Chuyện của một Gen Z

Kinh đô Huế. (Nguồn: Đình Quang)
Kinh đô Huế. (Nguồn: Đình Quang)
0:00 / 0:00
0:00
(PLVN) - Đôi khi, chính tôi hoang mang khi nghe nhạc trẻ Việt Nam, những luyến láy, giai điệu đều Tây hóa, Hàn hóa quá! Có những thời khắc, tôi hoảng loạn ngay khi nhìn những chồng sách ở bên cạnh.

Sinh ra trong thời kỳ hòa nhập, tôi lớn lên bằng những bộ phim kiếm hiệp được chiếu trên kênh VTV3 mỗi buổi tối, còn vào cuối tuần tôi “hóng” từng tập phim Âu Mỹ ở VTV1. Tôi nghe truyện cổ tích từ giọng đọc của bà và các cô giáo mầm non, nhưng lại nhìn mặt chữ lần đầu tiên qua những tập truyện tranh thần thoại Hy Lạp. Tôi thuộc từng vị thần của nền văn hóa phương Tây, Trung Hoa còn hơn là các vị thần của quê hương mình.

Mỗi giờ ra chơi, tôi và bạn bè lại soi mình trước cửa sổ vấn tóc, cầm thước kẻ, mơ ước lớn lên làm đại hiệp. Trong quyển sổ dán đầy ảnh của đám nhóc chúng tôi, tràn ngập hình nàng Tiểu Long Nữ, Triệu Mẫn, Quách Tĩnh, Hoàng Dung. Và cứ tới buổi chiều ở sân chơi trong xóm, đứa nào, đứa nấy lại khoác áo mưa “hóa thành” các thiếu nữ trong phim cổ trang. Áo hồng làm công chúa, áo tím làm Thánh cô, áo đen là ác nữ.

Cứ như vậy, ngay từ thời tiểu học, tôi đã có thể kể vanh vách chi tiết của các tác phẩm kinh điển như “Thần điêu đại hiệp”, “Anh hùng xạ điêu”, “Cuốn theo chiều gió”, “Hội chợ phù hoa”,… Nhưng mãi đến khi lên lớp 10, tôi mới biết Nguyễn Du còn có nhiều bài thơ khác ngoài “Truyện Kiều”.

Lên cấp hai, tôi trưởng thành với những bộ phim của Disney, HBO và Star Movies. Tôi sống trong những mùa hè rực rỡ bên hồ bơi, cùng bạn bè tổ chức tiệc coca, mà chẳng hề hay đó không phải là văn hóa của đất nước mình. Tôi ngủ gật trong khi học “Bình Ngô đại cáo”, nhưng lại phân tích đến vài trang truyện cổ tích “Cô bé bán diêm”. Tôi cũng có thể đạp xe gần chục cây số, từ nhà ra phố Đinh Lễ để mua tiểu thuyết “Đồi gió hú” mà ngó lơ đi dãy dài những tập truyện mang tên “Văn học Việt Nam”.

Lên cấp III, khi tiểu thuyết, phim ảnh Trung Quốc bùng nổ tại thị trường Việt. Chúng tôi ngây ngất trong văn hóa uống trà, đàm đạo. Thậm chí còn cùng nhau ngồi chơi cờ tướng, nhìn những chữ Hán in trên các quân cờ. Giờ học lịch sử Việt Nam, mọi người đều ngáp sái quai hàm, nhưng cứ đến giờ lịch sử Trung Quốc, phương Tây, ai cũng rầm rộ thảo luận. Mọi người bàn về Tần Thủy Hoàng, Võ Tắc Thiên, Elizabeth Đệ Nhất, Ferrnando xứ Aragon và Isabel của Castilla,… Nhưng lại thấy “hoảng sợ” khi trả bài thầy cô về các mốc sự kiện trong các cuộc chiến tranh đẫm máu và nước mắt của dân tộc Việt Nam vào thế kỷ XX.

