Sài Gòn trong cơn mưa…

Những cơn mưa Sài Gòn thường chọn cho mình giờ rơi khắc nghiệt nhất, ấy là buổi tan tầm.
Những cơn mưa Sài Gòn thường chọn cho mình giờ rơi khắc nghiệt nhất, ấy là buổi tan tầm.
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Nhiều người hay bảo thích ngắm mưa rơi. Vì nhìn mưa rơi sao mà tươi mát, mà dịu dàng đến thế, như một bản nhạc của đất trời.

Nhiều người thường đăng lên mạng ảnh chụp mưa từ góc nhìn của riêng họ: Ngồi trong một quán cafe trông mưa rơi ngoài hiên, với vài dòng lãng mạn, mô tả khung cảnh ngoài trời mưa lạnh mà bên ấm áp vô cùng. Hay bức ảnh chụp bữa nhậu trong quán nhỏ với những món ấm sực, vài ly rượu giữa cơn mưa. Hoặc đôi bàn tay nắm lấy tay nhau trong mưa, một góc ảnh nhạt nhoà từ mắt người nhìn màn mưa qua ô cửa kính ô tô… Những bức ảnh khiến cơn mưa trở nên thi vị vô cùng.

Nhưng với anh, mưa chẳng hề đẹp đẽ tí nào, có chăng là mang bao phiền toái, mỏi mệt. Những ngày nắng nóng đổ lửa, cái nghề xe ôm công nghệ của anh đã vất vả, nhưng vẫn không nhọc nhằn bằng những ngày mưa. Nếu là mưa nhỏ, những người như anh có thể đội áo mưa, băng băng đi đón, đưa khách, đi ship hàng khắp nơi trong thành phố. Nhưng dưới những cơn mưa lớn, nhất là mưa kéo dài vài tiếng đồng hồ, giao thông ách tắc, đồng nghĩa với ngày hôm ấy thu nhập giảm sút, với nỗi lo cơm áo ùa về.

Mà Sài Gòn đã mười ngày rồi mưa như thế. Những cơn mưa thường chọn cho mình giờ rơi khắc nghiệt nhất, ấy là buổi tan tầm. Khi mà khách đặt xe rất nhiều, đơn hàng giao thức ăn cho bữa chiều tấp nập. Nhưng người xe ôm công nghệ như anh, dẫu cho ứng dụng báo liên tục nhu cầu của khách, vẫn phải đứng im, nép mình trong một mái hiên nhà, nơi mưa tạt ướt non nửa người, nhìn dòng người chen chúc qua lại, tắc nghẽn và bất lực trong cơn mưa.

Cũng có khi, anh hoà vào đám đông đang bất lực ấy, cố gắng xoay xở làm sao thoát ra được, lo ngay ngáy vì đến trễ, khách huỷ đơn, lo mưa to thấm ướt thức ăn, lo rằng cứ di chuyển lâu như thế này thì tiền xăng không đủ bù nổi số tiền thù lao chạy xe vốn đã ít ỏi, đã phải nộp 1/3 cho đơn vị công nghệ.

Có lúc, đã nhận đơn, chạy nửa chặng đường rồi, anh đành gọi cho khách xin lỗi, báo huỷ đơn, bỏ cuộc vì lỡ sa chân vào đoạn đường ngập nước, khiến xe chết máy, phải dắt bộ.

Sài Gòn những ngày này, ngoài mưa, người ta bảo còn có triều cường. Ừ, có lẽ là triều cường thật, chứ chỉ mưa không thì làm sao mà cả thành phố lại ngập đến thế. Trước kia, khi mưa lớn, chỉ có vài con đường trũng là ngập, giờ đây thì chỗ nào cũng thấy ngập. Có đoạn nước ngập mắt cá, có đoạn nước ngập đến nửa bánh xe. Sợ nhất là chạy trên con đường ngập nước, cố gắng gánh gồng cho xe không bị tắt máy, nhưng chỉ cần một chiếc xe bus, xe tải ngang qua, sóng nước đánh, thế là cả người, cả xe dúi dụi, tắt máy. Có những đoạn đường, hàng chục người đi xe máy lầm lũi dắt xe trong cơn mưa và nước ngập như thế, chẳng ai nói với ai câu nào.

