TAND tỉnh Lâm Đồng vừa tuyên Bản án phúc thẩm số 109/2010 (29/6/2010) làm đảo lộn sự thật khi chỉ dựa vào tờ giấy thanh toán nợ viết tay do bị đơn cung cấp mâu thuẫn với các bản tự khai của bị đơn trước đó, với các chứng cứ khác khiến dư luận bất bình và hoài nghi...
Hai bản án trái ngược
Ngày 20/1/2006, bà Lê Thị Tố Loan (Thảo Loan) ngụ phường Lộc Sơn, TP Bảo Lộc và vợ, chồng bà Bùi Thị Thanh Nhàn, ông Nguyễn Tiến Hoài ngụ xã Tân Lạc, huyện Di Linh có thỏa thuận vợ chồng bà Nhàn bán cho bà Loan 35.000kg cà phê nhân Robusta với giá 18.200đ/kg, thành tiền là 637.000.000đ; bà Loan giao tiền trước, nhận cà phê sau.
Vào các ngày 23, 24/1/2006, bà Loan đã giao cho vợ chồng bà Nhàn 3 lần tiền tổng cộng 600.900.000đ, tương ứng với 33.016,5 kg cà phê nhân Robusta. Tối 24/1/2006, vợ chồng bà Nhàn giao cho bà Loan 5.560kg cà phê Robusta, số cà phê còn lại bà Nhàn hứa sẽ giao tiếp tục, nhưng sau đó lại không giao. Ngày 27/1/2006, bà Nhàn viết giấy nhận nợ ghi cụ thể 3 lần nhận tiền và xác nhận còn thiếu bà Loan 27.456,5kg càphê nhân Robusta. Trong tấm giấy nhận nợ nói trên có chữ ký của bà Nhàn, bà Loan và chủ hàng, nhưng sau đó vợ chồng bà Nhàn “xù” không giao.
Ngày 18/9/2007, TAND huyện Di Linh mở phiên sơ thẩm, bà Nhàn lại cho rằng “Đã giao cho bà Loan 27.298,8kg càphê được thể hiện trong…sổ của bà đã ghi, nhưng do tin tưởng nên không đưa cho bà Loan ký xác nhận”, ngoài ra không có chứng cứ nào khác. TAND huyện Di Linh đã ra Bản án sơ thẩm số 44 tuyên buộc vợ chồng bà Nhàn, ông Hoài có thanh toán cho bà Loan 27.456,5kg cà phê nhân loại Robista tương ứng 741.325.000đ.
Vậy nhưng, không hiểu sao ngày 29/6/2010, TAND tỉnh Lâm Đồng lại ra Bản án Phúc thẩm số 109/2010 cho rằng: “Do các bên đương sự đang tranh chấp việc thanh toán nợ và tại giai đoạn phúc thẩm, bà Nhàn xuất trình một giấy thanh toán nợ giữa bà Nhàn và bà Loan ngày 27/2/2006 để chứng minh bà Nhàn chỉ còn nợ bà Loan 157,4 kg càphê và bà Loan còn nợ bà Nhàn 14.900.000đ. Bà Loan không thừa nhận chữ ký trong giấy thanh toán nợ ngày 27/2/2006 và cho rằng đây là giấy giả mạo do lắp ghép, chắp và hoặc đè lên một tờ giấy khác.
Nhưng theo Kết luận giám định số 25/C21 (P6) ngày 18/4/2008 của Viện Khoa học Hình sự- Bộ Công an đã kết luận chữ ký và chữ viết Lê Thị Tố Loan tại dòng cuối cùng trong giấy thanh toán nợ ngày 27/2/2006 là do bà Loan ký ra. Đồng thời, tại Kết luận Giám định số 1450/C21 (P6) ngày 30/11/2009 của VKHHS đã kết luận giấy thanh toán nợ ngày 27/2/2006 không phải giả mạo”.