Chỉ đến năm lớp 12, khi tôi và mấy người bạn tự thành lập một nhóm nhỏ để viết truyện. Cả đám mới ngơ ngác nhìn nhau, tự hỏi: “Chúng ta viết gì bây giờ”. Hóa ra, trong suốt bao năm nay, chúng tôi như đi trong mộng ảo. Chúng tôi ngại ngùng viết từng cái tên Linh, Nam, Tùng vào câu truyện. Nhưng lại cảm thấy “mượt” bút khi dùng những tên gọi đậm chất nước ngoài như Triệu Phi Yến, Đạm Tiểu Nguyệt hay Helen, Peter vào trong trang giấy của mình. Chúng tôi tụm năm, tụm ba, bàn đi bàn lại các tiểu tiết, rồi thế nào viết ra lại có tuyết, sông Trường Giang, thành Đại Lý, Khải Hoàn Môn, Đấu trường La Mã.

Đó là lần đầu tiên, cả đám học sinh tập tọe viết truyện tạm dừng mơ ước lại. Bởi đấy không phải là câu chuyện của đất nước, của không gian mà 17 năm nay chúng tôi từng sống. Thời gian ấy, cũng là lần đầu cả đám “trẻ trâu” tự đặt chân đến Hoàng Thành Thăng Long, đi tới các ngôi chùa cổ tại Hà Nội. Đó là lúc, tôi cảm nhận được hơi thở của văn hóa Việt. Tôi hiểu rằng, hóa ra “họ” vẫn ở quanh chúng tôi, nhưng tôi mãi chẳng thể nắm bắt được. Tôi ngơ ngác ngắm nhìn Điện Kính Thiên, Đoan Môn, Cột cờ Hà Nội xuyên qua các thế kỷ, và cố gắng níu giữ. Càng trưởng thành, tôi càng đi tìm “ông cha” của mình. Như một đứa trẻ đói khát, tôi bấu víu vào từng tư liệu ảnh còn rơi rớt do người Pháp để lại. Tôi đọc “Đại Việt Sử Ký” được viết bằng ngôn ngữ đôi khi thật khó hiểu. Tôi “ngấu nghiến” từng quyển sách sử của các nhà nghiên cứu dù có khô khan đến đâu. Tất cả, để cảm nhận phần “hồn” nào đó của ông cha đang sống ở ngoài kia.

Vì tôi không muốn trở thành những kẻ “biến dị”, mất đi bản thân ngay trên chính quê hương mình. Tôi nhìn những bộ phim, bài hát, bức tranh mang đậm “mác” văn hóa của phương Tây, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc,.. Nghe những giai điệu hí kịch được thổi hồn vào âm nhạc hiện đại của họ, thưởng thức những bản thánh ca được cho vào các bộ phim bom tấn, chiêm ngưỡng các âm hưởng đậm chất thơ Haiku sống dậy trong anime Nhật Bản.

Đôi khi, chính tôi hoang mang khi nghe nhạc trẻ Việt Nam, những luyến láy, giai điệu đều Tây hóa, Hàn hóa quá! Có những thời khắc, tôi hoảng loạn ngay khi nhìn những chồng sách ở bên cạnh. Những tập truyện, giáo trình, bộ tài liệu nghiên cứu, tạp chí với chữ tiếng Anh, tiếng Trung nhiều hơn tiếng Việt.

Trong những khi bối rối, tôi “trốn” vào các bản làng dân tộc thiểu số, nơi họ còn giữ được bản sắc truyền thống của dân tộc mình.

Và tôi lại quay về với nguồn gốc của mình, chiêm bái từng di tích ở Cố đô Huế, Hoàng Thành Thăng Long, Cố đô Hoa Lư, dãy Trường Sơn - nơi mùi đạn khói vẫn còn phảng phất. Nhiều khi, tôi ngỡ tưởng mình đã xê dịch được thời gian, không gian. Tôi ảo mộng rằng mình cảm nhận được cuộc sống của con người từng sinh sống hàng trăm năm, hàng nghìn năm trước kia. Nhưng rồi, cơn sóng của thời đại lại ập tới, kéo lôi tôi trôi giạt ra ngoài khơi. Khiến tôi biến thành kẻ mộng du trong chính dòng sông quê hương của mình. Rồi tôi lại nỗ lực bơi vào bờ, giống như một vòng lập thời gian chẳng bao giờ dứt….

