Rối!

Rối!
(PLVN) - Sáng cuối tuần! Hôm nay, khác mọi khi, tôi tự tưởng cho mình một ngày không vướng bận con gái, không lo toan đến công việc. Rời khỏi giường thiệt sớm, tôi thả mình trên ghế, tiện tay, khèo luôn chồng sách trên giá xuống cạnh người.

Xoay ly trà nóng, tôi nhắm nhẳng: Chắc cũng dễ chục năm rồi mới đụng đến lại. Nhưng không đọc vội. Mà kể, dù không sử dụng, sách vẫn được tôi tha về bất cứ khi nào có thể. Thành thử, có quá nhiều chọn lựa. Tôi ngồi suốt buổi, mân mê từng quyển, vừa lau bụi, vừa tỉ mẩn kiểm tra nếp gấp cũ, vừa nghĩ coi, cuốn này mua ở đâu, cuốn kia ai cho hay… 'cướp' được. 

Bất giác, tôi đưa mắt nhìn tập tiểu thuyết của tác giả cùng tên: Nhung! Bên trong, câu ký tặng nguệch ngoạc: “KN 2010. Vân!”. Thông tin ngắn, nhưng cả một trời kỷ niệm kéo về, dài lê thê đợi gọi tên!

Vân là bạn tôi. Tôi và nó biết nhau từ khi ra trường. Song, mãi tới lúc cả 2 bắt đầu yêu đương, mới có cơ hội nói chuyện cùng. Gia đình nó ở phố hẳn hoi, khác với tôi, sinh ra và lớn lên từ gốc rạ. Đứa quê một cục, đứa sành điệu từ cái móng tay, nhưng khi va vào nhau, lại thân nhau như thể nợ nần kiếp trước. Mà thiệt ra mấy bận cũng hờn, nghỉ chơi, rồi nó chủ động làm lành, nhanh hệt như ăn kem.

Nhà Vân có cây ổi trước sân, bao quanh là con kênh nước thải đen ngòm. Giờ thì không còn nữa. 7 năm trước, Vân lấy chồng, từ đó, con kênh cũng được người ta đổ đất, hô biến thành khu tiền tỉ.

Chiều cuối tuần nào, hễ trời nhá nhem tối, tôi lại tới nhà Vân. Suốt 1 năm đều đặn như vậy. Vân chia tay mà không quên được “người ta”, nên tôi qua chịu trận. Nó hay ngồi ngay khúc kênh đón tôi. Cũng chẳng chút biểu lộ cảm xúc, ngồi với nó, tôi hỏi gì nói nấy. Mấy người đi bắt ốc, nói cười lạo xạo cả một khúc kênh, nó vẫn trơ ra.

Có lần điên tiết, tôi bật đèn xe máy rọi vào mặt, mới hốt hoảng nhìn nước mắt nó tràn xuống môi. Tôi biết, chẳng có bàn tay nào lau được những giọt mặn chát kia, trừ bản thân Vân và “người ta” của nó. Mà trong mọi cuộc tình, bạn bè chỉ có vai trò giải khuây, chứ không thể giải tỏa giúp nỗi buồn. Tôi đành ngồi im cho đến khi Vân quay quắt lại thông báo “Vào”. Nó giành dắt xe, còn tôi xách dép, vừa lò cò gãi 2 cẳng chân bị muỗi cắn, vừa phủi mông đi theo. 

Vân lấy chồng trước tôi 2 năm. Ngày nó kêu tới, day day chiếc lá ổi trước mũi, biểu chuẩn bị quà cưới, tôi chẳng ngạc nhiên, chỉ “ừ”!. Vân ngúng nguẩy, “mi không hỏi ta yêu hay không à? “Không”! Vân “ừ”. Câu trả lời gọn gàng. Khô khốc. Hệt như chiếc lá ổi nó vừa ném xuống nền đất. Vân theo chồng về thành phố khác, tôi bịn rịn dứt tay!