Bà Loan gửi đơn kêu cứu các cơ quan chức năng |
Để rồi, TAND tỉnh Lâm Đồng bác yêu cầu khởi kiện của bà Loan đối với ông Hoài và bà Nhàn về việc thanh toán 27.299,1 kg cà phê nhân Robusta; chỉ buộc vợ chồng bà Nhàn có trách nhiệm trả cho bà Loan 157,4 kg cà phê Robusta được quy ra thành tiền tại giai đoạn thi hành án mà thôi!.
Dư luận bất bình
Sau khi TAND tỉnh Lâm Đồng tuyên bản án phúc thẩm nói trên, dư luận địa phương hết sức bất bình cho rằng bản án đã làm đảo lộn bản chất sự thật khách quan một cách khó hiểu.
Luật sư Trần Thị Hòa - Đoàn Luật sư Lâm Đồng nói: “Trong các bản kết luận giám định của VKHHS tuy xác định chữ ký trong “Giấy thanh toán nợ” ngày 27/2/2006 do bà Nhàn cung cấp ở giai đoạn phúc thẩm là của bà Loan, nhưng đã lưu ý: “Có đặc điểm trình bày không bình thường, khoảng cách nhiều chữ sát nhau, chữ viết và số giao cắt nhau, tốc độ viết chậm hơn, các số “0” trong một chữ số không liên kết”. Lẽ ra nghi vấn “không bình thường” ấy phải được làm sáng tỏ và phải xem xét với lời khai ban đầu của bị đơn và các chứng cứ khác có trong hồ sơ vụ án một cách khách quan và toàn diện để làm rõ, nhưng không hiểu sao cấp phúc thẩm lại lờ đi”.
Cụ thể là trong các bản tự khai của bà Nhàn và trong suốt quá trình giải quyết vụ án ở cấp sơ thẩm, bà Nhàn nhiều lần khẳng định là bà không có giấy tờ gì để chứng minh việc đã trả cà phê cho bà Loan, song án phúc thẩm lại cố tình không nhắc đến.
Đó là chưa nói “Giấy thanh toán nợ” ngày 27/2/2006 mâu thuẫn với nhiều chứng cứ khác như: Về số lượng cà phê tại biên bản ghi lời khai đối chất ngày 30/10/2006 bà Nhàn thừa nhận thỏa thuận bán cho bà Loan 35 tấn cà phê giá 18.200đ/kg. Tuy nhiên, trong giấy thanh toán nợ lại không hề có số liệu này.
Về số tiền đã nhận trong chứng cứ ghi: Ngày 25/1/2006 bà Loan đã giao cho bà Nhàn 600.900.00đ (gồm 3 lần: 200.000.000đ + 100.900.000đ + 300.000.000đ), nhưng đối chiếu với giấy thanh toán tiền nợ của bà Nhàn thì không có số tiền 100.900.000đ và số tiền 300.000.000đ ngày 25/1/2006. Ngoài ra, còn có sự mâu thuẫn so với sổ sách do bà Nhàn cung cấp, mâu thuẫn về thời gian và mâu thuẫn với chính lời khai của bà Nhàn về số tiền bà Loan còn nợ. Nhưng kỳ lạ là trong Bản án phúc thẩm 109/2010 ngày 29/6/2010 của TAND tỉnh Lâm Đồng lại cố tình tránh né!.
Trao đổi với PV, ông Đặng Hồng Khánh- Trưởng phòng Kiểm sát dân sự VKSND tỉnh Lâm Đồng cho biết: “Qua xem xét toàn bộ hồ sơ xét xử vụ án nói trên, chúng tôi cũng nhận thấy có nhiều dấu hiệu thiếu khách quan và trái với quy định của pháp luật. Chúng tôi đang đề nghị VKSNDTC kháng nghị theo trình tự giám đốc thẩm ”. Báo PLVN sẽ theo dõi và thông tin kịp thời đến bạn đọc.
Phúc Ân