Bệnh nhân vào viện trong tình trạng sốt cao, vùng cổ trái sưng đau, bề mặt căng. Trải qua 10 ngày điều trị tích cực khối áp xe của bệnh nhân giảm sưng nề, không còn tấy đỏ.
Sau khi bác sĩ chọc dịch ổ áp xe để làm xét nghiệm cấy khuẩn thì phát hiện vi khuẩn Burkholderia pseudomallei gây bệnh Whitmore. Sau đó bệnh nhân được chích rạch ổ áp xe.
Một ngày sau đó, bệnh nhân được chuyển khoa, cách ly và điều trị tích cực với kháng sinh liều cao, truyền khối hồng cầu, huyết tương tươi và đạm nuôi dưỡng. Hiện tại bệnh nhân còn sốt nhẹ, tại vị trí chích rạch cổ và lưng trái còn sưng nề...
Theo Đại tá TS.Nguyễn Đăng Mạnh, Viện trưởng Viện Lâm sàng các bệnh truyền nhiễm, Whitmore là bệnh do vi khuẩn Burkholderia pseudomallei gây ra. Vi khuẩn này có trong đất và nước thuộc các vùng nhiệt đới, nhất là khu vực Đông nam Á và bắc Úc. Con người và loài vật khác bị nhiễm bệnh do phơi nhiễm với vi khuẩn này trong môi trường.
Nguyên nhân gây bệnh Whitmore là 1 loại trực khuẩn gram âm tồn tại trong các môi trường đất, nước, không khí (bụi) ở các điều kiện môi trường khác nhau. Bệnh lây chủ yếu qua đường da, niêm mạc xây xát khi tiếp xúc với vi khuẩn có trong đất, nước, chất bẩn khi tiếp xúc mà không có phương tiện bảo hộ (nông dân làm việc trên các đồng ruộng, những người tiếp xúc với môi trường đất, nước bẩn như binh lính...).
Bệnh có các triệu chứng điển hình như: Sốt cao trên 39 độ, mệt mỏi; Mạch nhanh, nhỏ khó bắt hoặc rất chậm; Huyết áp tụt; Có biểu hiện giống lao phổi với sốt, sụt cân, ho có đờm, có khi ho ra máu; Thường có diễn biến lở loét, hoại tử lan rộng... Triệu chứng và dấu hiệu của viêm khớp và viêm xương tủy xương có thể là biểu hiện ban đầu khiến bệnh nhân nhập viện điều trị. Theo đó, khớp gối là vị trí nhiễm trùng thường gặp nhất, sau đó là mắt cá chân, khớp hông và khớp vai.
“Bệnh Whitmore có đặc trưng là sốt, viêm phổi và áp xe nhiều cơ quan, mức độ bệnh từ các nhiễm trùng nhẹ, khu trú cho đến nhiễm khuẩn huyết và tử vong nhanh chóng”, TS Mạnh khuyến cáo.
Để phòng ngừa bệnh Whitmore, người dân cần lưu ý: Hạn chế tiếp xúc với đất hoặc nước bùn ở vùng lũ, đặc biệt là những nơi bị ô nhiễm nặng trước lũ. Nên mang ủng, găng tay khi đi xuống ruộng với những người thường xuyên tiếp xúc với nguồn đất, nước bẩn. Khi có vết thương hở, vết loét,... cần tránh tiếp xúc với đất hoặc nước lũ bị ô nhiễm nặng. Nếu bắt buộc phải tiếp xúc thì sử dụng băng chống thấm và cần được rửa sạch đảm bảo vệ sinh. Đặc biệt, những người có bệnh mạn tính như đái tháo đường, suy giảm miễn dịch cần được chăm sóc, bảo vệ các tổn thương để ngăn ngừa nhiễm khuẩn do nước lũ gây ra. Khi nghi ngờ nhiễm bệnh bạn cần đến cơ sở y tế gần nhất để được thăm khám và có phương pháp điều trị thích hợp.