Với nhiều du khách tới Oslo, điểm dừng chân không thể bỏ qua chính là Phòng Trưng bày Quốc gia Na Uy cũng như địa danh trong tác phẩm trên. Rất nhiều người đã đặt câu hỏi và thể hiện sự quan tâm tới bức tranh này. Một số đã kể lại những ấn tượng của họ khi lần đầu được nhìn thấy kiệt tác của Munch.
Nó cũng được biết đến là tác phẩm gây ám ảnh và có bí mật tồn tại lâu nhất. Cho tới gần đây, người hâm mộ tác phẩm này mới khám phá được những câu chuyện đen tối, u buồn của Tiếng Thét.
Theo nhà nghiên cứu và phê bình mỹ thuật Robert Rosenblum, Munch đã lấy cảm hứng từ một xác ướp để tạo nên nhân vật người đàn ông trong bức tranh. Thi thể này được cho là của một chiến binh Chachapoyas, phát hiện gần sông Utcubamba ở Peru và trưng bày tại một triển lãm ở Paris vào thời của Munch.
Gương mặt của người đàn ông được họa sĩ tạo nên vừa đáng sợ vừa ám ảnh. Và nó cũng chính là nguồn cảm hứng để đạo diễn, nhà biên kịch Wes Craven tạo nên chiếc mặt nạ của kẻ giết người trong loạt phim đình đám Scream của Mỹ.
Có ý kiến cho rằng bức tranh được vẽ khi Munch vừa thất tình. Người đàn ông trong tác phẩm thể hiện sự đau đớn vì một cuộc tình dang dở. Một số nhà phê bình khác cho biết, bức tranh được lấy cảm hứng từ những đau thương, ám ảnh về bệnh tật trong gia đình họa sĩ.
Anh em của Munch đều có sức khỏe yếu, người bị tâm thần phân liệt, người qua đời vì bệnh tật giày vò. Cây cầu bắc qua vịnh hẹp xuất hiện trong tranh được cho là câu cầy nổi tiếng ở Oslo. Nơi đây là địa điểm có nhiều người tự tử và nằm gần trại tâm thần, nơi chị gái của Munch điều trị.
Nhiều người cũng tin rằng, Munch đã mượn tranh để nói lên những đau đớn, bi kịch và mất mát trong cuộc đời của mình. Không chỉ riêng kiệt tác này, những tác phẩm khác của ông cũng mang một màu sắc u buồn như chính cuộc đời của ông vậy. Ngoài ra, Munch cũng được biết là một người lận đận trong chuyện tình duyên và ông không kết hôn.
Đây là một trong những kiệt tác nghệ thuật nổi tiếng nhất thế giới. Tại thời điểm ra đời, độ nổi tiếng và sức ảnh hưởng của nó được ví tương đương với Mona Lisa của Leonardo da Vinci. Hình ảnh người đàn ông trong tranh gây ám ảnh này thậm chí còn được in trên áo phông, tất, khăn ăn và xuất hiện trong bộ phim The Simpsons nổi tiếng.
Không giống các bức họa nổi tiếng thế giới khác, Tiếng Thét có tới 4 phiên bản và đều do Munch sáng tác. Phòng Trưng bày Quốc gia Na Uy ở Oslo giữ một bức. Đây là bản nổi tiếng nhất, dùng chất liệu sơn dầu, thuốc màu và phấn màu, vẽ trên bìa giấy cứng vào năm 1893.
Vào ngày khai mạc Thế vận hội mùa đông năm 1994 tại Lillehammer, một kẻ trộm đã lấy bức tranh này. Trước khi đi, tên trộm còn để lại dòng nhắn gửi: "Cám ơn vì an ninh ở đây thật kém". Ba tháng sau đó, tác phẩm bị đánh cắp được tìm thấy và quay về chốn cũ.
Hai bản khác được vẽ bằng phấn màu trên bìa cứng và màu tempera (một chất liệu màu bền vững) được giữ tại viện bảo tàng Munch. Bản màu tempera được vẽ vào năm 1910 và bị đánh cắp vào năm 2004. Hai năm sau đó, nó được tìm thấy.
Bản cuối cùng được họa sĩ vẽ vào năm 1895, với chất liệu là phấn màu trên nền giấy cứng. Nó được bán với giá gần 120 triệu USD vào năm 2012 tại Sotheby's. Hiện tại, nó là tài sản riêng của Leon Black, nhà đầu tư và sưu tập nghệ thuật nổi tiếng người Mỹ.