Đọc thêm

Lễ hội tái hiện tích “Tản Viên đón vợ” thời Vua Hùng

Đặc sắc nghi lễ rước Chúa gái. (ảnh: Long Sơn)
(PLVN) - Lễ hội rước Chúa gái là sinh hoạt tín ngưỡng dân gian của cư dân nông nghiệp gắn liền với hai nhân vật lịch sử huyền thoại thời kỳ Hùng Vương dựng nước là Tản Viên Sơn Thánh và Ngọc Hoa Công chúa (con gái Vua Hùng thứ 18), tái hiện lại đoàn rước dâu năm xưa của Tản Viên Sơn Thánh.

Cà Mau trọng thể tổ chức Lễ giỗ Tổ Hùng Vương

Cà Mau trọng thể tổ chức Lễ giỗ Tổ Hùng Vương
(PLVN) - Hòa cùng không khí của cả nước tưởng nhớ Vua Hùng, sáng 18/4 (tức mùng 10/3 âm lịch), tỉnh Cà Mau long trọng tổ chức Lễ giỗ Tổ Hùng Vương tại Đền thờ Vua Hùng (tọa lạc tại ấp Giao Khẩu, xã Tân Phú, huyện Thới Bình) người đã có công khởi dựng cơ đồ cho dân tộc Việt Nam.

Lễ hội Nghinh Ông và trưng bày đặc sản của huyện Đông Hải

Lễ hội Nghinh Ông và trưng bày đặc sản của huyện Đông Hải
(PLVN) - Chiều 17/4, UBND huyện Đông Hải long trọng tổ chức khai mạc lễ hội Nghinh Ông lần thứ XXI tại Lăng Ông Nam Hải, ấp 2, thị trấn Gành Hào, để tưởng nhớ tới công ơn của loài cá voi được ngư dân miền biển phong là thần Đại tướng quân Nam Hải (lễ hội diễn ra từ ngày 17 và 18/4 (nhằm mùng 9 - 10/3 âm lịch).

Gần 100 món nổi tiếng tham gia Liên hoan ẩm thực tỉnh Hưng Yên

Sản phẩm bánh dày tại hội thi.
(PLVN) - Ngày 17/4, tại Bảo tàng tỉnh Hưng Yên, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh đã tổ chức Lễ khai mạc Liên hoan ẩm thực tỉnh Hưng Yên lần thứ I năm 2024. Liên hoan đã hội tụ gần 100 món ẩm thực nổi tiếng của tỉnh Hưng Yên và các tỉnh, thành phố trong cụm Đồng bằng sông Hồng.

Dấu ấn cội nguồn dân tộc trên đất Phố Hiến

Dấu ấn cội nguồn dân tộc trên đất Phố Hiến
(PLVN) - Là mảnh đất “địa linh nhân kiệt”, nơi lắng đọng tinh hoa văn hóa ngàn năm, Phố Hiến - Hưng Yên, hiện vẫn còn lưu lại dấu ấn đậm nét về thời kỳ Hùng Vương, Đền thờ Quốc tổ Lạc Long Quân, tại phường Lam Sơn, TP Hưng Yên, thờ vị vua sơ khai mở đầu cho 18 đời vua Hùng Vương dựng nước, gắn với truyền thuyết “con Rồng cháu Tiên” trong lịch sử dân tộc Việt Nam.

