Điều phía sau chiếc nhẫn…

Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Ở trên khắp thế gian này, khi kết hôn người ta thường trao nhẫn cho nhau với lời thề nguyền sẽ sống cùng nhau trọn kiếp này. Nhưng rồi năm tháng qua đi, họ vẫn sống cùng nhau đấy nhưng trái tim đã nguội lạnh ít nhiều, chỉ còn những chiếc nhẫn là không thể bỏ buông.

Một buổi sáng nọ, ở một ngôi trường nọ, có cô giáo già vốn mang tiếng rất nghiêm khắc vì chưa khi nào tha thứ cho tội lỗi của những đứa học sinh. Thế nên cô đã nổi giận khi nhìn thấy bức vẽ trên tường của hai học sinh là hai anh em lớp trên và lớp dưới trên bức tường trắng ở hành lang. Bức tranh đơn giản mô tả lại một gia đình đang ở công viên. Người cha nắm tay cậu con trai, bà mẹ đi cùng cô con gái. Họ đang rảo bước tới chiếc đu quay với gương mặt rạng rỡ.

Đứng trước mặt cô giáo già, hai anh em tác giả bức tranh òa khóc. Vừa khóc chúng vừa kể rằng, chúng không muốn vẽ bậy trên tường, nhưng chúng lại muốn có một bức tranh để ngày ngày có thể nhìn thấy, vì chúng không thể có những điều này khi ở nhà. Vốn trước đây cũng sinh ra trong một gia đình khuyết vắng nên cô hiểu thế nào là nỗi khát khao của những đứa trẻ về một mái nhà có đủ mẹ, đủ cha và những bữa cơm đầm ấm. Cô ôm hai đứa trẻ vào lòng vỗ về…

*

Một buổi tối nọ, ở một căn nhà nọ, có ô cửa sổ khuya rồi vẫn sáng đèn. Ngọn đèn không chờ ai cả. Ngọn đèn chỉ là chỗ dựa cho người đàn bà mất ngủ. Người đàn ông của ngôi nhà đã đi qua những năm tháng tuổi trẻ, nhưng không vì thế mà anh tuyệt vời hơn. Anh vẫn là anh của mấy chục năm trở về trước, khi cô gái anh yêu đi lấy chồng, còn anh tặc lưỡi cưới người phụ nữ yêu anh.

Xúng xính trong bộ vest chú rể, tay cầm bó hoa, anh chuẩn bị bước vào nhà cô dâu thì bỗng đứng sững. “Mình làm gì thế này? Mình có yêu cô ấy đâu?” - trong đầu anh quay cuồng bao ý nghĩ. Nhưng mọi thứ đã sắp xếp xong xuôi, anh không thể làm gì khác.. Nước mắt anh mặn chát cõi lòng. Nước mắt đàn ông chẳng thể chảy ra ngoài.

Ngày nhận lời cầu hôn của anh, cô cứ nghĩ rằng rồi đây mình sẽ hạnh phúc vì anh là người cô yêu. Năm tháng qua đi tình yêu của anh đối với cô sẽ sinh ra và lớn dần lên như mầm cây ươm vào đất. Nhưng cô đã nhầm. Anh vẫn làm tròn trách nhiệm của người chồng, người cha nhưng đó đơn giản chỉ là nghĩa vụ. Còn tình yêu như một món quà xa xỉ mà cô chưa bao giờ được nhận.

Và giờ đây, sau những năm dài hôn nhân, anh lại lần nữa mang món quà xa xỉ ấy đem đi tặng người đã nhen nhóm lại được tình yêu trong anh sau những tháng ngày dài nguội lạnh. Chỉ tiếc rằng người đó vẫn không phải là cô.

*

Có câu nói rằng, nếu bạn yêu hai người cùng một lúc, hãy chọn người thứ hai. Bởi nếu bạn thực sự yêu người thứ nhất, bạn sẽ không yêu người thứ hai. Nhiều người nghe câu này gật gù quá đúng, bởi nếu tình yêu thứ nhất đã là trọn vẹn, thâm sâu thì sao có thể có mối tình thứ hai. Yêu thêm lần nữa để thấy rằng trước đó là chỉ những điều tương tự tình yêu.

Nhưng bạn đã có bao giờ tự vấn mình để xem hôn nhân khác tình yêu lý tưởng ở chỗ nào, hay nói cách khác tình yêu thứ hai thì khác gì tình yêu thứ nhất? Xin thưa rằng, phía sau chiếc nhẫn trao cho nhau, đó là trách nhiệm, là tài chính, việc nhà, con cái, cha mẹ... Giữa chừng ấy bộn bề, tình yêu như bị bóp nghẹt, mờ nhạt…

Trong khi đó, như một kẻ sắp chết đuối, bạn “cập bến” tình yêu thứ hai với sự cộng hưởng của trái tim và sự kết nối tâm hồn, như bạn hằng tưởng. Và bạn nghĩ rằng hẳn mình sẽ không có tình yêu thứ hai nếu nó không đáng giá như vậy.

