"Lời nói sau cùng” dài... 8 trang giấy
Chuẩn bị sẵn một văn bản đánh máy dài 8 trang, bị cáo Chiến trình bày toàn bộ nội dung văn bản này trong phần “Lời nói sau cùng”. Dự kiến, sáng mai, HĐXX tuyên án.
Sáng qua, phiên toà xét xử Nguyễn Đình Chiến tiếp tục với phần đối đáp giữa kiểm sát viên và các Luật sư. Bị cáo và Luật sư bào chữa tiếp tục cho rằng, vụ án này đã bị “hình sự hóa” từ các quan hệ kinh tế, dân sự.
Nguyễn Đình Chiến ngồi “đọc” lời nói sau cùng dài 8 trang đánh máy.
Tranh cãi về yếu tố “Chiếm đoạt”...
Khẳng định việc truy tố là có căn cứ và đối đáp lại quan điểm của Luật sư bào chữa, đại diện VKS vẫn cho rằng bị cáo có thủ đoạn gian dối, tạo lòng tin bằng cách “trưng” ra nhiều tài liệu không có thật để moi tiền bị hại.
Các tài liệu rởm này bao gồm Giấy bảo lãnh của Ngân hàng Barclays LonDon, Giấy hứa thanh toán nợ của Tập đoàn BaSon HongKong, Hợp đồng uỷ quyền của ông Yuhao (Lào) cho phép Chiến được sử dụng viên ngọc trị giá 1,2 tỷ USD, Giấy uỷ quyền của Công ty TNHH Xuất nhập khẩu nông lâm (Lào) cho Chiến môi giới, thương thảo sử dụng số tiền 100 triệu Euro...
Cũng theo VKS, việc ký hợp đồng cho vay tiền rồi yêu cầu đối tác phải có vốn đối ứng là vô lý; bị cáo không có nguồn vốn, Công ty Bắc Hà (do Chiến làm Giám đốc) không có tài sản, không có khả năng tài chính nhưng lại hứa hẹn cho bị hại vay hàng ngàn tỷ đồng...
Dấu hiệu “chiếm đoạt” của bị cáo được kiểm sát viên chứng mình bằng chi tiết: Ngay sau khi nhận được tiền của các bị hại, Chiến đã sử dụng vào các mục đích cá nhân hoặc dùng tiền bị hại này trả cho bị hại khác.
Tuy nhiên, các Luật sư bào chữa lại khẳng định thân chủ mình không có hành vi chiếm đoạt tiền, thể hiện ở chỗ: Trong hợp đồng không quy định việc tiền đối ứng phải được gửi vào tài khoản phong tỏa hoặc phải được sử dụng như thế nào nên bị cáo Chiến - với tư cách là là chủ tài khoản - có quyền thực hiện các lệnh thanh toán phù hợp quy định mà không bị coi là chiếm đoạt.
Khi bên B của hợp đồng thông báo chấm dứt thực hiện hợp đồng và đề nghị được trả lại tiền đối ứng, Công ty Bắc Hà đã hoàn lại cho Trường Đại học Nguyễn Trãi 570 triệu VND, 10.000USD và đặt cọc hai giấy chứng nhận quyền sử dụng đất để đảm bảo nghĩa vụ thanh toán; hoàn lại cho Công ty Đại Viễn Dương hơn 3 tỷ đồng. Điều này chứng tỏ bị cáo không có ý chí chiếm đoạt tiền của bị hại. Trước đó thì các khoản tiền đối ứng nhận từ bên B đều được Công ty Bắc Hà hạch toán đầy đủ, công khai.
... và dấu hiệu “Gian dối”
Tranh luận với kiểm sát viên về yếu tố “gian dối”, Luật sư Trần Đình Triển nhấn mạnh: Bị cáo Chiến ký kết các hợp đồng “huy động vốn” chứ không phải là hợp đồng “vay vốn” (đúng với chức năng của Bắc Hà). Thực tế là bị cáo có khả năng huy động được vốn (thể hiện qua nhiều tài liệu như: Giấy nhận nợ, Giấy ủy quyền sử dụng viên ngọc; Hợp đồng ủy thác đầu tư). Nếu không bị bắt thì bị cáo đã huy động được vốn cho bên B rồi... Giả sử vì lý do khăch quan mà không huy động được thì phải giải quyết bằng vụ án dân sự hoặc kinh tế chứ không thể “hình sự hóa”.
Về một loạt các tài liệu bị VKS quy kết là giả mạo, Luật sư bào chữa cho rằng, không có chứng cứ chứng minh bị cáo làm ra các giấy tờ trên. Ngoài ra, cũng không có chứng cứ thể hiện việc Chiến dùng các giấy tờ này để chứng minh năng lực tài chính cho bị hại. Xét về thời gian cũng rất vô lý vì việc ký hợp đồng huy động vốn và việc chuyển tiền đối ứng lại xảy ra trước ngày phát hành Giấy bảo lãnh 500 triệu EUR. Ngoài ra, Cơ quan điều tra dựa vào công văn trả lời của cơ quan tài chính để cho rằng các tài liệu trên là giả mạo cũng không phù hợp (phải tiến hành trưng cầu giám định)...
Về “lời nói sau cùng” của Nguyễn Đình Chiến Ở phần “nói lời sau cùng”, bị cáo Chiến một lần nữa cho rằng mình bị vô tội và “mong quý tòa ra một phán quyết đúng đắn, trả tự do cho tôi để tôi trở về điều hành doanh nghiệp, thực hiện quyền và nghĩa vụ của mình với các doanh nghiệp liên quan, trong đó có Công ty Đại Viễn Dương và Trường ĐH Nguyễn Trãi”. Bị Chủ toạ phiên tòa “cắt” vì trình bày quá dài, bị cáo Chiến nói: “Tôi xin được trình bày đầy đủ mọi ý kiến để làm rõ việc vô tội của tôi. Cáo trạng có 18 trang nhưng tôi cũng chỉ có 8 trang để phản bác lại mà thôi”.
Khoa Lâm