Theo Quyết định 1261/QĐ-TTg ngày 19-10-2022 do Phó Thủ tướng Chính phủ Lê Văn Thành ký, tỉnh Thừa Thiên – Huế sẽ trở thành đô thị trực thuộc Trung ương trên nền tảng bảo tồn, phát huy giá trị di sản cố đô và bản sắc văn hoá Huế, với đặc trưng văn hóa, di sản, sinh thái, cảnh quan, thân thiện môi trường và thông minh.
Trên cơ sở mục tiêu này, tỉnh Thừa Thiên – Huế sẽ lập quy hoạch toàn bộ diện tích tự nhiên của mình, khoảng 4.947 km2. Phạm vi ranh giới lập quy hoạch là toàn bộ địa giới hành chính tỉnh Thừa Thiên – Huế với 6 huyện, 2 thị xã và 1 thành phố.
Theo quy hoạch này, đến năm 2030, Thừa Thiên – Huế là một trong những trung tâm lớn, đặc sắc của khu vực Đông Nam Á về văn hóa, du lịch và y tế chuyên sâu; một trong những trung tâm lớn của cả nước về khoa học và công nghệ, giáo dục và đào tạo đa ngành, đa lĩnh vực, chất lượng cao; quốc phòng, an ninh được bảo đảm vững chắc; Đảng bộ, chính quyền và toàn hệ thống chính trị vững mạnh; đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân đạt mức cao.
Đến năm 2045, Thừa Thiên – Huế là thành phố Festival, trung tâm văn hoá, giáo dục, du lịch và y tế chuyên sâu đặc sắc của châu Á.
Phó thủ tướng yêu cầu trọng tâm nghiên cứu quy hoạch, Thừa Thiên – Huế cần phân tích bối cảnh trong mối liên hệ vùng Đông Nam Á, hành lang Đông – Tây; mối quan hệ với các đô thị lân cận bên cạnh rà soát, đánh giá tình hình thực hiện quy hoạch vùng tỉnh Thừa Thiên – Huế, quy hoạch chung thành phố Huế, các quy hoạch và dự án đầu tư để xác định những vấn đề tồn tại, bất cập cần điều chỉnh trong giai đoạn mới.
Thừa Thiên – Huế cũng sẽ phải nghiên cứu mô hình phát triển, cấu trúc không gian; phân bố hệ thống đô thị gắn với tổ chức đơn vị hành chính của thành phố trực thuộc trung ương trên cơ sở kế thừa các đồ án quy hoạch xây dựng vùng tỉnh, quy hoạch chung thành phố Huế… Tổ chức không gian cho các chức năng mang tính đặc thù của Thừa Thiên – Huế như trung tâm về văn hoá, du lịch và y tế chuyên sâu của khu vực Đông Nam Á; trung tâm về khoa học và công nghệ, giáo dục và đào tạo đa ngành, đa lĩnh vực, chất lượng cao của cả nước; khu kinh tế Chân Mây – Lăng Cô; các khu vực bảo tồn thiên nhiên, bảo tồn đầm phá ven biển.
Để đạt được mục tiêu, Thừa Thiên – Huế cũng sẽ phải đề xuất các giải pháp cụ thể về kiểm soát phát triển không gian đô thị Huế hiện hữu và phần mở rộng, các đô thị vệ tinh; nghiên cứu các giải pháp quản lý tầng cao và mật độ các khu vực đặc trưng như khu vực Kinh thành, khu vực lân cận các điểm di tích, khu vực dọc hai bên bờ sông Hương, khu vực ven biển, các đầm phá và vườn quốc gia, khu bảo tồn thiên nhiên…
Về giao thông, Huế phải chú trọng kết nối với quốc tế, các đô thị lân cận như Quảng Trị, Đà Nẵng cũng như khắc phục các tồn tại, bất cập trong hệ thống hạ tầng nội vùng để liên kết khu vực đô thị trung tâm với khu vực đô thị vệ tinh, vùng miền núi phía Tây như Nam Đông, A Lưới là những nhiệm vụ khác.
Các vùng, các không gian có đặc trưng riêng của Thừa Thiên – Huế cần có nghiên cứu, kiểm soát phát triển riêng so với không gian chung.