Có lần anh chạy ngang đoạn bờ kênh Nhiêu Lộc, mực nước ở kênh cao hơn mặt đường, tràn ra đường ồ ạt khiến người đi đường thi nhau ngã xe. Có lần, anh suýt bị dòng nước xiết ở khu vực Võ Văn Ngân cuốn trôi, người và xe ngã sóng soài vào nước, mấy thanh niên đang trú mưa gần đó phải chạy ra kéo lại. Có một buổi tối, sau cơn mưa như trút nước gần 4 tiếng đồng hồ, sau những cuốc xe mỏi mệt, anh trở về nhà, một khu lao động nghèo, đến cách nhà 100m nhưng không làm sao vào nhà được, bởi bốn bề nước ngập như một dòng sông.

Khi đứng nép dưới một mái hiên hay khi đang vật lộn trên đường, anh biết, có một người cũng không thích cơn mưa như anh. Là vợ anh. Trong căn nhà trọ xập xệ của anh, nếu mưa quá to, nước có khi sẽ tràn thẳng vào nhà và vợ chồng anh hôm sau phải mất cả buổi sáng để lau dọn nhà cửa. Trong những ngày mưa như trút nước, có lẽ cô ấy đang ru con ngủ, vừa sốt ruột nhìn ra cửa sổ, lo cho chồng đang vất vả ngoài mưa.

Một lần đứng dưới một mái hiên mưa, nhìn cơn mưa rơi rả rích, anh thốt nhiên nhớ lại những tháng năm nào đó, anh và vợ cũng từng hẹn hò dưới mưa, ngồi ăn kem và ngắm cơn mưa, thấy mưa sao mà đẹp, thấy cuộc đời sao mà màu hồng. Thanh xuân đã trôi qua, mọi thứ đã khác rồi. Hoặc có lẽ, cơn mưa thì không thay đổi, chỉ là hoàn cảnh sống khác nhau thì người ta nhìn mưa ở những cảm xúc khác nhau mà thôi.

Có lẽ, trong một tương lai mơ ước nào đó, khi mà sau bao nỗ lực, chăm chỉ thoát nghèo, hai vợ chồng có cuộc sống ổn định hơn, có một căn hộ nho nhỏ tươm tất để sống, có lẽ anh nhìn cơn mưa sẽ thấy khác đi, không còn mang bao nỗi mệt nhọc đắng cay như giờ này nữa?

Hay trong một ngày không xa nào đó, như những lời anh đọc trên báo đài, rằng thành phố sẽ hết cảnh ngập nặng, ngập sâu, đi trong cơn mưa cũng không còn nơm nớp lo lắng ngã người, đổ xe, chết máy, thì khi ấy cơn mưa sẽ đẹp hơn một chút chăng?

Anh cũng không biết nữa. Có lẽ, trách những cơn mưa mãi thì cũng chẳng được gì. Cuộc sống vẫn luôn mang theo nhiều thử thách và mưu sinh nào mà không khó nhọc. Với anh cũng vậy, với bao người ngoài kia cũng thế.

Rồi mùa mưa cũng sẽ đi qua. Rồi đến những ngày tạnh ráo. Và mùa nắng cháy da, rồi lại mùa mưa tới. Bốn mùa xoay chuyển, trời đất tuần hoàn, những con người nhỏ bé như anh cũng chỉ biết cố gắng mỗi ngày để đổi thay số phận của chính mình.

Anh nhìn ra ngoài trời, cơn mưa nhỏ lại, phố xá loang loáng nước, dòng người đổ về nhiều hướng. Anh mở điện thoại, mở ứng dụng, nhận cuốc, lao vào trong mưa…

Bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu

Tin cùng chuyên mục

Triển lãm “Chạm một nét hoa” lan tỏa ý nghĩa sử dụng vật liệu tái chế trong hội họa. (Ảnh: VOV1)

Nghệ thuật tái chế - Hơi thở mới từ những điều cũ

(PLVN) - Khi lối sống xanh lên ngôi cũng là lúc nghệ thuật tái chế ngày càng hiện diện rõ nét trong đời sống văn hóa. Từ những tác phẩm đơn lẻ, nghệ thuật tái chế đã dần trở thành một xu hướng có sức lan tỏa mạnh mẽ, không chỉ tôn vinh vẻ đẹp sáng tạo mà còn “thổi hồn” vào những vật liệu cũ bị lãng quên, mang đến cho chúng một hơi thở mới đầy ý nghĩa.

