Bà Hoa ở quận Tân Bình, TP HCM lâu nay nổi tiếng trong nghề xăm mí mắt, lông mày và môi với thâm niên hàng chục năm. Để mục sở thị quá trình hành nghề của bà Hoa, tôi đã cùng 5 người tập hợp ở một ngôi nhà trên đường Khánh Hội, quận 4 để hẹn bà đến làm đẹp.
Xăm mắt trong 30 phút
Đúng hẹn, bà Hoa xuất hiện lúc 8 giờ. Nằm dài trên sàn nhà, đầu kê trên chiếc gối, chị Hương (chủ nhà) được ưu tiên làm trước.
Mở hộp đồ nghề bằng inox ra, bà Hoa lấy chiếc bút chì màu đen tô vẽ trên cặp lông mày để cho ra một hình thù cặp lông mày mới cong cong hình bán nguyệt rồi đưa gương cho chị Hương “duyệt”. Sau đó, bà Hoa lấy miếng bông gòn thấm cồn rồi đưa lên xoa đều theo cặp lông mày để sát trùng.
Xoa xong, bà Hoa lôi ra 1 chiếc kim tiêm thẳng vào cả 2 bên lông mày 2 mũi thuốc tê. Rồi cứ thế, bà cầm cây kim - nhìn như 1 cây viết đã bơm đầy bình thuốc màu đen nối với chiếc mô-tơ nhỏ cho máy chạy rè rè - đâm vào phần da đã tô đen.
Phần da đã có thuốc tê lộ rõ màu xám. Cứ thế, mỗi mũi kim nhấc lên đâm xuống, máu lại theo đó túa ra. Chị Hương nhăn mặt kêu đau, bà Hoa trấn an: “Chỉ như kiến cắn, có gì đâu mà đau. Chịu chút đi, thuốc tê ngấm đều là hết đau thôi!”.
Vừa nói, bà Hoa vừa dùng tay trái căng da, tay phải đâm liên tiếp các mũi kim. Máu rỉ ra đến đâu, bà dùng bông gòn thấm sạch tới đó. Chẳng mấy chốc, miếng bông gòn vừa thấm máu vừa thấm màu đen của bút chì thành 1 cục xám tro.
Kế tiếp là phần mí mắt. Chị Hương vẫn nằm yên, 2 hàm răng cắn chặt vào nhau. Bà Hoa tiếp tục dùng tay trái lộn mí mắt chị Hương ra, đưa mũi kim vào. Lúc này, chị Hương liên tục kêu đau, đòi đưa tay ra đỡ thì bà Hoa đổi thế ngồi, dùng nguyên phần đùi của mình đè lên ngực, giữ cho chị ở tư thế nằm yên để chịu trận và tiếp tục điều khiển cho mũi kim đâm thẳng vào 2 đường viền mắt.
Chẳng mấy chốc, phần xăm lông mày và mí mắt đã xong, chị Hương được phép ngồi dậy uống nước rồi lại tiếp tục nằm xuống để... xăm môi.
Xăm môi: Dễ như chơi!
Không phức tạp như xăm mắt, xăm môi có vẻ đơn giản hơn nhưng lại đau đớn gấp bội phần. Cũng dùng cây bút chì màu đỏ tô một viền môi ưng ý, sau đó tiêm thuốc tê tiếp tục lắp bút tiêm màu đỏ và châm thẳng vào môi màu hồng.
Chị Hương liên tục kêu đau thì bà Hoa khích lệ: “Muốn đẹp, muốn đỡ mất thời gian, muốn chồng không chê thì phải chịu thôi. Nếu đã làm rồi mà ngưng là không được, phải nằm im thì xăm mới đẹp, đừng làm tôi run tay!”.
Chị Hương đành ngoan ngoãn nghe theo nhưng chỉ được một lúc lại rên, 2 bàn chân quặp chặt vào nhau, hai bàn tay đan chéo các ngón để trước ngực gồng lên xẹp xuống liên hồi. Khoảng 20 phút sau, cặp môi xăm đã hoàn tất, trông sưng vù.
Móc trong túi ra một bịch ni-lông nhỏ đựng nhiều viên thuốc đủ màu không vỉ, bà Hoa dặn chị Hương chia đều uống trong 3 ngày rồi ra giá 2 triệu đồng tiền công trọn bộ “sản phẩm” lông mày, mí mắt và môi. Sau đó, một người nữa tiếp tục nằm vào chiếc gối đã thấm đẫm mồ hôi và nước mắt của chị Hương để làm “thẩm mỹ”.
Ngoài xăm thẩm mỹ, bà Hoa còn chích mỡ nhân tạo cho nhũ hoa, xăm hồng đầu nhũ hoa - cũng bằng những động tác thủ công mà không cần phải nhờ đến một cơ sở thẩm mỹ nào.