Cô gái đó ngồi trong phòng xử án với vẻ mặt bình thản. Áo thun trắng cao cổ, quần bò, mái tóc thề mượt mà xõa ngang vai, đôi mắt tròn xoe, nhìn cô, người ta ngỡ tưởng cô bé nữ sinh tò mò đi xem tòa xử án. Ít ai có thể nghĩ rằng cô vừa thoát ra từ hai tầng nhà thổ.
Trượt ngã
Tốt nghiệp lớp 12, Trinh được xuống học tại trường Nghệ thuật Tây Bắc. Xa gia đình, cô gái trẻ nhanh chóng quên mất những hy vọng, mong mỏi mà gia đình, người thân gửi gắm. Thay vì chăm chỉ học hành, Trinh bị cuốn đi bởi những chuyện hẹn hò, yêu đương và game online. Khi biết con gái xao lãng việc học hành, bố mẹ Trinh đã ra sức khuyên giải, từ nhẹ nhàng đến gay gắt.Không những không tỉnh ngộ, nghe lời bố mẹ, chí thú học hành để đến với một tương lai rộng mở, Trinh lại cho rằng bố mẹ đã xâm phạm vào quyền tự do của mình. Để chống đối, Trinh quyết định bỏ học, xuống Hà Nội, nơi mà Trinh cho rằng đó là “thiên đường của tuổi trẻ”, nơi không sự kiểm soát của bố mẹ, nơi không phải rúc đầu vào những bài học khô khan, hay những buổi rèn luyện vã mồ hôi. Đặc biệt đó nơi có những người bạn “chát” hào hiệp, ga lăng, luôn chờ đợi “cô bạn gái dễ thương” để cùng nhau hưởng những trận vui bất tận. Trinh đâu ngờ rằng “thiên đường” chờ đợi cô ở phía trước chính là “nhà thổ” nhơ nhuốc ở xứ người. Nẻo về Vân Tùng
Các bị cáo trong vụ án
Hoàng Thị Thu Trinh. sinh ra ở Vĩnh Phúc. Vì điều kiện kinh tế, bố mẹ Trinh bỏ xứ lên Điện Biên lập nghiệp. Cô gái Kinh sống giữa đất đai của bản Mường nhanh chóng phát lộ nhan sắc. Cô là niềm hy vọng trông mong của gia đình, bản làng.
Về đến Hà Nội, chỉ sau vài ngày, số tiền “dằn lưng” do bố mẹ cho ăn học đã bị Trinh nướng sạch vào quán net, vào những cuộc chơi. Hết tiền, Trinh sống dựa vào những lúc “vô tình đến chơi nhà bạn đúng bữa cơm”. Thời gian chủ yếu của Trinh là ở quán net. Trò thú vị nhất của Trinh là nhảy Audition trên mạng. “Cũng một lần đang nhảy Audition, cháu lang thang lên phòng chát, có một người xưng tên là Long, là anh trai của Khánh – một người bạn chát của cháu – nhảy vào chát, làm quen với cháu.” – Trinh kể trước Tòa về lần “nhảy audition” nhớ đời của mình.
Đúng lúc Long làm quen, Trinh lại đang rơi vào tình trạng “kẹt nét”, thiếu 20.000đ không có tiền trả. Không ngại ngần, Trinh cho Long biết hoàn cảnh của mình. Sẵn âm mưu, Long liền sắm vai “anh hùng cứu mỹ nhân”. Long chuyển tiền vào tài khoản điện thoại của chủ hàng net nơi Trinh đang ngồi. Sau đó bảo Trinh bắt xe ôm đến quán nét ở Mễ Trì (Từ Liêm) – để gặp Long. Tuy mới gặp nhau, nhưng Trinh đã gửi hết cả niềm tin cho “người anh hùng”. Cả hội ngồi chơi game hết cả ngày hôm đó.
Theo lời kể của Trinh, sáng hôm sau, Long đề nghị Trinh “đi khách”. Trinh không đồng ý, hai người “phật ý” nhau nên Trinh lại tiếp tục bỏ Long để đi với bạn khác. Một vài ngày sau, lại cũng trong cảnh “kẹt nét” Trinh gặp Long trên mạng. Lần này, điểm hẹn của họ là một quán net trên đường Xuân Thủy – Cầu Giấy.
Rơi vào động quỷ
Đó là ngày 28 Tết năm 2009. Ở thời khắc đó, hầu hết mọi người đều muốn tìm đường về với gia đình. Một “đại ca” như Long cũng vậy, chỉ có Trinh là dường như đã quên nơi bình yên nhất của cuộc đời mình, đó là gia đình. Trong lúc Long đang xắp xếp việc về quê, thì Trinh vẫn “không nơi nương tựa”. Long gửi Trinh ở nhờ nhà một người bạn thân trên Vĩnh Phúc. Sau tết, từ quê trở lại thành phố, việc đầu tiên của Long là đón Trinh để thực hiện âm mưu còn dang dở .
