Các nhà y học cũng đã thống nhất rằng, trong thời gian phụ nữ mang thai, việc "yêu" không bị cấm kỵ, nhưng nên thận trọng, không thể như lúc chưa có thai, mà nên thưa, càng thưa càng tốt. Nghiên cứu cho thấy, khi đạt khoái cảm, người vợ sẽ tiết ra chất oxitonxin.
Trong tinh dịch của người chồng có chất prostaglandin. Hai chất này đều làm co bóp tử cung, do đó dễ gây sảy thai và đẻ non, nên ở những người có tiền sử sảy thai hoặc đẻ non thì nên tránh gần gũi ít nhất 3 tháng đầu và 3 tháng cuối thai kỳ.
Ở thời kỳ đầu của thai nghén, hoạt động "yêu" còn có thể dẫn đến sảy thai, nhiễm trùng. Còn ở thời kỳ cuối, hoạt động này có thể gây đẻ non, vỡ ối, nhiễm trùng, băng huyết. Do vậy, dù hoạt động tình dục vào giai đoạn nào của thai nghén cũng cần hết sức nhẹ nhàng. Vợ chồng nên bàn bạc với nhau chọn một tư thế "yêu" thế nào cho thích hợp nhất, thỏa mãn "bức xúc" tình dục, nhưng tránh gây tai biến.
Thời kỳ đầu "dính bầu", cơ thể bà bầu chưa thay đổi nhiều nên tư thế "yêu" không có gì khác so với trước đó, nhưng khi tử cung đã to hơn thì có một số tư thế trở nên không thuận lợi, và khi đó, hai vợ chồng cần có sự tự điều chỉnh chọn tư thế thích hợp để thỏa mãn tình dục, nhưng an toàn cho thai.
Đặc biệt, khi thai nghén đang có nguy cơ cao bị chuyển dạ sớm thì không nên có quan hệ tình dục và có khoái cực xuất tinh (vì trong tinh dịch có prostaglandin gây co bóp tử cung). Mặt khác, việc "yêu" dù có đến mức: Có bốn chân giường gẫy "một," còn "ba" cũng không gây ra thủng màng ối sớm, nhưng nếu bà bầu bị ra nước vào những tháng cuối thì cũng cần kiêng "yêu" để phòng nhiễm khuẩn cho thai.
Theo Nhật Vũ
Hạnh phúc gia đình