Ngày 24/2, TAND Cấp cao tại Hà Nội mở phiên tòa phúc thẩm xét xử bị cáo Nguyễn Quang Khi (SN 1947) và Đinh Văn Việt (SN 1969), đều ở thị xã Sơn Tây, Hà Nội về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.
Theo bản án sơ thẩm, năm 2013, Nguyễn Quang Khi quen biết với Nguyễn Thị Bình (SN 1979, ở TP Hòa Bình, tỉnh Hòa Bình). Bình là cán bộ thanh tra tỉnh Hòa Bình. Từ năm 2010-2016, Bình tung thông tin gian dối là có mối quan hệ với lãnh đạo nhiều sở ngành các tỉnh, có thể lo xin việc tại các ngành y tế, giáo dục, công an…
Cả hai thỏa thuận nếu Khi tìm người có nhu cầu vào công chức, biên chế thì sẽ được hưởng hoa hồng. Khi đã trao đổi lại với Việt. Sau đó, Việt đã cùng tham gia. Tài liệu điều tra thể hiện, từ năm 2013 đến 2016, Việt đã nhận số tiền 960 triệu đồng của 4 trường hợp để xin việc vào biên chế nhà nước. Tuy nhiên, sau khi nhận tiền, họ đã không thực hiện như cam kết mà chiếm đoạt số tiền trên.
Cụ thể, khoảng tháng 5/2013, ông C.C.T. nhờ Việt xin cho con trai vào làm công chức Bảo hiểm xã hội Việt Nam. Việt yêu cầu ông T. đưa 100 triệu đồng để đăng ký dự thi công chức. Tuy nhiên, con trai ông T. không trúng tuyển. Lúc này, Việt đã nói với ông T. “chạy” vào Kho bạc Nhà nước với giá 150 triệu đồng. Lần này con trai ông T. vẫn không trúng tuyển. Quá tam ba bận, Việt tiếp tục gạ ông T. đưa 100 triệu đồng để xin vào Liên minh hợp tác xã Việt Nam nhưng bất thành.
Việt khai nhận đã đưa 350 triệu đồng cho Khi. Khi đã chuyển 320 triệu đồng cho Bình. Cầm tiền nhưng Bình không thực hiện như cam kết. Hiện ông T. đã nhận lại 340 triệu đồng.
Ngoài ra còn 3 trường hợp khác cũng mất tiền oan với cựu nữ cán bộ thanh tra tỉnh. Cơ quan điều tra các định, Việt hưởng lợi 100 triệu đồng, Khi 40 triệu đồng và Bình nhận 820 triệu đồng.
Với hành vi nêu trên, Bình bị cấp sơ thẩm tuyên phạt 12 năm tù về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”. Cộng với bản án cũ 20 năm, cựu thanh tra tỉnh phải chấp hành hình phạt chung là 30 năm tù. Hai bị cáo Khi và Việt lần lượt lĩnh mức án 7 và 8 năm tù.
Sau phiên tòa sơ thẩm, Khi và Việt cùng kháng cáo. Trong đó, Khi kháng cáo kêu oan còn Việt đề nghị tòa phúc thẩm hủy bản án sơ thẩm để điều tra lại.
Đưa vụ án ra xét xử, cấp phúc thẩm nhận thấy hành vi của các bị cáo cấu thành tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”. Cấp sơ thẩm quy kết các bị cáo với hình phạt trên là đúng người đúng tội nên bác kháng cáo, tuyên y án sơ thẩm.