“Có chàng trai viết lên cây”

“Có chàng trai viết lên cây”
(PLVN) - Ai đó nói, lúc còn trẻ không nên gặp người quá tuyệt vời, nếu không cả cuộc đời sẽ mãi vấn vương. Người ta quay lưng nhẹ thôi nhưng đã mang theo cả thanh xuân của bạn. Bạn cũng không rõ người ấy có gì đặc biệt. Nhưng lại chẳng ai thay thế được. 

1. Chị kể về những khoảng lặng, những xốn xang, những tin nhắn tưởng như vô hình mà tha thiết…“Anh đang ở quán phở”. Chàng gửi bức hình chụp quán ăn trông buồn tẻ, không một bóng người ở một xứ lạ hoắc trên đường chàng đi công cán. 

Hai người tình cờ gặp nhau, rồi nhắn tin qua lại, từ lịch sử, địa lý, chính trị xã hội đến âm nhạc và ẩm thực. Khoảng cách giữa họ là vời vợi. Mà thật kỳ diệu là người ta có thể trao gửi nhiều đến thế chỉ với hai ngón tay trên màn hình điện thoại. Đến một ngày, nàng gửi cho chàng bức hình ly cafe đơn độc, trong quán quen của nàng.

“Good morning anh! Hôm nay mưa lạnh quá!” Tin nhắn của nàng đi, và ngay lập tức được đánh dấu là đã đọc. Nàng chờ tin trả lời. Chàng soạn tin, ngập ngừng, ngập ngừng. “Ting!”, tin nhắn của chàng cuối cùng cũng đến. “Anh nắm tay em được không?”. Từ đầu mùa đông, nàng đã kể với chàng rằng tay nàng luôn lạnh. Chàng bảo người Tây có câu “Tay lạnh, tim ấm”. 

Nàng lặng người đi. Tim nàng đập dồn dập. Nàng ước có một phép màu để chàng xuất hiện ở bên kia bàn, để nàng không cần phải nói gì, mà cảm nhận hơi ấm từ hai bàn tay chàng. Nàng nhìn vào màn hình điện thoại. Chàng đang online, chờ đợi. “Tay anh ấm lắm phải không?”… 

“Tay anh ấm lắm”, chàng trả lời tức thì. 

 “Phở ở đây tệ lắm nên không có khách nhưng đây là quán Việt duy nhất”, chàng nhắn. “Sao anh không ăn ở hàng khác?” - nàng xót ruột. “Kệ, anh vào đây để nhớ em”. Tim nàng như ngừng đập. “Anh yêu của em”, nàng thì thầm. 

Họ chưa từng gặp lại nhau sau lần đầu làm quen ấy…

2. Ai đó nói, lúc còn trẻ không nên gặp người quá tuyệt vời, nếu không cả cuộc đời sẽ mãi vấn vương. Người ta quay lưng nhẹ thôi nhưng đã mang theo cả thanh xuân của bạn. Bạn cũng không rõ người ấy có gì đặc biệt. Nhưng lại chẳng ai thay thế được. 

Những người quá tuyệt vời một khi gặp được quá sớm hoặc là quãng đời còn lại chỉ là người đó, hoặc quãng đời còn lại chỉ là hồi ức. Có những người đã chết ở tuổi đôi mươi nhưng mãi về sau họ mới được “chôn cất”. Kì thực chúng ta đều chỉ là những đứa trẻ, hoặc bị ép lớn dần theo năm tháng, hoặc vụt trưởng thành sau một đêm. “Cậu không cần cố gắng để trưởng thành đâu. Nó sẽ tự tìm tới cậu, làm cậu đau lòng, làm cậu muộn phiền và làm cậu phải lớn”…

Phải chăng, sự hiện diện của chúng ta ở Trái Đất cũng chỉ là cõi tạm. Nên sẽ như làn gió khi anh không thuộc về nơi nào và không người nào thuộc về anh cả. Sẽ đau đớn hơn rất nhiều, nhất là khi anh không biết cho đến khi nào, những chuỗi ngày dài đơn độc của mình mới kết thúc và khi đó, liệu rằng anh đã chết, hay là sống như một kẻ vô hồn trên thế gian này?

