Giọt trăng dưới biển

Ảnh minh họa. (Nguồn: Pinterest)
Ảnh minh họa. (Nguồn: Pinterest)
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Biển Hồng Vàn đẹp, là cái đẹp của một người phụ nữ kiều diễm, nhưng đỏng đảnh khó chiều.

Buổi sáng nàng biển trong trẻo, êm ả, dịu dàng vỗ về chiếc váy màu xanh thiên thanh lên bãi cát mịn. Khi trưa vừa tới, mặt trời lên tới đỉnh đầu, nàng biển mở to đôi mắt trong vắt, khiến cho mọi người như có thể nhìn đến tận đáy tâm hồn của nàng. Vậy mà chiều vừa dịu cơn nắng hè, nàng đã lại giận dỗi vu vơ, xô những con sóng ồn ào, khiến mọi người chẳng dám bơi ra xa nữa.

Nhưng đối với tôi, biển hấp dẫn nhất là khi chập choạng giữa chiều và tối. Lúc những cơn sóng bạc đầu trơ trọi lại một mình, thủy triều lên dần trong ráng chiều đỏ hồng, ở phía xa xa, vầng trăng khuyết lờ mờ hiện lên từ lúc nào. Biển gần tối bao giờ cũng vắng người, các gia đình lục đục đi về, vài hàng quán bắt đầu thu dọn. Những ngôi nhà gỗ xung quanh lên đèn, tiếng bát đũa, gọi nhau đi ăn cơm ríu rít. Chỉ còn lại biển vẫn lặng lẽ vỗ, mùi muối mặn - cái mùi hơi tanh tanh hòa vào không khí đang nguội dần của hè. Những mảnh rêu cuộn lên, tràn xuống trong cơn sóng ngày một to. Ở phía xa ngoài biển khơi rộng lớn, mấy hòn đảo mờ ảo như bị phủ một lớp sương khói, rồi khuất dạng trước tầm mắt con người.

Trong buổi tàn dư cuối ngày, tôi bước xuống biển, dòng nước ấm áp xuyên qua những ngón chân, lớp cát mịn chìm vào bóng tối khi những tia nắng cuối cùng lặn về phía Tây. Bóng tối dần phủ lên mặt biển, cơn sóng dập dềnh khiến người đứng trong dòng nước chếnh choáng như đang say. Nhưng chỉ ở dưới biển, ta mới có thể cảm nhận rõ được vẻ đẹp của vầng trăng. Khi những vệt trăng bạc in lên trên mặt nước, ánh trăng nhập nhòe, dợn sóng rồi vỡ tan vào bờ cát vàng. Trăng ở biển rộng lắm, xa lắm, cứ như mắc võng trên bầu trời. Ấy vậy, mà vào những ngày rằm, mười sáu, mười bảy trăng lại to và tròn đến kỳ lạ.

Nếu như trăng ở thành phố khiến con người ngẩn ngơ, trăng ở các vùng núi làm du khách yên tĩnh cõi lòng, thì trăng trên biển lại khác, từng giọt ánh bạc rơi xuống những cơn sóng dập dềnh, đưa con người trôi về các ký ức ngọt ngào của cuộc đời. Đó là nụ cười của ai đó, là cặp mắt thơ mộng, một đôi môi mềm xinh. Là thứ tình yêu tuổi trẻ vội vàng, nồng nhiệt, day dứt như những câu thơ của Xuân Diệu. Gió biển rì rào tựa người bạn đang cất khúc hát xưa cũ “Dịu dàng đàn ánh tơ xanh/ Cho gió du dương điệu múa cành/ Cho gió đượm buồn, thôi náo động/ Linh hồn yểu điệu của đêm thanh”. Chao ôi! Ánh trăng trên bờ biển mới ngây ngất làm sao. Khiến con người như muốn trầm mình uống từng ngụm trăng long lanh, để được bước vào cái thế giới tiên cảnh khó mà đến được.

Biển vừa chạm vào đêm tối, bỗng trở nên huyền bí đến kỳ lạ, như một người phụ nữ bí ẩn. Biển hoang dại hơn với cơn sóng vỗ, cùng tiếng “ào ào” ồn ã. Ở phía xa kia, nơi đường chân trời rộng vô tận, không ai biết thứ gì đang chờ đợi. Gió biển buổi đêm lồng lộng, man mát hất tung mái tóc, trêu đùa mọi người ở xung quanh. Chốc nữa thôi, ở phía xa sẽ xuất hiện những con thuyền đi đánh cá ban đêm, ánh sáng từ những ngọn đèn le lói như hàng chục con đom đóm trên biển. Đằng sau tôi, rừng cây phi lao lộng gió, bao phủ những ngôi nhà gỗ khi màn đêm lan ra mọi ngóc ngách. Những ánh đèn dần yếu đi, rồi tắt lịm, mọi người đang chìm vào một giấc ngủ không mộng mị trong không khí trong trẻo của biển và rừng núi.

