Vụ án “cố ý gây thương tích” được cho là có dấu hiệu oan sai, bị cáo khẳng định vết thương trên người bị hại không phải do mình gây ra. Suốt quá trình xô xát, bị cáo chưa hề tước được hung khí từ tay bị hại.
11 vết thương, 6 chưa thể xác định
Sáng ngày 28/11, TAND huyện Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án “cố ý gây thương tích” đối với bị cáo Đoàn Văn Giang (SN 1985, ngụ xã Phước Lưu, huyện Trảng Bàng) và Đoàn Hữu Nhân (SN 1996, em cùng cha khác mẹ của Giang). Bị hại là anh Phạm Minh Vương (SN 1988, ngụ cùng xã) bị thương tích 15%.
Đây là lần thứ hai vụ án được đưa ra xét xử sơ thẩm. Trước đó, vào tháng 12/2015, TAND huyện Trảng Bàng tuyên phạt Giang 9 tháng tù giam, không truy tố Nhân. Tuy nhiên, vào tháng 4/2016, TAND tỉnh Tây Ninh xét xử, cho rằng bỏ lọt tội phạm nên hủy án. Và lần này, Nhân bị truy tố cùng với Giang trong vai trò đồng phạm.
Phiên tòa bắt đầu bằng những giọt nước mắt. Bị cáo Giang khóc khi được dẫn vào phòng xử án khiến gia đình bị cáo rơi lệ theo. Bị cáo Giang đưa cho vợ món quà làm từ trại giam và mếu máo nói không thành lời. Khi được HĐXX hỏi, bị cáo Giang liên tục khóc, tỏ ra khá bức xúc với việc mình bị truy tố.
Theo cáo trạng, vào khoảng 12h, ngày 08/3/2015, anh Vương và anh Huỳnh Quốc Dũng (là anh em cùng mẹ khác cha với bị cáo Giang) cùng một số người bạn tổ chức nhậu tại ấp Phước Giang, xã Phước Lưu.
Bị cáo Giang khóc tại tòa |
Trong lúc nhậu, giữa Vương và Dũng xảy ra mâu thuẫn dẫn đến đánh nhau nhưng được mọi người can ngăn. Dũng ra về gặp và kể lại cho hai anh em nghe chuyện mình bị đánh. Dũng lấy con dao dài khoảng 30cm cầm trên tay rủ Giang và Nhân đến nhà Vương, thấy nhà Vương đóng cửa nên ra về.
Đến khoảng 17h, cùng ngày, Vương đang nằm ở võng nhà một người quen thì thấy Giang và Nhân đến. Vương bỏ chạy đến đống củi lấy một con dao dài 38cm tiến đến chém. Giang và Nhân bỏ chạy.
Vương cầm dao đuổi theo được 6m thì trượt chân té ngã nằm nghiêng. Giang quay lại, đè lên, giật lấy con dao từ tay Vương. Nhân đứng cách 2m, nhặt cục gạch ném trúng đầu Vương rồi tiếp tục đánh vào bụng Vương 3 cái. Đánh xong, Nhân ra ngoài đứng nhìn.
Giang giằng co, giật dao qua lại nhiều lần làm lưỡi dao trúng vào mặt anh Vương gây thương tích. Bị Giang giữ tay phải là tay có dao, anh Vương dùng tay trái rút cây kéo dài 22cm trong người ra đâm Giang. Giang đỡ được và cây kéo rơi xuống đất. Giang nhặt kéo đâm vào tay, chân và ngực Vương, tổng cộng 4 nhát.
Lúc này cha Giang chạy đến can ngăn và giật con dao từ tay Vương. Sau đó, Giang và Nhân bỏ về. Anh Vương được đưa đến trung tâm y tế huyện Trảng Bàng điều trị và có đơn yêu cầu xử lý hình sự đối với Giang và Nhân.
Theo bản kết luận pháp y của Trung tâm pháp y tỉnh Tây Ninh, thương tích cơ thể của anh Vương là 15%. Trong 11 vết thương tạo ra tỷ lệ thương tích có 5 vết thương do vật sắc nhọn gây nên, còn lại 6 vết thương không xác định được do vật gì gây ra. Giang và Nhân bị truy tố theo khoản 2 Điều 104 BLHS.
Điều đặc biệt, sau khi gây ra sự việc, hai bị cáo là người trình báo sự việc. Tiếp đó, bị hại có đơn yêu cầu xử lý hình sự đối với hai bị cáo. Tuy nhiên, sau khi phân công điều tra viên thu thập hồ sơ, tiến hành khởi tố vụ án khởi tố bị can, công an huyện Trảng Bàng lại ra quyết định xử phạt hành chính đối với cả ba người về hành vi gây rối trật tự công cộng.
Cùng ngày với quyết định xử phạt hành chính là kết luận điều tra, yêu cầu khởi tố hình sự đối với Giang. Sau đó, quyết định xử phạt hành chính của Giang bị một quyết định khác hủy bỏ.
