1. Một cậu bé hỏi mẹ:
- Tại sao mẹ lại khóc?
Người mẹ đáp:
- Vì mẹ là một phụ nữ.
Con không hiểu mẹ? Cậu bé thốt lên.
Người mẹ ôm chặt con và âu yếm:
- Con không bao giờ hiểu được, nhưng nó là như thế đấy!
Thời gian trôi đi, cậu bé lại hỏi cha:
- Sao mẹ lại khóc hả cha?
Tất cả phụ nữ đều như thế, con yêu ạ - người cha mỉm cười đáp.
Cậu bé lớn dần lên và khi cậu trở thành một người đàn ông nhưng vẫn thường tự hỏi: “Tại sao phụ nữ lại khóc???”
Cuối cùng anh tìm đến một nhà hiền triết. Nghe hỏi, nhà hiền triết ôn tồn nói:
- Khi Thượng đế tạo ra phụ nữ, người phải làm cho họ thật đặc sắc. Người làm cho đôi vai họ cứng cáp để che chở được cả thế giới, đôi tay họ mát lành để che chở sự yêu thương và người cho họ một sức mạnh tiềm ẩn để mang nặng đẻ đau. Người cho họ một sự dũng cảm để nuôi dưỡng và chǎm sóc gia đình, người thân, bạn bè ngay cả những lúc mọi người dường như buông trôi và dù có nhọc nhằn đến mấy đi nữa họ cũng không bao giờ than thở? Người cho họ tình cảm để họ yêu thương con cái ở mọi nghĩa trên đời, ngay cả những lúc con cái họ gây cho họ đau khổ.
Người cho họ sức mạnh để chăm sóc người chồng của họ, tránh vấp ngã vì người tạo dựng họ từ những xương sườn của người đàn ông để bảo vệ trái tim anh ta!
Người cho họ sự khôn ngoan để biết rằng một người chồng tốt sẽ không bao giờ làm tổn thương vợ mình, hiểu rõ sự chịu đựng của người phụ nữ và cô ta luôn thấp thoáng sau mỗi thành công của người chồng.
Để làm được những việc nhọc nhằn đó, người cũng cho họ giọt nước mắt để rơi, để họ sử dụng bất cứ lúc nào và đấy là điểm yếu duy nhất của họ.
Khi con thấy họ khóc, hãy nói với họ con yêu họ biết bao. Và nếu họ vẫn khóc, con hãy làm trái tim họ được bình yên!
2. Bởi thế, người đàn ông yêu bạn sẽ luôn cưng chiều bạn như cách anh ấy yêu con gái của mình, chứ không phải coi bạn như mẹ để phải phục tùng và đáp ứng các đòi hỏi của bản thân anh ấy.
Người đàn ông yêu bạn sẽ luôn muốn trao cho bạn những điều tốt đẹp nhất, luôn thấy những gì mình dành cho cô ấy là không đủ, chứ không phải lúc nào cũng thấy người phụ nữ ấy đang đòi hỏi ở mình quá nhiều.
Người đàn ông yêu bạn sẽ thấu hiểu nỗi buồn đằng sau nụ cười của bạn! Thấy tình yêu đằng sau cơn giận của bạn và cả vô vàn đau đớn đằng sau sự im lặng của bạn!
Phụ nữ thường thích sự an toàn. Khi cô ấy đau lòng chắc chắn cô ấy sẽ tìm đến người có thể xoa dịu nỗi đau của mình. Nếu như người đàn ông thường xuyên khiến cho cô ấy bị tổn thương, cô ấy sẽ rời đi. Ai cho phụ nữ sự an toàn thì sẽ chinh phục được trái tim cô ấy.
Nhưng dù thế nào, hãy cứ phải tự yêu lấy mình, làm chủ cuộc sống của mình. Đừng để hạnh phúc, niềm vui sống của mình vay mượn hay phụ thuộc vào bất kể người đàn ông nào. Người ta sẽ thấy bạn rạng ngời hạnh phúc với chiếc váy đẹp và làn môi son hồng tươi. Nhưng hãy vẫn cứ thật hạnh phúc ngay cả khi bạn trút bỏ xiêm y lộng lẫy, trở về với chính mình… Sau nhiều năm tháng, bạn hiểu, sự bình yên mang tên - không kỳ vọng!
3. Một ngày, trong một quán mì Nhật. Quán rất đông, ồn ào. Tự dưng bạn nhìn thấy một người ngồi ngay bàn gần mình, cô cúi xuống tô mì rất lâu, không ăn, bạn không nhìn rõ mặt cô, chỉ thấy vài giọt nước mắt lã chã rơi xuống bát mì. Cô cố không cử động cả vai, cả đầu và cánh tay để mọi người không ai nhận ra cô đang khóc. Bạn nhìn cô khóc một lúc rất lâu, mà không biết phải làm gì giúp cô.
Nhìn cô, như thấy chính mình, có những lúc nước mắt ở đâu vô duyên chợt ập xuống, kể cả lúc chuẩn bị ăn hay gặp ai, lúc đang tính làm một việc gì. Mà bỗng dưng không kìm lòng, cơn đau thắt ruột gan, đầu gối nhũn ra, cả người yếu đi và trí não tê liệt. Bỗng dưng chỉ còn lại mình mình trên thế gian với nỗi đau khổ không thể chịu đựng nổi.
Bạn biết có rất nhiều người cực đau buồn, họ chờ đêm rất khuya để khóc không ai nhìn thấy. Giống cô gái ngồi kia, người ta chỉ trông thảm sầu như thế, chỉ vì quá tuyệt vọng hay thất vọng. Chỉ vì quá cô đơn hay bất lực mà thôi.
Trong cuộc đời, nếu như có một nơi mà người ta có thể tạm rời bỏ cuộc sống khó khăn, để ngủ thiếp đi vài năm, có khi rất đông người tìm đến. Chắc có rất nhiều người ước mình được tan biến không dấu vết, khi mọi thứ họ từng ao ước giờ thật vô nghĩa. Nhưng họ không can đảm tạm biệt những người thân của mình. Họ không biết làm gì ngoài việc sống tiếp và giả vờ vui...
Bạn thật ra chả biết nói gì, ngay cả với chính mình khi không ổn. Giống như cô gái kia, rất nhiều lần, bạn thầm ước được biến mất khỏi thế gian này. Không phải khổ nữa, không cảm thấy đau lòng nữa... Nhưng ngay khi bạn nghĩ, hay an ủi ai đó, rằng rồi sẽ ổn thôi, là đã không thể nào như chưa từng không ổn nữa rồi… Và nước mắt phụ nữ, đã luôn có thể trào ra, hay chảy ngược vào trong, không hề ngẫu nhiên như thế…