Tôi năm nay đã 26 tuổi, cái tuổi đủ chín chắn để cha mẹ dựng vợ, gả chồng, nhưng một chuyện xảy ra ngoài sức tưởng tượng khiến cả tôi và gia đình không khỏi băn khoăn, lo lắng.
Hơn bốn năm trước tôi và anh tình cờ quen nhau trong một lần cùng trú mưa tại nhà chờ xe buýt. Lúc đó tôi đang đợi chuyến xe sau, còn anh thì đang trên đường đi làm. Sau này, tình cảm của chúng tôi càng gắn bó và thân thiết hơn khi cả hai có rất nhiều điểm tương đồng: cùng đồng hương, cùng học tại một trường đại học và hiện sống chung trên một con phố.
Anh hơn tôi 3 tuổi, làm nghề tư vấn thiết kế, nhiều lần ngồi bên nhau, anh tâm sự sẽ tự tay thiết kế và xây lên ngôi nhà mơ ước của chúng tôi. Và cái ngày hạnh phúc ấy cũng dần trở thành hiện thực khi cha mẹ hai bên đã vun vén và tặng cho chúng tôi một mảnh đất trên một con phố nhỏ nhưng tuyệt đẹp.
Anh đã thực hiện được mong ước của mình là tự tay làm kiến trúc sư cho ngôi nhà hạnh phúc. Chỉ còn chừng nửa năm nữa là ngôi nhà hoàn thiện và chúng tôi sẽ làm lễ cưới.
Nhưng rồi, trong một lần chỉnh sửa lại ban công của tầng hai, do bất cẩn, anh bị trượt chân ngã xuống đất dẫn đến chấn thương sọ não. Sau thời gian dài điều trị tại bệnh viện, sức khỏe của anh đã ổn định hơn. Thời điểm anh ra viện chỉ còn cách ngày cưới gần hai tháng và anh đã giục tôi đi mua nhẫn cưới cùng anh; anh còn dẫn tôi mua sắm những tiện nghi chuẩn bị cho cuộc sống sau này.
Tuy nhiên, từ sau vụ tai nạn, tôi phát hiện tính tình anh thay đổi hẳn, từ một người hiền lành, vui vẻ, anh đã trở thành người đàn ông lầm lì, ít nói. Đôi khi anh hay bị ảo giác hành hạ (anh nói rằng thường ngửi thấy mùi lạ hoặc thấy vật lạ trong nhà - dù không có mùi hoặc vật lạ đó).
Mặc cho tôi và mẹ anh có giải thích thế nào, anh cũng không tin và cho rằng chúng tôi đang vào hùa để đánh lừa anh. Có khi anh mất cả buổi để lùng sục khắp nhà nhằm tìm ra thứ mùi lạ đó xuất phát từ đâu. Nhìn anh bơ phờ, mồ hôi nhễ nhại sau mỗi cuộc tìm kiếm, tôi thấy thương anh và xót xa vô cùng.
Gần đây anh lại hay cười, nói một mình một cách vô thức, nhiều khi tôi nói chuyện với anh nhưng anh lại nhìn sang chỗ khác rồi nói lẩm nhẩm một mình. Sau đó anh lại hỏi tôi: “Em ơi, anh có bị điên không?”. Quá lo lắng cho sức khỏe của anh, tôi đã đưa anh đi khám và bác sỹ nói riêng với tôi rằng, anh đang bị bệnh hoang tưởng, cần phải chữa trị lâu dài.
Nghe bác sỹ thông báo, tôi như người rơi xuống vực thẳm. Giờ đây tôi đang rất phân vân không biết có nên tiếp tục làm đám cưới với anh hay không. Tôi cũng đã tham khảo nhiều bạn bè, cô bác đang làm trong ngành y thì được biết, bệnh tình của người yêu tôi khó có thể chữa trị dứt điểm, mặt khác nếu gặp những sự cố bất ngờ trong cuộc sống thì căn bệnh lại có thể diễn biến phức tạp hơn.
