Luật TGPL Hà Lan năm 1994 quy định người xin TGPL là những người không đủ nguồn lực tài chính, sẽ được hưởng TGPL như được quy định tại Luật này và các quy định dựa trên Luật này. Việc TGPL sẽ không được thực hiện nếu đơn xin chưa rõ hoặc vấn đề cần giải quyết không tương xứng với chi phí cho việc thực hiện TGPL.
TGPL được cung cấp cho cả những thể nhân và những pháp nhân có nguồn tài chính không nhiều hơn số tiền được quy định trên cơ sở tôn trọng lợi ích của đất nước Hà Lan. Cụ thể, người sống một mình sẽ đủ điều kiện TGPL theo những quy định của Luật này nếu họ có mức thu nhập khoảng 2.030 NLG (1 NLG bằng 12.700 đồng Việt Nam)/tháng hay thấp hơn. Với những người có một hay nhiều người khác cùng chung sống với mình trong cùng một hộ gia đình thì hạn mức là 2.900 NLG.
TGPL không được cung cấp cho những người có tài sản từ 14.000 NLG trở lên. Trong tất cả các trường hợp khác thì giới hạn này là 20.000 NLG. Trong việc xác định tài sản và thu nhập của người xin được TGPL thì cũng tính đến tài sản và thu nhập của những người sau đây: Vợ hay chồng của người xin được TGPL trong trường hợp họ sống riêng thường xuyên; những người sống cùng hộ gia đình. Những quy định chi tiết hơn sẽ được đưa vào sắc lệnh của Chính phủ liên quan đến thu nhập và tài sản được tính đến để xác định tình trạng tài chính của người xin TGPL.
Thông tư số 18 của Philippines sửa đổi thủ tục TGPL quy định người được TGPL thì nêu rõ Tổng cục Luật sư công có chức năng đại diện, bào chữa miễn phí cho người nghèo hoặc những thành viên thân thích của gia đình họ trong các vụ án hình sự, dân sự, hành chính sau khi điều tra mà xét thấy cần bảo đảm công lý.
Theo đó, Tổng cục Luật sư công mở rộng TGPL cho người nghèo và vụ việc của họ đáng được nhận TGPL. Vụ việc đáng nhận TGPL nếu theo quy định của pháp luật và các điều kiện thực tế chứng minh rằng dịch vụ của Tổng cục Luật sư công có thể giúp đỡ hoặc hỗ trợ tăng cường công lý vì quyền lợi của đối tượng và của xã hội. Trong những vụ việc như vậy, luật sư công sẽ TGPL cho các bên có liên quan. Luật sư công có thể đại diện cho người nghèo ngay cả khi vụ việc chống đối lại cán bộ nhà nước, cán bộ Chính phủ.
Trong các vụ việc về hình sự theo quy định của Hiến pháp thì bị cáo được giả định là vô tội cho đến khi điều ngược lại được chứng minh, do đó người bị kiện trong vụ án hình sự được coi là đối tượng TGPL.
Pháp luật TGPL của Philippines cũng đề cập cụ thể về kiểm tra điều kiện nghèo để đảm bảo chỉ những người đủ điều kiện mới được TGPL. Theo một cuộc điều tra về nhu cầu trung bình của người dân Philippines, mức thu nhập nghèo được xác định là 14 nghìn peso/tháng (tương đương khoảng 4,3 triệu đồng Việt Nam) đối với người sống ở khu vực Metro Manila; 13 nghìn peso/tháng đối với người sống ở các thành phố khác; 12 nghìn peso/tháng đối với người sống ở các khu vực khác.