Đã từng rất thương một người. Và rồi ngày tháng khi tôi cô đơn nhất. Cất tiếng gọi, không ai đáp lời, họ cũng thế. Đã từng rất thương. Nhưng ngày tháng đó không còn quan trọng nữa. Cô đơn đã đủ. Để bỏ đi tất cả yêu thương đã từng…

Phim ảnh luôn quá nhân từ, luôn có thể để những người bỏ lỡ nhau gặp nhau lần nữa. Nhưng cuộc sống không giống thế, có người đã nói tạm biệt rồi thì chẳng bao giờ gặp lại. Cuối cùng điều đau lòng nhất, cũng gặp được đúng người, nhưng đã đánh mất hết những gì tốt đẹp nhất của bản thân.

Tựa như “Mắt biếc”, phim Việt đình đám những ngày đầu năm mới này… Ngạn đã yêu Hà Lan từ thơ ấu, cô bé mắt biếc ở ngôi làng Đo Đo xinh xắn… Họ lớn lên bên nhau, tưởng như chẳng gì có thể tách rời. Thế nhưng, trong khu rừng của tuổi mắt biếc ấy, Ngạn đã bỏ lỡ một nụ hôn, một lời yêu cần thốt lên môi…

Chẳng bao lâu sau đó, khi ra thành phố, Hà Lan đã gặp Dũng Sở Khanh… Ngạn vẫn luôn ở đó, chờ đợi Hà Lan, cho dù cô đã có Trà Long, cho dù cô chối bỏ thực tế: “Nhìn Trà Long, Hà Lan thấy lại sai lầm. Nhìn Ngạn, Hà Lan thấy đã đánh mất những thứ quý giá”… Và bởi, Ngạn là bạn, Ngạn đã biết quá nhiều về cô, nên cô không thể đón nhận một tình yêu vô điều kiện đến thế…

Trong khi đó, Ngạn vẫn ở làng Đo Đo dạy học, Trà Long đã lớn lên bên Ngạn cùng tình yêu da diết không được đáp lại… Tiếc rằng, phim hay nhưng chưa đạt tới độ chín cao trào của cảm xúc. Phải tới khi Ngạn thôi cố chấp, Ngạn rời làng Đo Đo cùng tình yêu long lanh chưa bao giờ chạm tới… Cũng là lúc Trà Long nói với mẹ: “Một 30 Tết nọ bà chờ mẹ về, chờ mãi. Bà nói: Trong đời, nhất định không bỏ lỡ chuyến tàu cuối cùng. Và không bỏ lỡ người thương mình…”.

Cùng với đó, là ca khúc đi theo chiều dài “Mắt biếc”, da diết như lời yêu đã bị bỏ lỡ… Bởi chúng ta thường dành những gì tốt đẹp cho ngày mai. Nhưng ngày mai, có thể tất cả đã muộn! Và điều tốt đẹp, sự trân quý, luôn ở từng phút giây, không phải của để dành…

“Có chàng trai viết lên cây

Lời yêu thương cô gái ấy

Mối tình như gió như mây

Nhiều năm trôi qua vẫn thấy

Ngày cô ấy đi theo nơi phồn hoa

Chàng trai bơ vơ từ xa trong tim hụt hẫng như mất một thứ gì

Không ai hiểu thấu vì

Tình yêu những đứa trẻ con thì

Vu vơ nhanh qua đâu nghĩ gieo tương tư đến dài như thế

Đời muôn ngả mang số kiếp đổi thay

Rồi khi tình cờ gặp lại hai thân phận khác dẫu tên người vẫn vậy

Có một người vẫn vậy

Thì ra xa nhau là mất thôi

Tay không chung đôi chỉ giấc mơ vẫn còn bồi hồi trọn đời

Có chàng trai viết lên cây

Lời yêu thương cô gái ấy

Có chàng trai viết lên cây

Lời yêu thương cô gái ấy

Có chàng trai viết lên cây”...

Tin cùng chuyên mục

Điện ảnh Việt và nỗi lo tăng thuế

Điện ảnh Việt và nỗi lo tăng thuế

(PLVN) - Những năm qua, điện ảnh Việt Nam đã có những bước tiến, tăng trưởng hàng năm và có những tác phẩm “ăn khách”.Tuy nhiên, bên cạnh những thành tích đáng ghi nhận, ngành điện ảnh vẫn đang đối mặt với những khó khăn, rào cản về chi phí, đặc biệt vấn đề dự thảo Luật Thuế giá trị gia tăng - GTGT (sửa đổi) sắp tới.