Bị cáo Nhân hiện được tại ngoại |
Bị cáo kêu oan cho rằng không đâm bị hại
Bị cáo Giang cho rằng sự việc trong cáo trạng có nhiều tình tiết chưa đúng. Theo đó, khoảng 12h ngày 08/3/2015, bị cáo Giang đi làm về thì thấy Dũng chạy về, quần áo lấm lem, mình bầm tím. Hỏi chuyện thì mới biết Dũng bị anh Vương đánh. Dũng rút dao đi tìm Vương. Giang thấy vậy ngăn cản nhưng không được nên mới đi theo. Giang rủ Nhân theo, không thấy Vương ở nhà nên cả 3 ra về.
Vẫn lời bị cáo Giang, khoảng 17h, ngày 08/3/2015, anh Vương đứng bên kia sông (hai nhà cách nhau một con kênh có cầu bắc ngang) dùng những lời lẻ thô tục, chửi bới, xúc phạm gia đình, thách thức, yêu cầu anh em bị cáo sang nói chuyện nếu không sẽ chém chết cả nhà Giang và Nhân.
Nghe Vương chửi, thách thức, Giang đi bộ sang với mục đích nói chuyện. Giang nhấn mạnh mình đi tay không chứ không mang theo hung khí gì. Thấy Giang đến gần khoảng 10m, chưa kịp nói gì, anh Vương bị cho là chạy ra đống củi rút con dao đuổi chém.
Bị cáo Giang cho rằng Nhân không đi cùng mình mà đi sau. Hai anh em lúc ở nhà có nói chuyện nhưng không bàn bạc về việc sang nhà anh Vương. “Khi bị cáo chạy tới ngay cầu thì thấy Nhân vừa đến. Lúc này anh Vương bỏ tôi, mà quay sang đuổi chém Nhân. Tuy nhiên, anh Vương trượt té nằm úp, mặt nghiêng về hướng phải.
Thấy anh Vương lồm cồm bò dậy thì tôi vòng ra phía sau, tay phải giữ tay phải của anh ấy định giật dao. Nhưng anh Vương dùng dao quơ từ phải sang trái ra phía sau để chém. Tôi né và dùng tay giật tay anh Vương. Vì bị giật, hướng đi của con dao trúng vào mặt của anh ấy gây vết thương. Như vậy tự anh ấy gây ra vết thương”.
Lúc này, theo lời bị cáo, anh Vương nằm ngửa, bị cáo đè lên người và Nhân có tiến tới đánh vào bụng anh Vương. Diễn tiến sự việc tiếp theo, như lời bị cáo, giống như cáo trạng nêu. Bị cáo Giang cho rằng Nhân không tham gia thực hiện hành vi gây thương tích cho anh Vương.
Bị cáo Nhân khai báo sự việc giống như bị cáo Giang. Tuy nhiên, bị cáo Nhân cho biết mình sử dụng gạch không để ném vào đầu anh Vương mà ném vào tay đang cầm dao để giúp cho anh mình tước dao. “Không ngờ viên gạch văng lên trúng vào đầu anh Vương”, bị cáo Nhân nói.
Tại phiên tòa, bị hại Vương cho rằng hai bị cáo đều cầm trên tay hai con dao bấm nên bị hại mới chạy đi tìm dao. Mục đích của bị hại chạy đến đống củi nhà hàng xóm là rút cây củi để phòng vệ nhưng thấy con dao nên sử dụng. Bị hại Vương cho rằng không hề có chuyện quơ dao ra phía sau để chém bị cáo Giang.
Vợ bị cáo Giang nhận món quà chồng làm trong trại giam |
Và bị cáo Nhân dùng đá đập thẳng vào đầu mình chứ không phải ném vào tay. Bị hại Vương thừa nhận có đứng bên kia kênh thách thức, dùng lời thô tục chửi bới đối với hai bị cáo. Bị hại cho rằng cái kéo không phải của mình nhưng… không biết là của ai.
Ở phần hỏi, luật sư bào chữa cho bị cáo yêu cầu bị hại Vương giải thích rõ khoảng cách giữa bị hại và bị cáo. Tại sao cho rằng cầm dao với mục đích tự vệ, khi thấy hai bị cáo bỏ chạy, bị hại không chạy thoát thân mà rượt đuổi chém hụt nhiều lần?
Những câu hỏi này, bị hại không trả lời được. Khi chưa hết phần hỏi của luật sư, HĐXX đã quyết định tạm dừng phiên tòa. Phiên tòa sẽ tiếp tục mở vào ngày khác, nhưng HĐXX không nêu rõ lý do.
1 hành vi, bị xử lý… 2 lần?
Điều đặc biệt, sau khi gây ra sự việc, hai bị cáo là người trình báo sự việc. Tiếp đó, bị hại có đơn yêu cầu xử lý hình sự đối với hai bị cáo. Tuy nhiên, sau khi phân công điều tra viên thu thập hồ sơ, tiến hành khởi tố vụ án khởi tố bị can, công an huyện Trảng Bàng lại ra quyết định xử phạt hành chính đối với cả ba người về hành vi gây rối trật tự công cộng.
Cùng ngày với quyết định xử phạt hành chính là kết luận điều tra, yêu cầu khởi tố hình sự đối với Giang. Sau đó, quyết định xử phạt hành chính của Giang bị một quyết định khác hủy bỏ.