Không khí Tết vẫn còn rộn ràng ở khắp nơi. Nó như cổ vũ cho lời mời về một chuyến du xuân để mua sắm. Trinh hồ hởi nhận lời cùng Long, Hải và Tuấn - hai người “đồng hội đồng thuyền’ của Long lên Móng Cái. Trinh không biết rằng chuyến đi này đã được Long và đồng bọn định sẵn trong đầu trước khi Long chát và làm quen với Trinh. Chỉ đến trong phiên tòa này, Trinh mới rùng mình khi nghe Tuấn, Hải kể về những âm mưu của mình:
Hải vốn quen một người bạn gái tên Tú- là người Việt, hiện đang sinh sống ở Trung Quốc. Được Tú cho biết nhu cầu cần mua con gái sang làm nghề mại dâm. Hải đã kể với Long, cả hai bàn bạc chuyện tìm “hàng”. Được em trai cho biết về cô bé Trinh “sinh viên trường nghệ thuật dạt nhà lang thang”, Long liền nhanh chóng đưa “con mồi” vào vòng truy tỏa. Và Long đã không phải mất nhiều công sức để nhanh chóng đưa được cô bé dại khờ vào bẫy của mình.
Tại Móng Cái, Trinh cùng Long được một người đàn ông đưa sang bên kia bên giới bằng đường sông. Tú đón hai người tại Trung Quốc, vồn vã, xởi lởi đưa Trinh đi chợ mua sắm. Hoa mắt trước những gian hàng quần áo sặc sỡ, Trinh cứ thế cùng Tú đi sâu vào chợ, “bỏ lại” Long lúc nào không biết. Đến khi sực nhớ ra, Trinh hỏi Tú. Thay bằng vẻ đon đả trước đó, Tú đanh mặt, nói cho Trinh biết Long đã bán Trinh cho Tú với giá 4.800.000đ. Ngay lập tức, Tú đưa Trinh về “động” của mình. Hàng ngày, Trinh bị ép hành nghề mại dâm cho Tú thu tiền. “Hoa mới”, nên Tú khai thác Trinh triệt để cả ngày lẫn đêm. Trinh cũng không nhớ nổi một ngày mình đã phải tiếp bao nhiêu lượt khách. Trinh tưởng như đã chết đi sống lại trong những ngày kinh hoàng sống ở “động” của Tú.
Vài ngày sau, Trinh bị Tú bán cho một chủ chứa khác người Trung Quốc. Tại đây, công việc của Trinh vẫn là tiếp khách mua dâm. “Cháu chỉ được nghỉ khi sắp sửa lịm đi”. Trinh kinh hoàng nhớ lại.
Sau bao nhiêu ngày chìm đắm trong những trò game vô bổ, sau quãng thời gian dài buông mình hư hỏng tưởng như đã mất hết tinh khôn, những cay đắng, đớn đau khi làm trong nhà thổ xứ người đã giúp Trinh tỉnh táo để tìm con đường tự cứu lấy mình. Trong một lần “đi khách”, Trinh đã nhờ người khách đó báo giúp tới đồn công an. Người khách hơn tuổi bố Trinh, cảm thương cô gái người Việt nhỏ bé, chỉ biết kêu cứu bằng động tác, nên đã đến đồn công an khai báo lại sự việc, nhờ đó, Trinh được trả về biên giới bình yên.
Trở lại Hà Nội, Trinh tâm sự về những ngày hãi hùng mình vừa trải qua với một người bạn. Câu chuyện đến tai gia đình người bạn đó, những con người tốt bụng, muốn loại trừ cái xấu khỏi xã hội đã đưa Trinh đến đồn công an khai báo hành vi phạm tội của Long, Hải, Tuấn.
Cũng thời điểm đó, Công an huyện Từ Liêm đang thụ lý một vụ án “cứu gái kẹt nét để bán cho động mại dâm” mà Long có vai trò cầm đầu. Nạn nhân của vụ án đó là hai cố gái trẻ trạc tuổi Trinh tên là M.H và P.A. Cũng chỉ vì ham mê những trò game online, sau một lần mải chơi không có tiền để trả cho chủ quán, M.H và P.A đã được Long “cứu”. Thoát cảnh “kẹt nét”, hai cô gái được Long và đồng bọn đưa thẳng lên một nhà chứa ở Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc. Rất may là M.H và P.A đã không phải chịu bầm dập như Trinh. Và cũng chỉ sau vài ngày bị bán, cả hai đã tìm được đường trốn thoát.
Ngày 8.8.2010, Tại TAND TP. Hà Nội, khi những hành vi phạm tội này bị đưa ra trước công đường, chỉ có đồng bọn của Long phải hầu tòa. Long không có mặt trước vành móng ngựa, bởi trước đó hắn đã bị sự trừng trị của số phận. Long đã bị chết vì mắc một căn bệnh hiểm nghèo.
Những vết thương của Trinh đã hồi phục, mái tóc đã mượt mà xanh. Chỉ có đôi mắt, đôi mắt tròn xoe nhưng không còn hồn nhiên mà như chất chứa cả biển cả hãi hùng hoảng hốt, dù giờ đây, Trinh đã ẩn náu ở nơi yên ổn nhất, đó là lòng mẹ!.