Giữa một màn đêm tịch mịch như vậy, tôi đã tự hỏi, liệu những con người ở đây có biết về một khuôn mặt khác của biển khi đông đến. Vào lúc đó, “nàng thơ” của chúng tôi hóa thành một con rồng giận dữ. Không còn ánh nắng dịu dàng, đợt sóng vỗ êm ả, bầu không khí ấm áp nữa. Thay bằng những cơn gió lạnh lẽo ào ào, từng đợt sóng biển gầm gừ, cuồn cuộn. Biển lúc đó chẳng ai dám tới, không ai bước xuống, cũng vắng lặng như lúc này. Khi ấy, chỉ còn một vài du khách lai vãng vì nhớ mùi muối mặn, nhớ vị tanh tanh của biển cả và cảm giác chạm chân xuống dòng nước mát trong của mẹ thiên nhiên.

Tôi nhắm mắt lại trong bầu trời đêm tĩnh mịch. Nghe bài ca của sóng vỗ và muôn vàn thủy sinh ở dưới đại dương bao la kia. Tôi tự hỏi chúng thấy gì trong đêm tối này, ở hàng trăm, hàng nghìn mét dưới đáy đại dương. Phải chăng, chúng cũng đang ngước lên bầu trời, nhìn ánh trăng, tự hỏi vệt sáng bạc rơi trên nước là gì? Chúng sẽ ngoi lên đớp đớp, như muốn uống giọt sữa của mẹ thiên nhiên và hòa vào toàn hơi thở của trái đất này. Chúng có cảm nhận được vị của đất liền không? Của không khí, oxi mà những loài ở trên cạn như chúng tôi đang sống mỗi ngày?

Tôi nhớ về thời thơ ấu, khi nhìn những người thanh niên trong phút bốc đồng của tuổi trẻ chạy đã chạy xuống biển để tắm đêm. Ánh trăng bao phủ họ, họ dập dềnh như những con bướm đêm trên bờ biển. Tiếng cười của họ hòa vào đợt sóng vỗ, “leng keng” giống những giọt đàn đánh lên trong đêm mưa mùa hè. Tôi bỗng thầm nghĩ, liệu rằng, những sinh vật biển lúc này có như tôi, muốn lao đến một bến bờ hoang dại, mới mẻ, để chìm vào bóng đêm, vào tiếng ào ào, rì rào của những cơn sóng đang vỗ về lên mặt cát. Để được hòa mình trọn vẹn vào thế giới này dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Tin cùng chuyên mục

Tranh minh họa: Nguyễn Văn Học.

Bước qua mùa hoa phượng

(PLVN) - Giá có cái lỗ nẻ mà chui xuống đất thì tôi đã chui tụt xuống cho đỡ xấu hổ khi tôi nhìn thấy cô, cô Nhẫn của tôi. Nhưng lỗ nẻ không có, tôi đứng như trời trồng, con dao cạo mủ cao su rơi xuống chân. Còn cô thì cứ phăm phăm đi lại phía tôi với quần áo bết mồ hôi, bụi đường.

Đọc thêm

Giả vờ

Ảnh minh họa - Internet
(PLVN) - Từng cơn nắng cứ đổ ập xuống một cách mạnh mẽ, như cách mà chúng cậy mình trở thành nữ hoàng của mùa hè.

Ba dượng

Ba dượng
(PLVN) - Ngày mẹ đi thêm bước nữa tôi nhất quyết không đến dự đám cưới của bà. Một đứa trẻ lên tám khi ấy chỉ muốn có một gia đình yên ấm, làm sao đón nhận được một người xa lạ đến ở cùng để rồi “ba” phải ra đi và mình phải gọi người đó bằng “ba”.

Tản mạn về chiếc nồi cơm điện

Tản mạn về chiếc nồi cơm điện
(PLVN) - Dạo gần đây, hình ảnh chiếc nồi cơm điện xuất hiện ngày càng nhiều. Nhà nhà, người người đều tập ôm nồi. Tôi bỗng để ý hơn đến cái nồi cơm điện nhà mình. Rồi bỗng sực tỉnh nhận ra thứ vô tri, vô giác trong nhà hóa ra cũng có nhiều ý nghĩa ra phết.

Chuyện bên sông

Chuyện bên sông
(PLVN) - Đa lớn lên trong căn chòi nhỏ neo người bên cánh sông buồn. Căn nhà nhỏ của hai mẹ con nó mỗi đêm sau khi qua đi những nhọc nhằn của ngày thường, thì càng về đêm càng yên tĩnh.

