Đầu cúi gằm khi đứng trước vành móng ngựa của TAND huyện Long Mỹ (tỉnh Hậu Giang) là một chàng thanh niên mới vừa bước qua tuổi 31. Nếu không quen biết, ít ai nghĩ đó lại là một thầy giáo đã có thâm niên hơn 10 năm trong ngành giáo dục. Càng bất ngờ hơn khi N.T.T.T. (tên bị cáo) phải hầu tòa về tội danh “Cố ý gây thương tích” với các tình tiết định khung tăng nặng là “phạm tội có tính chất côn đồ” và “dùng hung khí nguy hiểm”.
Ra khỏi trường học, lộ diện côn đồ
Theo cáo trạng, N.T.T.T. sinh năm 1980, là giáo viên môn Mỹ Thuật của một trường Tiểu học ngay tại thị trấn quê nhà. Chiều 10/3/2011, sau khi hết tiết dạy, T. sang xã bên để nhậu cùng một số đồng nghiệp.
Ảnh minh họa: Ngày tháng tù tội. |
Gần 17h cùng ngày, T. điều khiển xe máy về nhà. Đến trước cổng một trường trung học cơ sở ở thị trấn, T. thấy có một xe máy chạy phía trước đột ngột dừng ngay giữa đường (do xe người này bị chết máy) nên T. phải lách qua một bên nên mới không xảy ra tai nạn. Khi đã chạy qua được chiếc xe đó, T dừng xe lại và chửi người lái xe nhưng được một người bảo vệ trong trường học chạy ra can ngăn. Tuy nhiên, T. vẫn hăng máu xông vào đòi đánh anh này nên bị đánh lại. Đến lần thứ ba lao vào đối thủ, anh thầy giáo sức trói gà không chặt bị phản đòn, ngã văng xuống lề đường.
Chợt nhớ trong cặp sách của mình có một con dao dọc giấy sắc bén, T. lồm cồm bò dậy, mở cặp lấy nó ra. Lúc này, người đàn ông đang cúi nhặt tiền và điện thoại của mình bị rớt xuống đường khi đánh nhau với T. nên không nhìn thấy T. cầm dao xông đến từ phía sau. Khi nghe có người hét lên: “Anh ơi chạy đi, nó cầm dao kìa”, người này mới ngước lên và bỏ chạy nhưng T. vẫn đuổi theo, la lớn: “Tao đâm chết mẹ mày!”.
Do đang là giờ tan học của học sinh nên phụ huynh, học sinh và xe cộ trước cổng trường rất đông nên người đàn ông đó không kịp chạy thoát và phải đưa hai tay lên đỡ nhát dao của T. Hậu quả: Tay trái nạn nhân bị chém đứt gân, máu chảy rất nhiều. Lúc này, quần chúng mới ôm, ngăn được T. lại, tước bỏ con dao. Nạn nhân chạy đến Bệnh viện đa khoa huyện băng bó vết thương nhưng do vết thương quá nặng nên đã phải chuyển đến Bệnh viện đa khoa Trung ương thành phố Cần Thơ điều trị mất gần 10 ngày.
Theo kết luận giám định, tỷ lệ thương tích của người bị hại là 15%. Còn T. đã bị lực lượng Công an thị trấn bắt quả tang ngay tại hiện trường.
Trả giá đắt
Mới đây, trong phiên tòa của TAND huyện Long Mỹ, vị chủ tọa ôn tồn hỏi bị cáo N.T.T.T.:
- Bị cáo làm giáo viên đã được bao năm?
T. đáp:
- Bị cáo vào ngành đã được 10 năm, từ năm 2001.
- Chiều hôm gây án, bị cáo có uống rượu bia không?
- Bị cáo có uống khoảng 2 xị rượu và hơn 1 chai bia nên có xỉn và đã không làm chủ được bản thân, nay bị cáo rất ăn năn hối hận...
Tại phiên tòa, người bị hại đã từ chối nhận thêm 5 triệu đồng mà bị cáo tự nguyện bồi thường (trước đó, gia đình T. đã bồi thường 8 triệu đồng trong giai đoạn điều tra). Ông nói: “Số tiền đó để bị cáo lo cho gia đình, lo cho mẹ già và con nhỏ của bị cáo”.
Ông cũng đề nghị Tòa xét xử bị cáo mức án nhẹ nhất theo mức đề nghị của đại diện Viện kiểm sát nhưng không đồng ý cho bị cáo được hưởng án treo bởi lẽ: “Bị cáo là thầy giáo nhưng lại có hành vi hết sức côn đồ, hung hãn; gây án ngay trước sự chứng kiến của rất nhiều phụ huynh và học sinh; bị cáo cũng chưa thành khẩn, thật sự ăn năn hối cải về hành vi phạm tội của mình...”.
Sau khi nghị án, Tòa đã tuyên phạt N.T.T.T. 24 tháng tù giam. HĐXX nhận định: Chỉ vì mâu thuẫn nhỏ nhặt nhưng bị cáo đã dùng con dao bằng kim loại, sắc bén là loại hung khí nguy hiểm gây thương tích cho người bị hại với tỷ lệ thương tích là 15%, do đó hành vi của bị cáo đã cấu thành tội “Cố ý gây thương tích” theo Điều 104 Bộ luật Hình sự và phải chịu hai tình tiết định khung tăng nặng là “Dùng hung khí nguy hiểm” và “Phạm tội có tính chất côn đồ”.
Hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, đã xâm phạm đến sức khỏe của người khác được pháp luật bảo vệ nên cần phải xử lý nghiêm nhằm giáo dục, cải tạo bị cáo đồng thời góp phần răn đe, phòng ngừa loại tội phạm này trong xã hội!
Kết thúc phiên tòa, hai người phụ nữ (là mẹ và vợ của T.) không cầm nổi nước mắt. Trong khi đó, một đứa bé cứ với theo T. để bi bô gọi: “Cha ơi... cha...”. Chỉ vì một mâu thuẫn nhỏ, một phút không điều khiển được hành vi mà tương lai, sự nghiệp và số phận của một người thầy đã rẽ sang một hướng khác!
Sông Hậu