Tốt nghiệp đại học, nhờ may mắn, tôi được bạn bè giới thiệu làm nhân viên truyền thông trong một công ty lớn. Chưa biết mức lương cao hay thấp, tôi đã cảm thấy hạnh phúc bởi một vị trí tương tự thế này cần rất nhiều năm kinh nghiệm mới có thể làm được.
Những ngày đầu, tôi không khỏi bỡ ngỡ khi tiếp xúc với những con người chuyên nghiệp, lịch sự. Những người phụ nữ lúc nào cũng thoang thoảng mùi nước hoa cao cấp, ăn mặc thời trang. Nhưng rồi dần dần, tôi cũng hòa mình được cùng mọi người, bằng ngoại hình duyên dáng vốn có của mình. Nhiều người đàn ông cũng bắt đầu chú ý đến tôi nhiều hơn.
Và không khó để nhận ra, nổi bật nhất trong tất mọi người, nơi ánh mắt ngưỡng mộ đều dồn về một phía, là Q., trưởng phòng của chúng tôi. Anh cao ráo, nam tính và có nụ cười rất đặc biệt, khiến ai đã gặp một lần đều khó quên. Tôi bị choáng ngợp không chỉ bởi ngoại hình, mà tất cả những gì toát ra từ anh.
Tôi không thể ngăn mình xiêu lòng trước anh trưởng phòng. (Ảnh minh họa) |
Bởi tôi là nhân viên mới, nên không khó khăn để tiếp cận Q. nhiều hơn người khác. Anh rất chu toàn, luôn tận tình hướng dẫn mọi người. Càng tiếp xúc, tôi càng ấn tượng với Q. hơn và dần có cảm tình với anh lúc nào không hay. Tôi tận dụng mọi cơ hội để gặp gỡ, trò chuyện với Q. Động lực mỗi ngày đi làm là được gặp anh, và được anh khen khi hoàn thành tốt công việc.
Tôi giữ kín tình cảm của mình, không nói cho ai biết, bởi có một điều hiển nhiên ai cũng rõ, đó là Q. đã có gia đình. Ngón tay đeo nhẫn của anh đã lấp lánh. Nhưng dù như thế, tôi vẫn không thể ngăn nổi tình yêu của mình ngày một lớn hơn. Cho đến một ngày, không thể chịu đựng được nữa, tôi đã hẹn anh đến quán bar vắng người và thổ lộ nỗi lòng.
Thật không ngờ, khi nghe tôi nói, anh im lặng và vòng tay ra ôm tôi. Anh nói mình là người đã có gia đình, dù có tình cảm đặc biệt với người khác thì cũng không thể làm gì được. Nghe Q. thì thầm, tim tôi như vỡ ra. Hóa ra Q. cũng thích tôi, nhưng anh không thể làm gì khác. Tôi đau khổ cầu xin anh chấp nhận cho tôi ở bên cạnh những khi anh cần, chỉ như vậy với tôi là đã quá đủ.
Tôi chấp nhận làm kẻ thứ ba, chỉ có thể gặp Q. những buổi trưa chớp nhoáng khi anh không bận. Tôi phải khổ sở chôn giấu tình cảm của mình bởi dù rất yêu, tôi cũng không bao giờ chiếm giữ được anh. Hằng đêm, tôi luôn phải đấu tranh với hai suy nghĩ, hoặc chấm dứt tình cảm viển vông này, hoặc tiếp tục làm một người âm thầm đằng sau Q. Nỗi đau khổ dằn vặt khi yêu một người đàn ông đã có vợ, có lẽ chỉ những người như tôi mới hiểu.