3 năm sau, khi tôi còn chưa kịp quen với cuộc sống hôn nhân, Vân lại nhắn tin, ta ly dị rồi. Tôi lại “ừ” và phóng xe qua nhà nó. Nhưng Vân không chọn gia đình làm nơi bấu víu khi ê chề. Tôi hiểu Vân. Dù đau đến kiệt cùng, nhưng quyết không để ba má chứng kiến nó thất bại. Cứ như thế, Vân chịu tự trách nhiệm về chọn lựa của mình. Âm thầm. Chua chát.

Thi thoảng, có dịp đi công tác, tôi ghé thăm mẹ con Vân. Ngủ với nó 1 đêm. Ngủ thật, chứ không như ngày xưa. Tôi một gối, Vân một gối, bé con nằm giữa. Nhìn qua, thấy nó gác tay lên trán, tôi lần tìm coi có con thạch sùng nào đang tặc lưỡi hay không. Cứ thế, mộng mị lúc nào không hay.

Trước đây khác, dễ gì tôi chịu cho Vân ngủ. Tôi thao thao đủ thứ chuyện trên đời. Mà lạ, nhìn cái mặt Vân nuốt từng chữ, tôi không thể dừng được. Riết rồi, tôi quen cái cảm giác, Vân trở thành kho bí mật của tôi. Trong cuộc sống mà ai cũng muốn thể hiện mình, trong các cuộc vui mà ai cũng chỉ giành nói chứ chẳng chịu nghe, Vân làm điều ngược lại, khiến tôi ấn tượng, tin tưởng. 2 đứa tôi thân nhau cũng vì thế.

- Ê, vẫn yêu được nữa chứ?

- Khó, nó đá mắt sang đứa bé đang ngủ ngon lành, thay câu trả lời.

Con Vân nay đã 5 tuổi, rất biết nịnh dì, cứ xà nẹo ôm lấy tôi mỗi khi tới. Tiếng cười nắc nẻ, cái cách kể tội người lớn của trẻ con, làm tan biến hết mọi bực dọc, ai oán. Má con không mua đồ chơi thì có dì; má con gí gí tay vào cái trán bướng, làm đau, dì sẽ “hun” chụt chụt xoa cho…

- Không phải ý đó. Còn yêu được là tâm hồn chưa già nua. Còn cảm thấy yêu được, mi sẽ nhìn đời bao dung, dễ tha thứ, dễ tìm lại năng lượng sống cho bản thân.  Mai ta về sớm nghe, mi cũng đừng ở đây nữa!

Vân nghe tôi. Giờ thì nó đang sống, làm việc cùng thành phố với tôi, nơi cả có tuổi thơ và trưởng thành. Ngày Vân khăn gói lỉnh kỉnh quay về, tôi đấm thùm thụp lên vai, mắt đỏ hoe, mừng như thể bắt đền người yêu. Vân giả vờ quay đi, nhón cục me ngọt, hỏi tôi “ăn không”. Chưa kịp trả lời, nó nuốt trộng, rồi cười khoái chí.

Tôi thích nhìn nó tinh nghịch như thuở xa lắc mới biết nhau. Thấy tôi tóc dài, Vân xúi đi uốn, nhuộm. Vân đẹp kiểu tây, tôi lại lúa cả thúng. Không ai chịu ai, Vân về để tóc dài… y tôi. Mấy bận đang ngủ, nó lao như cơn lốc qua phòng trọ, dựng tôi dậy truyền đạt lại lời má Vân nói, chớ có vân vê tóc rụng, “hông nên, sẽ khổ”. Kỷ niệm cứ đẹp mãi, mấy dễ ai quên! 

Tin cùng chuyên mục

Toàn cảnh Hội nghị

Lai Châu đề xuất xây dựng cảng hàng không

(PLVN) -   Tại Hội nghị trực tuyến Chính phủ với địa phương và phiên họp Chính phủ thường kỳ tháng 6 năm 2022 về tình hình kinh tế - xã hội tháng 6, 6 tháng năm 2022 và triển khai các Nghị quyết của kỳ họp thứ 3, Quốc hội khóa XV, Chủ tịch UBND tỉnh Lai Châu Trần Tiến Dũng đã đề xuất với Bộ Giao thông Vận tải sớm đề xuất đầu tư cảng hàng không Lai Châu trình Thủ tướng Chính phủ.

