Khi nỗi đau nhân đôi

Ra Tòa, con đẻ là bị hại, con rể là bị cáo. Với nỗi đau nhân đôi, các vị sinh thành vẫn tỏ lượng bao dung để xin khoan hồng cho hung thủ. Tuy vậy, có bị cáo nhận thức được ơn nghĩa trời bể ấy để quay đầu lại tìm bờ, có bị cáo vẫn sa lầy trong vũng bùn tội nghiệt.

Ra Tòa, con đẻ là bị hại, con rể là bị cáo. Với nỗi đau nhân đôi, các vị sinh thành vẫn tỏ lượng bao dung để xin khoan hồng cho hung thủ. Tuy vậy, có bị cáo nhận thức được ơn nghĩa trời bể ấy để quay đầu lại tìm bờ, có bị cáo vẫn sa lầy trong vũng bùn tội nghiệt.

v
Giây phút bị cáo Quý được gần con...

Quay đầu là bờ

“Không ai muốn rơi vào hoàn cảnh này - con trai chết, con rể phải vào tù. Tôi xin Tòa khoan hồng để con rể tôi được án treo, có điều kiện nuôi dạy con cái và các cháu”. Lời đề nghị tha thiết trên của bà T. (mẹ bị hại Hùng) lặp lại nhiều lần trong phiên tòa khiến vị chủ tọa phải chia sẻ: “Đây là một trong những vụ án Giết người mà đại diện bị hại quá tốt và đại lượng đối với bị cáo. Chúng tôi rất chia sẻ với hoàn cảnh gia đình của bị hại và bị cáo vì đây là quan hệ anh vợ - em rể. Tòa có chính sách khoan hồng nhưng việc quyết định hình phạt đối với bị cáo vẫn phải theo quy định của pháp luật”...

... Nửa năm trước đây, Nguyễn Đình Quý (ở xã Phượng Lâu, TP. Việt Trì, tỉnh Phú Thọ) bị mất trộm 8 triệu đồng. Nghi ngờ Hùng - anh vợ mình lấy tiền nên Quý đã đi tìm gặp “nghi phạm” để “hỏi cho ra nhẽ”. Lời qua tiếng lại, Quý rút dao một nhát thấu ngực, phổi anh vợ khiến nạn nhân tử vong một ngày sau đó.

Tại cơ quan điều tra, Quý khai “đâm anh Hùng vì quá phẫn uất trước việc bị mất trộm. Con dao gây án là do Quý nhặt được trên đường đi tìm gặp anh Hùng”. Trước Tòa, Quý tỏ ra hối hận và quay xuống dưới phòng xử, khoanh tay nói: “Xin mẹ, chị và các cháu tha thứ. Ra tù, con sẽ cố gắng làm ăn và nuôi dạy con anh Hùng - cũng là các cháu của con”.

v
... và khi chuẩn bị lên xe, về trại giam

Thương con rể, tại phần xét hỏi về bồi thường dân sự, bà T. giãi bày: “Nhà tôi và nhà ông thông gia đều nghèo. Tiền tuy thiếu nhưng rau cháo quen rồi nên cũng không đặt vấn đề bồi thường bao nhiêu cả. Tôi cũng như con dâu tôi (vợ bị hại - PV) chỉ có nguyện vọng cho bị cáo sớm được ra tù. Bồi thường bao nhiêu do Tòa quyết”.

Và như để giáo dục bị cáo, nữ Thẩm phán tiếp lời: “Mất 8 triệu đồng, bị cáo đã rất xót xa vì đây là số tiền tích cóp từ lâu nên giả sử gia đình bị hại có yêu cầu thì bị cáo cũng khó bồi thường được. Vì vậy, bị cáo và gia đình bị cáo phải thấy được trách nhiệm hỗ trợ, thăm hỏi, giúp đỡ gia đình bị hại - cũng là gia đình thông gia - nhất là hiện nay, vợ bị hại đang bị bệnh nặng, ít có điều kiện nuôi dạy con cái”...

Kết quả phiên sơ thẩm, Quý bị phạt 8 năm tù - mức án thấp hơn đề nghị của Kiểm sát viên. Án phạt này có lẽ đều đã khiến đại diện của bị hại, người thân của bị cáo và những người tham dự phiên tòa cảm thấy nhẹ lòng trước những éo le trong vụ án “đâm anh vợ” này.

Phản cung, xúc phạm oan hồn

Cách phiên xử trên 2 tháng, cũng tại phòng xử của TAND tỉnh Phú Thọ, một bị cáo khác đã phải nhận mức án 9 năm tù về hành vi giết người mà nạn nhân không phải ai khác chính là người vợ đã hơn 10 năm đầu gối tay ấp của bị cáo...

Sáng 18/12/2009, chị Dương Thị Thơm (ở xã Hà Lộc, thị xã Phú Thọ, tỉnh Phú Thọ) dậy nấu cơm và lấy quần áo cho các con đi học. Lúc vào buồng, chị bị chồng túm cổ áo, đe: “Mẹ mày, thế nào mà từ hôm qua anh ốm, nằm không ăn uống gì mà em không hỏi gì cả?”. Liền sau đó, Nguyễn Văn Mùi (chồng chị Thơm) đã cầm kéo, đâm nhiều nhát vào cổ, ngực và lưng vợ. Chị Thơm gục ngã, tử vong tại chỗ do sốc mất máu cấp. Người chồng bạc ác định chạy trốn nhưng đã bị hàng xóm bắt giữ.

Tại CQĐT. Mùi khai đã “đâm vợ do chị Thơm không gọi dậy ăn sáng” và “phạm tội do tâm lý bị ức chế vì trước đó bị ốm mà vợ đối xử lạnh nhạt”. Trước Tòa, cả thân hình Mùi run bắn vì bị chứng nghiện rượu hành hạ. Mùi thừa nhận đã nghiện rượu nặng từ 10 năm nay, từng phải vào bệnh viện tâm thần tỉnh để điều trị. Bị cáo xin HĐXX xem xét để sớm được trở về nuôi dạy 3 con khôn lớn, trưởng thành nhưng HĐXX nhận định rằng: “Mặc dù từng vào viện để cai nghiện rượu nhưng khi xuất viện, bị cáo đã hết hội chứng cai, tiếp xúc tốt, sức khỏe hồi phục. Nếu giả sử, bị cáo đâm vợ trong tình trạng say rượu thì cũng phải chịu trách nhiệm hình sự về hành vi của mình...”.

Tuy không có mặt tại Tòa nhưng trước đó, ông Bê (bố đẻ bị hại) đã có đơn xin “không xử lý Mùi về hình sự”. Nhờ đề nghị này và dựa một số tình tiết giảm nhẹ khác, Mùi chỉ bị HĐXX tuyên phạt 9 năm tù - dưới mức khởi điểm quy định tại khoản 1, điều 93, BLHS.

Tuy nhiên, sau phiên Tòa sơ thẩm, ông Bê đã có đơn kháng cáo “đề nghị tăng mức hình phạt đối với bị cáo” và rút lại đề nghị “không xử lý hình sự đối với Mùi” vì tại phiên tòa sơ thẩm, Mùi thay đổi lời khai về động cơ gây án là “do nghi ngờ chị Thơm có bồ, rồi đối xử lạnh nhạt với mình nên bị cáo đã đâm chết vợ”. Người bố này đã thay đổi ý kiến vì gã co rể không biết thành khẩn nhận tội, thành tâm hối cải mà còn nhẫn tâm đổ tai tiếng cho con gái ông.

Khoa Lâm