho rằng chưa có đủ cơ sở xác định các bị cáo này đồng phạm bởi họ không hề biết Hằng lừa đảo (không cùng ý chí); bản thân một số bị cáo và người thân của họ cũng là nạn nhân khi mua những hợp đồng bảo hiểm của Hằng; việc các bị cáo này lấy tên khác khi thu tiền không nhằm mục đích chiếm đoạt mà chỉ để hợp lý hóa, thống nhất hồ sơ bảo hiểm...
Trong vụ án này, Hằng đã không mời Luật sư bào chữa cho mình. Trong quá trình xét hỏi và tranh luận, hầu như bị cáo này đã thừa nhận hành vi như truy tố. Được nói lời sau cùng, Hằng đã xin lỗi các bị hại và mong HĐXX cân nhắc, xem xét giảm hình phạt đối với chồng mình vì còn phải nuôi 3 con nhỏ.