Đọc thêm

'Ông vua chân dung' của nhiếp ảnh Việt Nam

Bức ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp ngồi bên nhạc sĩ Văn Cao vào ngày mùng 6 Tết Nhâm Thân 1992. (Ảnh: Nguyễn Đình Toán)
(PLVN) - Sở hữu tư liệu đồ sộ với hàng vạn bức ảnh quý giá chụp chân dung các văn nghệ sĩ, nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Đình Toán được người trong nghề gọi với cái tên thân thương là “ông vua chân dung”. Đây không chỉ là một nghệ danh, mà còn là sự ghi nhận cho những đóng góp không ngừng nghỉ của ông trong việc lưu giữ và tôn vinh vẻ đẹp nghệ thuật qua từng khuôn mặt, từng nhân vật mà ông đã có cơ hội ghi lại trong suốt mấy chục năm qua.

'Multiverse - Đa vũ trụ' - Khám phá một vũ trụ bên trong mỗi con người

"Multiverse - Đa vũ trụ” ẩn chứa những câu hỏi về bản chất con người (Ảnh: BTC)
(PLVN) - Album “Multiverse - Đa vũ trụ” của Tùng Dương có các ca khúc ẩn chứa những câu hỏi về bản chất con người, về sinh tồn và ý nghĩa cuộc sống, về khả năng vượt thoát khỏi không gian sống chật hẹp để vươn tới những vũ trụ xa xăm hoặc để trở về khám phá một vũ trụ bên trong mỗi con người…

Khát khao làm phim điện ảnh “bom tấn”

Bộ phim "Khóc hay cười" thu hút nhiều khán giả.
(PLVN) - “Chúng tôi cố gắng một năm sẽ làm 3 - 4 phim chiếu rạp. Chúng tôi mong muốn làm phim điện ảnh bom tấn, kiểu Hollywood ”. Đó là lời chia sẻ của Đạo diễn Phạm Đức Dũng tại họp báo ra mắt Hãng phim Bạch Mã ngày 13/11/2024 tại Hà Nội.

Huỳnh Thị Thanh Thủy- Tự hào nhan sắc Việt

Huỳnh Thị Thanh Thủy- Tự hào nhan sắc Việt
(PLVN) -  Xuất sắc vượt qua nhiều đại diện đến từ các quốc gia trên thế giới, Huỳnh Thị Thanh Thủy đã đăng quang ngôi vị cao nhất, mang về chiếc vương miện danh giá Hoa hậu Quốc tế đầu tiên cho Việt Nam, đây là sự kiện quan trọng, đánh dấu tên tuổi Việt Nam trên bản đồ nhan sắc thế giới.

'Giọng hát hay Hà Nội năm 2024' - khơi dậy tình yêu Hà Nội

Cuộc thi “Giọng hát hay Hà Nội năm 2024” chính thức trở lại, tiếp tục hành trình tìm kiếm và vinh danh những giọng ca trẻ đầy tài năng của Thủ đô. (ảnh Thùy Dương)
(PLVN) - Cuộc thi “Giọng hát hay Hà Nội năm 2024” không chỉ là sân chơi nghệ thuật, mà còn là dịp để các thí sinh cũng như người dân Hà Nội ôn lại những trang sử hào hùng và khơi dậy tình yêu, niềm tự hào về quê hương trong trái tim mỗi người.

Văn hóa kinh doanh là giải pháp quan trọng để phát triển đất nước

Các đại biểu thảo luận tọa đàm: "Doanh nghiệp thời 4.0: Chuyển đổi văn hóa số tạo nên sự khác biệt."(Ảnh: BTC).
(PLVN) -  “Trong giai đoạn hiện nay, trước các cơ hội và thách thức đặt ra, chúng ta đã xác định văn hóa là nguồn lực nội sinh quan trọng. Bảo vệ bản sắc văn hóa, phát huy tiềm năng sức mạnh văn hóa dân tộc trong xây dựng văn hóa doanh nghiệp, văn hóa kinh doanh là giải pháp quan trọng để phát triển đất nước”.

200 tác phẩm "Hiện Linh" khám phá thế giới của đất mẹ

200 tác phẩm "Hiện Linh" khám phá thế giới của đất mẹ (ảnh P.V)
(PLVN) - Triển lãm gốm "Hiện Linh" mang tới công chúng, những người yêu nghệ thuật gần 200 tác phẩm lần đầu được ra mắt của Giáo sư, họa sĩ Ngô Xuân Bính. Trong không gian đương đại tại Bảo tàng Hà Nội, các tác phẩm gốm ‘Hiện Linh’ sẽ dẫn dắt người xem bước vào thế giới vừa quen thuộc, vừa mới lạ của đất Mẹ.