Đọc thêm

Sự khác biệt không xóa nhòa

Ảnh minh họa. (Nguồn: FB)
(PLVN) - Cái cách cô nhắm nghiền đôi mắt lại để lắng nghe những lời áp đặt của gã khiến mọi người xung quanh những tưởng cô phải là người làm nên những lỗi lầm gì quá đáng lắm mới khiến người đàn ông đối diện giận dữ đến mức vậy.

Khi khí chất đẹp đẽ nhất của hoa được cảm nhận

Khi khí chất đẹp đẽ nhất của hoa được cảm nhận

(PLVN) - Nhất Hoa Nhất Khí, nơi nghệ thuật cắm hoa không chỉ là sự sắp đặt những cành hoa mà còn là câu chuyện về sự sống, về triết lý nhân sinh, sự hài hòa của thiên nhiên, con người. Khi có sự thấu cảm, tác phẩm sẽ khiến người xem thấy được khí chất đẹp đẽ nhất của hoa.

Người chồng 'mù'

Ảnh minh họa. (Nguồn: FB)
(PLVN) - Bạn đã từng ở trong hoàn cảnh, hoặc biết ai đó, âm thầm lên kế hoạch chia tay chồng của mình? Hay một người chồng bỗng một ngày nhận được đơn ly hôn từ vợ và hoàn toàn bất ngờ về điều đó? Bạn có từng chất chứa bao nhiêu là nỗi niềm, bạn cần vô cùng một người để chia sẻ, mà lại chẳng thể nói gì với người đang đắp chăn nằm bên cạnh?

Hoa thơm đầy ngõ

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) - Sáng sớm, ông Phê chào cả nhà, nói đi một lát, về sẽ có quà cho Bi. Đã quá trưa, không thấy ông nội về, thằng Bi phụng phịu với mẹ: “Ông đi đâu mà lâu thế không biết”. Người bố quát con “Mặc ông, ăn nhanh lên mẹ mày còn dọn”.

Nhớ mùa hoa gạo

Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
(PLVN) - Mỗi khi quay lại thăm trường cũ tôi lại bồi hồi đứng trước gốc gạo đỏ chói giữa trưa hè. Bao giờ cũng vậy, dù đi xa cách mấy tôi luôn cố gắng quay về vào ngày hoa gạo nở đỏ rực cả một khoảng sân trường chỉ để đắm chìm trong cái sắc đỏ ấy mà hồi tưởng, mà nhớ thương.

Dòng gió bụi

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) -  Đang ngồi tiếp chuyện hai vị khách thì Tỏ đi qua, hất hàm hỏi ông Quà: “Lão thấy ví tôi không? Đưa đây?”.

Viết cho tình yêu

Ảnh minh họa. (Nguồn: H.Ái)
(PLVN) - “Em mãi là hai mươi tuổi/Ta mãi là mùa xanh xưa”... Có lẽ, đó là ước nguyện của chúng ta được nhà thơ Quang Dũng nói hộ bằng hai câu thơ ấy.

Bức tranh

Bức tranh
(PLVN) - Quả là một rừng mây tuyệt mỹ! Ngân thốt lên vui sướng khi vừa đặt đồ nghề xuống. Ngân đã từng nghe nhiều đến nơi này, nhưng mọi lời miêu tả không bằng một vài giây đắm mình trong cảnh sắc tuyệt diệu này. Cô hít hà thật sâu rồi rộn ràng vẽ, như thể đang sợ vẻ đẹp trước mắt sẽ tan biến. Ngân yêu tranh màu nước và những bức vẽ của cô bao giờ cũng đầy hào hứng, rực rỡ, dù tâm trạng cô đang bấn loạn, thậm chí khi tinh thần khủng hoảng.