*

Cứ thể, những người đàn ông và đàn bà trên thế gian này miệt mài chạy đuổi nhau ở mặt sau của chiếc nhẫn để đuổi theo những mối tình mang số đếm. Như chú chuột cảnh chơi đuổi bắt trong chiếc vòng tròn không hồi kết.

Họ mải đuổi nhau mà quên mất rằng, có những tình yêu thực chất chỉ là cuộc chạy trốn nhất thời của kẻ hèn nhát không dám đối mặt với khủng hoảng hôn nhân vì biết rằng những vấn đề của hôn nhân không dễ gì mà thay đổi.

Và thế nên, trên ngón tay của họ những chiếc nhẫn vẫn luôn vừa vặn với vết hằn sâu. Hằn cả trong tim những đứa trẻ…

Bình luận

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu

Tin cùng chuyên mục

Đọc thêm

Cho những mùa xuân ở lại

Ảnh minh họa. (Nguồn: H.Ái)
(PLVN) - Ngày nhỏ, tôi tin những nụ, những chồi xanh kia chính là những đứa trẻ ngủ quên, một sáng giật mình thức giấc vì phải đi học giống hệt như mình. Nhưng, thay vì đến trường, lớp học của những non tơ ấy diễn ra ngay trong mảnh vườn, trong khu đồi vắng và bão gió, nắng mưa chính là những bài học đầu đời…

Tôn vinh 80 năm Truyền thống Công an Nhân dân qua Trại sáng tác Văn học nghệ thuật 2025

Quang cảnh lễ khai mạc.
(PLVN) -  Ngày 27/3, Công an tỉnh Quảng Trị phối hợp Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh tổ chức khai mạc Trại sáng tác Văn học nghệ thuật chủ đề “80 năm Truyền thống Công an Nhân dân và quê hương Quảng Trị anh hùng” năm 2025, hướng tới chào mừng kỷ niệm 80 năm ngày truyền thống lực lượng Công an Nhân dân (CAND) 19/8 (1945-2025).

Ánh mắt vùng sơn cước

Ánh mắt vùng sơn cước
(PLVN) - Hoa mơ, hoa mận nở rộ mà trời vẫn có gì đó mênh mang. Bản Thia, bản Ngài như trở nên vắng hơn, lọt thỏm giữa núi rừng. Những bước chân của học trò cũng trở nên chậm chạp. Tôi liên tục nhận được cuộc gọi của bác sĩ Thìn và các đồng nghiệp khác hỏi về cô Diệu.

Sự khác biệt không xóa nhòa

Ảnh minh họa. (Nguồn: FB)
(PLVN) - Cái cách cô nhắm nghiền đôi mắt lại để lắng nghe những lời áp đặt của gã khiến mọi người xung quanh những tưởng cô phải là người làm nên những lỗi lầm gì quá đáng lắm mới khiến người đàn ông đối diện giận dữ đến mức vậy.

Khi khí chất đẹp đẽ nhất của hoa được cảm nhận

Khi khí chất đẹp đẽ nhất của hoa được cảm nhận

(PLVN) - Nhất Hoa Nhất Khí, nơi nghệ thuật cắm hoa không chỉ là sự sắp đặt những cành hoa mà còn là câu chuyện về sự sống, về triết lý nhân sinh, sự hài hòa của thiên nhiên, con người. Khi có sự thấu cảm, tác phẩm sẽ khiến người xem thấy được khí chất đẹp đẽ nhất của hoa.

Người chồng 'mù'

Ảnh minh họa. (Nguồn: FB)
(PLVN) - Bạn đã từng ở trong hoàn cảnh, hoặc biết ai đó, âm thầm lên kế hoạch chia tay chồng của mình? Hay một người chồng bỗng một ngày nhận được đơn ly hôn từ vợ và hoàn toàn bất ngờ về điều đó? Bạn có từng chất chứa bao nhiêu là nỗi niềm, bạn cần vô cùng một người để chia sẻ, mà lại chẳng thể nói gì với người đang đắp chăn nằm bên cạnh?

Hoa thơm đầy ngõ

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) - Sáng sớm, ông Phê chào cả nhà, nói đi một lát, về sẽ có quà cho Bi. Đã quá trưa, không thấy ông nội về, thằng Bi phụng phịu với mẹ: “Ông đi đâu mà lâu thế không biết”. Người bố quát con “Mặc ông, ăn nhanh lên mẹ mày còn dọn”.