Phú Thọ tổ chức Lễ giỗ Đức Quốc Tổ Lạc Long Quân và dâng hương Tổ Mẫu Âu Cơ

Phần tế được cử hành theo nghi lễ truyền thống, trang trọng, thành kính
(PLVN) - Ngày 14/4 (tức mùng 6/3 âm lịch), tại Đền thờ Đức Quốc Tổ Lạc Long Quân và Đền Mẫu Âu Cơ thuộc Khu Di tích lịch sử Đền Hùng, thành phố Việt Trì, Đảng bộ, chính quyền và nhân dân tỉnh Phú Thọ thay mặt đồng bào, chiến sỹ cả nước, kiều bào ta ở nước ngoài đã tổ chức Lễ giỗ Đức Quốc Tổ Lạc Long Quân và dâng hương tưởng niệm Tổ Mẫu Âu Cơ.

Huyện Quốc Oai đón Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia

Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Hoàng Đạo Cương trao Bằng công nhận lễ hội truyền thống chùa Thầy là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia. (Ảnh: Kim Nhuệ - Hà Nội mới)
(PLVN) - Tối 12/4, tại Khu Di tích Quốc gia Đặc biệt chùa Thầy (xã Sài Sơn, huyện Quốc Oai, Hà Nội) diễn ra Lễ khai hội chùa Thầy, đón nhận danh hiệu Di sản Văn hóa Phi vật thể Quốc gia Lễ hội chùa Thầy và khai mạc Tuần Văn hóa, Du lịch, Xúc tiến thương mại huyện Quốc Oai năm 2024 với chủ đề “Quốc Oai-khơi nguồn di sản".

Tết Chôl Chnăm Thmây - vẻ đẹp của sự hòa hợp văn hóa

Các nghi lễ của Tết Chol Chnam Thmay chủ yếu diễn ra tại các ngôi chùa của đồng bào Khmer. (Nguồn: TT)
(PLVN) - Chôl Chnăm Thmây - Tết cổ truyền của cộng đồng người Khmer tại Việt Nam đã trở thành nét đẹp của sự hòa hợp văn hóa các dân tộc sinh sống trên đất nước Việt Nam. Năm 2024, Tết Chôl Chnăm Thmây của dân tộc Khmer sẽ diễn ra từ ngày 13 - 16/4/2024 (dương lịch, nhằm ngày mùng 5 - 8/3 âm lịch).

Lễ hội điện Huệ Nam - cuộc trình diễn văn hóa dân gian trên sông Hương

Lễ hội điện Huệ Nam là sinh hoạt truyền thống mang yếu tố văn hóa tâm linh thờ phụng Thánh Mẫu Thiên Y A Na.
(PLVN) - Lễ hội điện Huệ Nam (hay còn gọi là Lễ hội điện Hòn Chén) là sinh hoạt truyền thống mang yếu tố văn hóa tâm linh thờ phụng Thánh Mẫu Thiên Y A Na thường được tổ chức vào dịp tháng Ba và tháng Bảy âm lịch. Lễ hội được xem như là một cuộc trình diễn văn hóa dân gian trên sông Hương.

Tết Thanh minh trong đời sống tâm linh người Việt

Độc đáo Tết Thanh Minh của các dân tộc Việt. (Ảnh: Nguyễn Liên)
(PLVN) - Thanh minh là ngày Tết thiêng liêng và mang nhiều ý nghĩa quan trọng trong đời sống tâm linh của người Việt. Tết Thanh minh được tổ chức vào tháng Ba âm lịch trong tiết trời mùa xuân, gắn với tục đi tảo mộ của người dân.

Chuyện của… Trúc Chỉ

Thưởng trà, ngắm tranh trong không gian triển lãm Trúc chỉ tại Hà Nội. (Ảnh: Trúc chỉ Garden)
(PLVN) - Tranh Trúc Chỉ được biết đến như những “bức tranh trong giấy”. Hầu hết các bức tranh Trúc Chỉ đều mang nét đẹp hoài cổ Việt Nam, được thể hiện qua hình ảnh bông sen, ánh trăng tròn, khóm trúc, con trâu...