Đợi chờ ngày hoa nở

Ảnh minh họa. (Nguồn: TL)
(PLVN) - Chẳng biết tự bao giờ, nhân loại lấy sự tồn tại và phát triển của thực vật, mà cụ thể là những bông hoa, chiếc lá để làm “cột mốc xanh” cho những niềm hy vọng, cho những sự hứa hẹn về tương lai.

Người dưng đất lạ

Người dưng đất lạ
(PLVN) - Xứ nào có người thương đều là quê hương, xứ sở, Phú nhớ mang máng từng nghe một câu tương tự như thế trong một bộ phim nào đó đã xem. Nên chi mỗi lần có ai thắc mắc can cớ chi bỏ xứ ra đây, anh thường nói rành rẽ, tại có người tui thương. Thiên hạ thắc mắc tiếp, anh này lạ lùng, “thuyền theo lái, gái theo chồng” mắc mớ chi anh không đem người anh thương vô xứ trong ở với mẹ già. Phú lại cười hiền, biết trả lời mấy cũng dễ chi vừa lòng thiên hạ. Thôi, cười cho xong chuyện.

Triển lãm ảnh "Văn Bàn nghĩa tình"

Triển lãm ảnh "Văn Bàn nghĩa tình"
(PLVN) - Triển lãm ảnh với chủ đề "Văn Bàn nghĩa tình" được tổ chức tại xã Tân An, huyện Văn Bàn -  nhằm tôn vinh những giá trị văn hóa, lịch sử và tình đoàn kết của nhân dân các dân tộc trên địa bàn huyện.

'Gửi một người mẹ Việt Nam' - bài thơ được nhà thơ Mỹ đọc tại 'Ngày Thơ Việt Nam năm 2025'

'Gửi một người mẹ Việt Nam' - bài thơ được nhà thơ Mỹ đọc tại 'Ngày Thơ Việt Nam năm 2025'
(PLVN) - Ngày 12/2/2025 (tức 15 tháng Giêng năm Ất Tỵ) tại TP Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình sẽ diễn ra “Ngày Thơ Việt Nam năm 2025” với chủ đề “Tổ quốc bay lên”. Ngày Thơ năm nay có nhiều điều đặc biệt như lần đầu tiên không tổ chức ở Hà Nội và có sự tham gia trình diễn thơ của nhà thơ cựu chiến binh Mỹ Bruce Weigl. Ông sẽ đọc tác phẩm “Gửi một người mẹ Việt Nam” tại Ngày Thơ như một cách để kết nối văn hóa và hàn gắn quá khứ bằng ngôn ngữ của thi ca.

Xuân

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) - Sớm nào cũng vậy, đã thành lệ, ông Biên dậy sớm, pha một ấm trà thơm. Sau hồi độc trà, ông lặng lẽ ôm khung tranh, chổi, cọ và những vật dụng cần thiết ra bờ hồ vẽ tranh. Lúc này, người dân thành phố cũng đã đi tập thể dục, phố xá khởi động một ngày mới đầy tấp nập.

'Ngược dòng cuộc đời'

Bộ phim Upstream đang thu hút nhiều sự chú ý. (Ảnh: Mtime)
(PLVN) - Những ngày đầu năm, phim “Upstream - Ngược dòng cuộc đời” gây “sốt” rần rần trên mạng xã hội. Chí Lũy mất việc ở tuổi 45, oái oăm thay lại đến từ danh sách cắt giảm và hệ thống hóa tối ưu nhân sự do đội lập trình của anh thiết kế trước đó.

Khai mạc triển lãm “Nhạn và Hải âu Kiên Giang” của Anh hùng lao động Trần Lam

Ông Lê Trung Hồ, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Kiên Giang trao Bằng khen của UBND tỉnh tặng Nghệ sĩ nhiếp ảnh Trần Lam.
(PLVN) - Ngày 5/2, Hội nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam, Hội văn học Nghệ thuật tỉnh Kiên Giang phối hợp Sở Văn hóa và thể thao tỉnh tổ chức khai mạc triển lãm và ra mắt sách “Nhạn và Hải âu Kiên Giang” của nghệ sĩ nhiếp ảnh, Anh hùng lao động thời kỳ đổi mới Trần Lam - nguyên Phó Chủ tịch UBND tỉnh Kiên Giang.