Phiên tòa phúc thẩm đã phải hoãn lại khiến những nét mệt mỏi và khắc khoải trên khuôn mặt người đàn ông và cũng là bị hại trong vụ án càng hiện rõ. Ông hy vọng rồi đây một bản án công minh sẽ được dành cho kẻ côn đồ.
Không quỳ thì... ăn đòn
Vụ án bắt nguồn từ mâu thuẫn đất đai giữa hai gia đình ông Trần Tiến Anh (SN 1946) và gia đình ông Nguyễn Văn Bội (SN 1949), đều ở tổ 24, thị trấn Chùa Hang, huyện Đồng Hỷ, tỉnh Thái Nguyên. Sáng 29/9/2010, tại khu vực chợ Núi Voi (thuộc thị trấn Chùa Hang) bà Lê Thị Khương (vợ ông Tiến Anh) và bà Hứa Thị Quy (SN 1958, vợ ông Bội) đã lời qua tiếng lại với nhau.
Ông Nguyễn Văn Bội khẳng định sẽ đòi công lý đến cùng.
Bà Quy về nhà trước, kể lại chuyện cho ông Bội nghe. Khi bà Khương đi qua nhà, ông Bội đã lao ra to tiếng. Rất may được mọi người can ngăn nên đã không xảy ra xô xát. Tuy nhiên, bà Khương yêu cầu tổ dân phố đứng ra giải quyết.
Tổ dân phố đã mời hai gia đình lên hòa giải vào 20h cùng ngày tại hội trường núi Đá Voi. Để tránh xảy ra xô xát, chính quyền địa phương đã không mời ông Tiến Anh đến nhưng ông này vẫn có mặt. Thấy gia đình ông Tiến Anh có thái độ bất hợp tác, đặc biệt là con cháu ông Tiến Anh đứng rất đông ngoài hội trường, ông Bội nói: “Sao hòa giải mà gia đình ông Tiến Anh đến đông thế này?”.
Ông Bội nhận lại những lời nói khó nghe. Khi biên bản cuộc hòa giải chuẩn bị được hoàn thành, bất ngờ ông Tiến Anh ra “yêu sách” cho ông Bội: “Nếu xin lỗi thì phải quỳ xuống mới thôi”. Thấy vậy, ông Bội đứng dậy cầm chiếc ô mang theo chỉ thẳng về phía hàng xóm hỏi lại: “Mày là gì mà tao phải quỳ xuống xin lỗi mày?”.
Thấy vậy, Trần Đức Vỹ (SN 1978, con trai ông Tiến Anh) liền điện thoại gọi anh trai mình là Trần Bằng Tĩnh (SN 1975) đến “trợ giúp”. Sau đó, Vỹ chạy đi tìm một đoạn gỗ dài khoảng 50cm rồi lao vào hội trường, vụt tới tấp vào người ông Bội. Thấy chồng nguy khốn, bà Quy dùng đá ném về phía Vỹ nên cũng bị Vỹ cầm gậy vụt thẳng vào mạng sườn. Đúng lúc này, Tình phóng xe máy đến hội trường, với một đoạn gậy mà anh ta nhặt được trên đường đi. Đến nơi, Tình dùng gậy vụt tới tấp vào người bà Quy, ông Bội cho đến khi mọi người can ngăn.
Vợ chồng ông Bội được chuyển lên Bệnh viện Đa khoa huyện Đồng Hỷ. Hôm sau, họ được đưa lên Bệnh viện Đa khoa Thái Nguyên điều trị, đến ngày 15/10/2010 mới dần hồi phục. Biên bản hòa giải hôm đó đã không được ký kết, thậm chí vương nhiều máu của gia đình bị hại.
Đánh dập gan người, được hưởng... án treo
Bản giám định số 307, 308 ngày 16/11/2010 của Trung tâm Giám định y pháp tỉnh Thái Nguyên kết luận: Ông Bội có tỷ lệ thương tật 6% vĩnh viễn. Trong khi đó, với các vết thương rách da đầu, cổ chân phải, dập gan, bầm tím khắp người, gãy 1/3 xương quay tay trái, gãy xương đốt bàn V tay trái, chấn thương bụng..., bà Quy bị thương tật với tỷ lệ 30%.
Ngày 19/1/2011, VKSND huyện Đồng Hỷ ra cáo trạng truy tố hai bị cáo Vỹ và Tĩnh về tội “Cố ý gây thương tích” theo quy định tại Khoản 2, Điều 104, Bộ luật Hình sự (khung hình phạt 2-7 năm tù giam).
Ngày 25/3/2011, TAND huyện Đồng Hỷ xử sơ thẩm, tuyên phạt bị cáo Trần Đức Vỹ 36 tháng tù còn Trần Bằng Tĩnh 30 tháng tù, buộc Vũ và Tĩnh bồi thường hơn 52 triệu đồng cho phía bị hại. Tuy vậy, Tòa lại cho cả hai bị cáo được... hưởng án treo!
Căn cứ để xử nhẹ hai bị cáo được Hội đồng xét xử nêu là: Hai bị cáo đã ăn năn hối cải, bản thân cũng chưa có tiền án tiền sự (bị cáo Vỹ là kỹ sư Công ty Gang thép Thái Nguyên), gia đình có công với nước, gia đình bị hại đã bồi thường một khoản chi phí... nên các bị cáo được hưởng một số tình tiết giảm nhẹ tại Điều 47 Bộ luật Hình sự.
Bất bình với án phạt “nhẹ hều” mà TAND huyện Đồng Hỷ đã tuyên, ông Bội có đơn kháng cáo lên TAND tỉnh.
Nhiều uẩn khúc cần được làm rõ Bình luận về vụ án này, Luật sư Nguyễn Thị Thanh Nghĩa (Văn phòng Luật sư Thanh Nghĩa - Đoàn Luật sư tỉnh Thái Nguyên) cho rằng: “Khâu giám định thương tật đối với hai vợ chồng ông Bội chưa thực sự hợp lý, hợp tình. Căn cứ vào các vết thương của hai vợ chồng ông Bội, bên cạnh tỷ lệ thương tật vĩnh viễn, trường hợp của bà Quy (vợ ông Bội) không thể không có tỷ lệ giám định thương tật tạm thời. Nếu tính tổng cộng chắc chắn con số này không dừng lại ở 30% mà còn cao hơn thế. Nếu con số này trên 30%, hai bị cáo hoàn toàn có thể phải nhận hình phạt cao hơn”. Cũng theo Luật sư Nghĩa, việc HĐXX mới nêu 2 tình tiết tăng nặng là “dùng hung khí nguy hiểm” và “phạm tội với nhiều người” và đã bỏ quên chi tiết “đánh người không có khả năng tự vệ” (được quy định tại Điểm h, Điều 48/BLHS và Điểm d, Khoản 1, Điều 104 Bộ luật Hình sự). |
Kỳ Anh