Trong mênh mông sắc hoa

Tranh minh họa: Trường Thịnh
(PLVN) - Sáng tinh khiết, bình minh đang lên. Sương quyện hương sen trong những ngày thanh tao của người cựu binh già. Ông Minh vừa nhấp ngụm trà đầu thì thằng Giới hốt hoảng chạy sang. Nó thông báo tin sét đánh. “Ông ơi, anh Nên cưa trộm sưa, mang đi rồi”. Ông hạ chén xuống, thảng thốt: “Nó cưa hồi đêm hả? Trời ơi!”. Ông lao theo thằng cháu đến nhà con cả Vấn. Cây sưa quý của dòng họ “ngự” ở mé sân vườn, do Vấn trông nom. Vậy mà…

Cuộc đua với thời gian

Ảnh minh họa. (Nguồn: Pinterest)
(PLVN) - Con người luôn dành cả cuộc đời để chạy đua với thời gian. Từ việc bào chế thuốc trường sinh, vội vàng lưu giữ những bức ảnh, cho đến việc sống gấp.

Nghệ nhân

Tranh minh họa: Trần Công Nguyên
(PLVN) - Doãn hăm hở hùn vốn mở cửa hàng kim thủy khí, cung cấp máy móc. Vậy mà đổ bể.

Mùa tỏi cô đơn

Mùa tỏi cô đơn
(PLVN) - Mỗi khi tàu nhả khói chạm vào vòm cây xà cừ cổ thụ chỗ nền ga Điềm cũ sẽ rúc những hồi còi dài dằng dặc, tiếng bánh sắt lăn rình rùng trên đường ray. Đường gạch chật chưỡng dưới chân Miên.

Hãy níu nhau thêm một chút…

Hãy níu nhau thêm một chút…
(PLVN) - Cuộc sống thời số hóa, mọi buồn vui, hạnh phúc, hỉ nộ ái ố với nhiều người đều ăm ắp trên mạng xã hội… Nhưng có một cô gái đã chết khô trên sofa đã hơn một năm trong căn hộ tại một chung cư ở Hà Nội lại không có - dù chỉ là một kết nối thực...

“Cẩm nang chữa nói ngọng” - phát huy những nét đẹp của giọng nói vùng miền

Cuốn sách giúp người nói chưa chuẩn tiếng Việt, có thêm nhiều hướng dẫn thực hành và luyện tập sửa ngọng tại nhà. (ảnh P.V)
Tối ngày 14/5/2024, chuyên gia ngôn ngữ Nguyễn Thị Thanh Mai ra mắt cuốn "Cẩm nang chữa nói ngọng" (NXB Thanh Niên) tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Qua cuốn sách, chuyên gia ngôn ngữ cũng là MC của Đài Truyền hình Việt Nam này muốn giúp những người nói tiếng mẹ đẻ chưa chuẩn có thể áp dụng và chỉnh sửa điều đó.

Buông

Ảnh minh họa
(PLVN) - Nếu mà bà không thương ông thì buông tha cho người ta để người ta còn đi lấy vợ nữa chứ?

Hương mùa hè

Ảnh minh họa. (Nguồn: Pinterest)
(PLVN) - Cuối xuân mà Hà Nội cứ như đã vào hè, trời nóng hầm hập, bức bối muốn xé toạc lớp da của mỗi người.

'Lần về sau anh sẽ về hỏi cưới em'

Ký ức chiến trường xưa. (Tranh minh họa: Báo Lâm Đồng)
(PLVN) - Tháng tư đến mang hương vị của những lời nói dối phảng phất đâu đây. Cái khí trời thêm se lạnh khiến lòng người như đang chợt hỏi, xuân vừa ghé qua sao lại mang cái oi ả sớm tới rồi. Người ta thường bảo tháng tư là tháng của những lời nói dối, nhưng có bao giờ có ai tự nghĩ rằng trong vô số những lời nói ấy, thực sự thì cũng có những lời nói dối thiện - lương?

70 tác phẩm hội họa “Đường lên Điện Biên”

Một tác phẩm hội họa trong triển lãm “Đường lên Điện Biên” (ảnh Bảo Châu).
(PLVN) - Triển lãm “Đường lên Điện Biên” giới thiệu 70 tác phẩm hội họa, đồ hoạ, điêu khắc, ký hoạ, áp phích, sáng tác trong giai đoạn 1949 -2009 của 34 tác giả, được lựa chọn trong bộ sưu tập của Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam.

Mưa phượng

Mưa phượng
(PLVN) - Tháng tư, vài cây phượng nở sớm bắt đầu khoác lên mình những con bướm vàng đỏ đủ cả. Chúng lấp ló dưới những tán lá xanh um chơi trò trốn tìm với những cô cậu nhỏ đang đuổi bắt dưới gốc cây. Mùa phượng hãy còn sớm, nhưng cũng đủ để thức tỉnh những lòng yêu phượng theo cơn gió mơn trớn đến đâu đây. Tìm những con bướm phượng lẩn trong đám lá xanh um ước chừng còn vui hơn cảnh nhìn thấy tầng tầng hoa phượng buổi đương mùa.