Nhớ mùa hoa gạo

Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
(PLVN) - Mỗi khi quay lại thăm trường cũ tôi lại bồi hồi đứng trước gốc gạo đỏ chói giữa trưa hè. Bao giờ cũng vậy, dù đi xa cách mấy tôi luôn cố gắng quay về vào ngày hoa gạo nở đỏ rực cả một khoảng sân trường chỉ để đắm chìm trong cái sắc đỏ ấy mà hồi tưởng, mà nhớ thương.

Dòng gió bụi

Tranh minh họa. (Nguồn: Văn Học)
(PLVN) -  Đang ngồi tiếp chuyện hai vị khách thì Tỏ đi qua, hất hàm hỏi ông Quà: “Lão thấy ví tôi không? Đưa đây?”.

Viết cho tình yêu

Ảnh minh họa. (Nguồn: H.Ái)
(PLVN) - “Em mãi là hai mươi tuổi/Ta mãi là mùa xanh xưa”... Có lẽ, đó là ước nguyện của chúng ta được nhà thơ Quang Dũng nói hộ bằng hai câu thơ ấy.

Bức tranh

Bức tranh
(PLVN) - Quả là một rừng mây tuyệt mỹ! Ngân thốt lên vui sướng khi vừa đặt đồ nghề xuống. Ngân đã từng nghe nhiều đến nơi này, nhưng mọi lời miêu tả không bằng một vài giây đắm mình trong cảnh sắc tuyệt diệu này. Cô hít hà thật sâu rồi rộn ràng vẽ, như thể đang sợ vẻ đẹp trước mắt sẽ tan biến. Ngân yêu tranh màu nước và những bức vẽ của cô bao giờ cũng đầy hào hứng, rực rỡ, dù tâm trạng cô đang bấn loạn, thậm chí khi tinh thần khủng hoảng.

Đợi chờ ngày hoa nở

Ảnh minh họa. (Nguồn: TL)
(PLVN) - Chẳng biết tự bao giờ, nhân loại lấy sự tồn tại và phát triển của thực vật, mà cụ thể là những bông hoa, chiếc lá để làm “cột mốc xanh” cho những niềm hy vọng, cho những sự hứa hẹn về tương lai.

Người dưng đất lạ

Người dưng đất lạ
(PLVN) - Xứ nào có người thương đều là quê hương, xứ sở, Phú nhớ mang máng từng nghe một câu tương tự như thế trong một bộ phim nào đó đã xem. Nên chi mỗi lần có ai thắc mắc can cớ chi bỏ xứ ra đây, anh thường nói rành rẽ, tại có người tui thương. Thiên hạ thắc mắc tiếp, anh này lạ lùng, “thuyền theo lái, gái theo chồng” mắc mớ chi anh không đem người anh thương vô xứ trong ở với mẹ già. Phú lại cười hiền, biết trả lời mấy cũng dễ chi vừa lòng thiên hạ. Thôi, cười cho xong chuyện.

Triển lãm ảnh "Văn Bàn nghĩa tình"

Triển lãm ảnh "Văn Bàn nghĩa tình"
(PLVN) - Triển lãm ảnh với chủ đề "Văn Bàn nghĩa tình" được tổ chức tại xã Tân An, huyện Văn Bàn -  nhằm tôn vinh những giá trị văn hóa, lịch sử và tình đoàn kết của nhân dân các dân tộc trên địa bàn huyện.

'Gửi một người mẹ Việt Nam' - bài thơ được nhà thơ Mỹ đọc tại 'Ngày Thơ Việt Nam năm 2025'

'Gửi một người mẹ Việt Nam' - bài thơ được nhà thơ Mỹ đọc tại 'Ngày Thơ Việt Nam năm 2025'
(PLVN) - Ngày 12/2/2025 (tức 15 tháng Giêng năm Ất Tỵ) tại TP Hoa Lư, tỉnh Ninh Bình sẽ diễn ra “Ngày Thơ Việt Nam năm 2025” với chủ đề “Tổ quốc bay lên”. Ngày Thơ năm nay có nhiều điều đặc biệt như lần đầu tiên không tổ chức ở Hà Nội và có sự tham gia trình diễn thơ của nhà thơ cựu chiến binh Mỹ Bruce Weigl. Ông sẽ đọc tác phẩm “Gửi một người mẹ Việt Nam” tại Ngày Thơ như một cách để kết nối văn hóa và hàn gắn quá khứ bằng ngôn ngữ của thi ca.