Đọc thêm

Hà Giang: Khởi sắc trong phục hồi và phát triển kinh tế – xã hội

Hà Giang: Khởi sắc trong phục hồi và phát triển kinh tế – xã hội
(PLVN) - Với sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị, sự đồng thuận, ủng hộ, chia sẻ, tin tưởng của cộng đồng doanh nghiệp và nhân dân và sự chỉ đạo, điều hành quyết liệt, sâu sát, triển khai đồng bộ nhiều nhiệm vụ, giải pháp linh hoạt, hiệu quả của UBND tỉnh Hà Giang. Kinh tế – xã hội 6 tháng đầu năm 2022 đã có nhiều tín hiệu khởi sắc trên các lĩnh vực.

Lạng Giang (Bắc Giang): Điểm sáng trong “bức tranh” kinh tế - xã hội tỉnh Bắc Giang

Hệ thống cơ sở hạ tầng huyện Lạng Giang được đầu tư đồng bộ
(PLVN) -  Bằng sự quyết tâm, quyết liệt, linh hoạt, sáng tạo trong lãnh đạo, chỉ đạo cùng với sự chung sức, đồng lòng của cả hệ thống chính trị, 6 tháng đầu năm 2022, Đảng bộ, chính quyền và nhân dân huyện Lạng Giang (tỉnh Bắc Giang) đã đoàn kết, đồng lòng thực hiện tốt “mục tiêu kép”; vừa triển khai quyết liệt các biện pháp phòng, chống dịch vừa phát triển kinh tế, nâng cao đời sống cho bà con nhân dân.

Tỉnh ủy Vĩnh Phúc ra mắt Phòng họp không giấy E-cabinet

Tỉnh ủy Vĩnh Phúc ra mắt Phòng họp không giấy E-cabinet
(PLVN) - Chuyển đổi số là một xu thế và yêu cầu tất yếu trong bối cảnh hiện nay, tác động ngày càng mạnh mẽ đến tất cả các lĩnh vực của đời sống kinh tế, xã hội, mở ra nhiều cơ hội, tạo điều kiện để các địa phương nắm bắt, bứt phá vươn lên.

Hoàn thành mô hình 3D Vườn Quốc gia Cúc Phương

Hoàn thành mô hình 3D Vườn Quốc gia Cúc Phương
(PLVN) - Ngày 5/7, tại Ninh Bình, Liên minh Bảo tồn Thiên nhiên Quốc tế (IUCN) phối hợp cùng Vườn Quốc gia (VQG) Cúc Phương tổ chức Hội thảo Báo cáo kết quả tham vấn "Xây dựng mô hình 3D có sự tham gia của cộng đồng tại VQG Cúc Phương".

Khảo sát, thống nhất phương án hướng tuyến giao thông kết nối huyện Ba Bể sang huyện Na Hang

Quang cảnh buổi làm việc của Đoàn công tác tỉnh Bắc Kạn tại tỉnh Tuyên Quang
(PLVN) -  Ngày 3/7, đoàn công tác của tỉnh Tuyên Quang do ông Chẩu Văn Lâm, Ủy viên BCH Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Trưởng Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh đã có buổi làm việc với đoàn công tác tỉnh Bắc Kạn để thống nhất phương án hướng tuyến giao thông kết nối huyện Na Hang (Tuyên Quang) sang huyện Ba Bể (Bắc Kạn).

Giám đốc Công an tỉnh Bạc Liêu khen thưởng cho cá nhân đạt thành tích trong Hội thao PCCC

Giám đốc Công an tỉnh Bạc Liêu khen thưởng cho cá nhân đạt thành tích trong Hội thao PCCC
(PLVN) -  Chiều ngày 4/7, Công an tỉnh Bạc Liêu tổ chức lễ công bố Quyết định khen thưởng đột xuất cho các cá nhân có thành tích xuất sắc trong Hội thi thể thao nghiệp vụ cứu nạn, cứu hộ toàn quốc lần thứ II, vòng loại năm 2022 tổ chức tại thành phố Cần Thơ. Đại tá Lê Thanh Hùng - Phó Giám đốc Công an tỉnh dự và chủ trì lễ trao thưởng.