Hầu kiện

       Một công việc quan trọng của  phóng viên Phòng Công tác bạn đọc là điều tra, xác minh đơn thư khiếu tố của công dân. Đây là công việc phức tạp, khó khăn, vất vả, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng nhưng anh chị em luôn nói vui là đi “hầu kiện” mỗi khi lên đường làm nhiệm vụ này.

Lần ấy, tôi cùng nhà báo QK được Tổng biên tập Kim Toàn giao nhiệm vụ giải quyết đơn khiếu tố của ông NVP ở xã Đông Phương (Kiến Thụy). Sự việc không có gì to tát, chỉ đơn giản là nhà liền kề xây tường sát nhà ông P có lớp vữa dày 2 cm phủ lên đường gờ trên mái nhà ông. Tuy là hàng xóm  nhưng hai gia đình “gần mặt mà cách lòng”. Ông P cố tình quan trọng hóa vấn đề, kiện ông hàng xóm xây nhà lấn sang đất nhà ông. Mặc dù các cơ quan có trách nhiệm ở địa phương đã nhiều lần tổ chức hòa giải nhưng ông P một mực không nghe. Quyết làm cho ra nhẽ, ông P không chỉ gửi đơn tới Tòa soạn Báo Hải Phòng mà còn đích thân gặp Tổng biên tập để trình bày và đề nghị lãnh đạo cơ quan sớm xem xét, giải quyết. Việc này trước đó Tổng biên tập đã giao cho 2 phóng viên khác thực hiện. Tình cờ một hôm nhìn thấy hai  phóng viên nọ đến trụ sở cơ quan Huyện ủy vào buổi trưa, ông P cho rằng hai nhà báo này đã bị cơ sở mua chuộc nên không tích cực bảo vệ “quyền lợi hợp pháp, chính đáng” của ông. Ngay hôm sau, ông nằng nặc đòi gặp Tổng biên tập để phản ánh “hiện tượng tiêu cực” của hai phóng viên này.

      Tiếp tục công việc của hai đồng nghiệp, chúng tôi tiếp cận “hiện trường”. Ngồi trong quán nước chè đối diện, cách nhà ông P chừng 20 m, chúng tôi trong trang phục thường dân, đeo kính đen, mặt được bịt kín bằng khăn, vừa quan sát hai ngôi nhà vừa lân la thăm dò chủ quán, khách hàng về nhân thân ông P và ông hàng xóm. Nắm được một chút thông tin, chúng tôi tới trụ sở UBND xã mặc dù không hẹn trước (ngày đó chưa có điện thoại di động như bây giờ). Đồng chí Chủ tịch kiêm Trưởng công an xã tiếp chúng tôi trong căn phòng đơn sơ, cấp 4. Trao đổi công việc xong, chúng tôi thống nhất biện pháp giải quyết. Lại lên đường đến gặp ông P. Sau khi chúng tôi tự giới thiệu, ông P xoắn xỏa, liến thoắng “mời các nhà báo vào nhà chơi uống nước cho đỡ mệt”. Thái độ của ông không còn căng thẳng như những lần ông đến gặp Tổng biên tập trước đó. Rồi ông P giơ tay ra hiệu cho chị vợ chuẩn bị hai chiếc phong bì và sai cậu con trai mang hai cốc nước chanh đá mời khách. Chúng tôi lịch sự từ chối, chủ động vào việc. Sau một hồi phân tích rõ những đúng, sai của hai bên, chúng tôi lựa lời khuyên giải, thuyết phục ông P từ bỏ chuyện kiện cáo nhỏ mọn, xử sự với hàng xóm sao cho có tình người hơn. Ông P có vẻ nghe ra, chỉ kịp nói “cảm ơn hai chị đường sá xa xôi, vất vả tìm đến tận nhà tôi”. Rời nhà ông P, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình đến cơ quan Huyện ủy Kiến Thụy.

      - “Việc này Thường vụ Huyện ủy đã có công văn trả lời lâu rồi”, - anh cán bộ Huyện ủy giải thích.

      -Đúng vậy, nhưng để có chứng cứ chứng minh rằng chúng tôi đã trực tiếp làm việc với cơ quan có trách nhiệm, mong các anh gửi cho chúng tôi văn bản giải quyết việc này,- chúng tôi đề nghị.

      -Thôi được rồi, sẽ có văn bản gửi các chị,- cán bộ Huyện ủy trả lời.

       Một tuần sau, chúng tôi nhận được công văn trả lời của Thường trực Huyện ủy Kiến Thụy. Sau khi trình lên Tổng biên tập công văn đó, Tổng biên tập xem xong, bảo “tốt rồi”. Đến lúc này chúng tôi mới thở phào nhẹ nhõm vì đã hoàn thành công việc mà đích thân Tổng biên tập giao.Và cũng từ hôm đó, không thấy ông P đến gặp Tổng biên tập nữa./.

                                                                                                         PV