Giết bạn chỉ vì 50.000 đồng...
Do ở cùng xóm lại đồng trang lứa nên Đ.T.T và D.V.M (cùng ở Bình Dương) chơi với nhau khá thân thiết. Chuyện mượn tiền qua lại cũng thường xuyên. Nhưng rồi một lần, M. thiếu T. 50.000 đồng khá lâu vẫn chưa trả.
Do ở cùng xóm lại đồng trang lứa nên Đ.T.T và D.V.M (cùng ở Bình Dương) chơi với nhau khá thân thiết. Chuyện mượn tiền qua lại cũng thường xuyên. Nhưng rồi một lần, M. thiếu T. 50.000 đồng khá lâu vẫn chưa trả.
Một buổi tối, M. đi làm về qua nhà bà nội xem tivi. Được một lúc, T. cũng đến xem tivi và gặp M. nên lên tiếng đòi tiền. M. nói nửa chơi nửa thật: “Tao không có tiền, không trả mày có sao không?” rồi viện cớ khuya rồi, đuổi T. về để bà nội đi ngủ. T. không chịu và tiếp tục đòi M. trả tiền.
Thấy T. lải nhải bên tai hoài, M. nổi cáu: “Mày không về, tao đánh đừng có trách!”. Lời cảnh báo khiến T. nổi giận chụp lấy cây chổi đánh M. Không vừa, M. vật ngã T. xuống đất, đấm vào mặt.
Sau khi bà nội M. nhờ hàng xóm can ngăn, T. ra ngoài đường đứng, M. ngồi trước cửa nhà bà nội một lúc thì đi về nhà ngủ. T. cũng về nhà lấy nước đá chườm lên vết bầm ở mắt rồi lên giường nằm.
Nhưng trằn trọc mãi vẫn không sao ngủ được. Phần vì vết thương đau, phần vì càng nghĩ tới thái độ “ngang như cua” của M. càng không làm sao nuốt trôi được “cục tức”. T. mở cửa bước ra ngoài. Nhìn thấy vách tường nhà có 3 cái rựa, trong T. lóe lên một suy nghĩ...
Lựa cây rựa bén nhất, T. đi bộ đến nhà M., đẩy cửa vào nhưng không được do có chốt bên trong. Nhìn quanh quất thấy có chiếc ghế trong quán nước trước nhà M., T. đến lấy, bắc ghế lên đưa tay vào trong cửa mở chốt. M. đang nằm ngủ trên ván ngựa, đầu quay ra ngoài cửa. T. bước đến, vung rựa...
Sáng hôm sau, gia đình phát hiện M. đã chết. T. bị bắt ngay sau đó. Tuy nhiên, trong thời gian bị tạm giam, T. có biểu hiện bị động kinh, bị điều trị bắt buộc tại bệnh viện tâm thần nên CQĐT đã ra quyết định trưng cầu giám định pháp y tâm thần.
Kết quả, về y học, T. bị động kinh do di chứng có biến đổi nhân cách; về pháp luật, T. gây án trong trạng thái ý thức tỉnh (ngoài cơn động kinh), đủ năng lực chịu trách nhiệm hình sự.
Do T. phạm tội còn trong độ tuổi vị thành niên, có nhược điểm về tâm thần nên hạn chế về mặt nhận thức, chưa tiền án tiền sự, cùng gia đình bồi thường thiệt hại cho gia đình bị hại (và họ cũng không yêu cầu gì về hình phạt đối với bị cáo), nguyên nhân dẫn đến hành vi phạm tội của bị cáo có một phần lỗi của người bị hại..., TAND tỉnh Bình Dương đã tuyên phạt T. 10 năm tù về tội giết người.
Chỉ vì 50.000 đồng và cách ứng xử thiếu khéo léo, đúng mực, một người bị tước đoạt mạng sống khi còn quá trẻ, một người phải vào tù. Bài học không mới vẫn không thừa để nhắc nhở mọi người phải thận trọng hơn khi ứng xử trong cuộc sống.
Một buổi tối, M. đi làm về qua nhà bà nội xem tivi. Được một lúc, T. cũng đến xem tivi và gặp M. nên lên tiếng đòi tiền. M. nói nửa chơi nửa thật: “Tao không có tiền, không trả mày có sao không?” rồi viện cớ khuya rồi, đuổi T. về để bà nội đi ngủ. T. không chịu và tiếp tục đòi M. trả tiền.
Thấy T. lải nhải bên tai hoài, M. nổi cáu: “Mày không về, tao đánh đừng có trách!”. Lời cảnh báo khiến T. nổi giận chụp lấy cây chổi đánh M. Không vừa, M. vật ngã T. xuống đất, đấm vào mặt.
Sau khi bà nội M. nhờ hàng xóm can ngăn, T. ra ngoài đường đứng, M. ngồi trước cửa nhà bà nội một lúc thì đi về nhà ngủ. T. cũng về nhà lấy nước đá chườm lên vết bầm ở mắt rồi lên giường nằm.
Nhưng trằn trọc mãi vẫn không sao ngủ được. Phần vì vết thương đau, phần vì càng nghĩ tới thái độ “ngang như cua” của M. càng không làm sao nuốt trôi được “cục tức”. T. mở cửa bước ra ngoài. Nhìn thấy vách tường nhà có 3 cái rựa, trong T. lóe lên một suy nghĩ...
Lựa cây rựa bén nhất, T. đi bộ đến nhà M., đẩy cửa vào nhưng không được do có chốt bên trong. Nhìn quanh quất thấy có chiếc ghế trong quán nước trước nhà M., T. đến lấy, bắc ghế lên đưa tay vào trong cửa mở chốt. M. đang nằm ngủ trên ván ngựa, đầu quay ra ngoài cửa. T. bước đến, vung rựa...
Sáng hôm sau, gia đình phát hiện M. đã chết. T. bị bắt ngay sau đó. Tuy nhiên, trong thời gian bị tạm giam, T. có biểu hiện bị động kinh, bị điều trị bắt buộc tại bệnh viện tâm thần nên CQĐT đã ra quyết định trưng cầu giám định pháp y tâm thần.
Kết quả, về y học, T. bị động kinh do di chứng có biến đổi nhân cách; về pháp luật, T. gây án trong trạng thái ý thức tỉnh (ngoài cơn động kinh), đủ năng lực chịu trách nhiệm hình sự.
Do T. phạm tội còn trong độ tuổi vị thành niên, có nhược điểm về tâm thần nên hạn chế về mặt nhận thức, chưa tiền án tiền sự, cùng gia đình bồi thường thiệt hại cho gia đình bị hại (và họ cũng không yêu cầu gì về hình phạt đối với bị cáo), nguyên nhân dẫn đến hành vi phạm tội của bị cáo có một phần lỗi của người bị hại..., TAND tỉnh Bình Dương đã tuyên phạt T. 10 năm tù về tội giết người.
Chỉ vì 50.000 đồng và cách ứng xử thiếu khéo léo, đúng mực, một người bị tước đoạt mạng sống khi còn quá trẻ, một người phải vào tù. Bài học không mới vẫn không thừa để nhắc nhở mọi người phải thận trọng hơn khi ứng xử trong cuộc sống.
Theo Phạm Kim Nương
Người Lao Động
Người Lao Động