Trái tim tôi luôn mách bảo rằng, tình yêu tôi dành cho anh vẫn vẹn nguyên như xưa, nhưng lý trí thì lại khuyên tôi nên cảnh giác với bệnh tình của anh. Bởi nếu lấy người tâm thần làm chồng thì sẽ có không ít nguy hiểm đối với bản thân và con cái về sau.
Thực ra, ngoài những lúc “mơ mơ, tỉnh tỉnh” thì anh vẫn tỏ ra là người đàn ông có trách nhiệm, anh vẫn đi làm bình thường, cách nhận thức thế giới bên ngoài của anh cũng chưa “sai số” quá mức cho phép. Đặc biệt, khi biết được suy nghĩ của tôi, anh đã khóc rất nhiều, anh nói rằng nếu tôi từ bỏ anh thì anh sẽ không thiết sống nữa. Điều này càng khiến cho tôi khổ tâm hơn.
Tôi được biết pháp luật không cho phép người tâm thần kết hôn. Vậy trong khi người yêu của tôi chưa bị cơ quan chức năng nào kết luận là mắc tâm thần thì có bị coi là người tâm thần hay không? Nếu tôi vẫn quyết tâm kết hôn với anh thì pháp luật có cho phép?./.
Luật sư Lưu Hải Vũ, Giám đốc Công ty Luật TNHH Triệu Sơn:
“Bạn vẫn có thể đăng ký kết hôn với anh ấy”
Về điều kiện kết hôn, Luật Hôn nhân và Gia đình hiện hành quy định rất cụ thể. Theo đó, nam nữ kết hôn với nhau phải tuân theo các điều kiện sau đây: Nam từ hai mươi tuổi trở lên, nữ từ mười tám tuổi trở lên; Việc kết hôn do nam và nữ tự nguyện quyết định, không bên nào được ép buộc, lừa dối bên nào; không ai được cưỡng ép hoặc cản trở; Việc kết hôn không thuộc một trong các trường hợp cấm kết hôn quy định tại Điều 10 của Luật này.
Theo quy định tại Điều 10 của Luật này, những trường hợp cấm kết hôn gồm có: Người đang có vợ hoặc có chồng; Người mất năng lực hành vi dân sự;...
Căn cứ những quy định trên, người mất năng lực hành vi dân sự sẽ bị cấm kết hôn.
Quy định về người mất năng lực hành vi dân sự, Điều 22 của Bộ luật Dân sự hiện hành nêu rõ: “Khi một người do bị bệnh tâm thần hoặc mắc bệnh khác mà không thể nhận thức, làm chủ được hành vi của mình thì theo yêu cầu của người có quyền, lợi ích liên quan, Toà án ra quyết định tuyên bố mất năng lực hành vi dân sự trên cơ sở kết luận của tổ chức giám định. Khi không còn căn cứ tuyên bố một người mất năng lực hành vi dân sự thì theo yêu cầu của chính người đó hoặc của người có quyền, lợi ích liên quan, Toà án ra quyết định huỷ bỏ quyết định tuyên bố mất năng lực hành vi dân sự.
Giao dịch dân sự của người mất năng lực hành vi dân sự phải do người đại diện theo pháp luật xác lập, thực hiện.”
Như vậy, một người được cho là mất năng lực hành vi dân sự phải có Quyết định của Tòa án dựa trên cơ sở kết luận của tổ chức giám định.
Đối với trường hợp của bạn, bạn và người yêu của mình vẫn có thể đăng ký kết hôn nếu không có quyết định của Tòa án có thẩm quyền tuyên bố người yêu bạn là người mất năng lực hành vi dân sự. Tuy nhiên, để đảm bảo tốt cho sức khỏe của người chồng tương lai, bạn nên khuyên anh ấy đi khám bác sỹ thường xuyên và uống thuốc đều đặn. Bản thân bạn cũng dành nhiều thời gian quan tâm và chăm sóc anh ấy nhiều hơn nhằm giúp anh ấy luôn có tư tưởng và tinh thần thoải mái, điều đó sẽ đảm bảo cho sức khỏe của anh ấy phục hồi nhanh hơn./.
Chúc các bạn hạnh phúc!